Chương 30 - Phó Giáo Chủ Đệ Nhất Trương Khôi !

Trảm Bán Đế !

Bán Đạo Thanh Phong

2024-08-07 14:24:40

Editor: Kingofbattle

Xung quanh Đinh Việt đã xuất hiện Kiếm Ý trường hà, cuồn cuộn bao phủ bốn vị bán Đế vào bên trong.

Thân hình hắn khẽ động, chỉ thấy một tia sáng lướt qua.

Phốc!

Trong chớp mắt, vị tán tu bán Đế kia đã bị thương, bả vai hắn đã xuất hiện một vết thương, máu phun ồ ạt, Kiếm Ý chui vào trong cơ thể hắn phá hoại khắp nơi.

Lúc này sắc mặt hắn đã biến đổi, một kiếm kia quá nhanh, quá mạnh mẽ.

Vậy mà hắn không thể nào chống đỡ.

Thân hình hắn điên cuồng thối lui.

"Ngăn hắn lại! "

Liễu Bình Phong vung quạt giấy lên, liền xuất hiện từng đạo nguyệt nhận sắc bén, bay về phía Đinh Việt.

Lão giả râu đỏ thì cầm một đại đỉnh trong tay, thả ra một đoàn hoả diễm, điên cuồng bắn về phía Đinh Việt.

Mà lão giả Cửu Kiếm Sơn, liền đâm ra một kiếm, trong nháy mắt đã tới sau lưng Đinh Việt.

"Ta đã nói là giết ngươi trước, ai cũng không thể ngăn cản được! "

Đinh Việt chỉ hơi lắc mình đã tránh khỏi một kiếm của lão giả Cửu Kiếm Sơn, bỏ qua công kích của lão giả râu đỏ cùng Liễu Bình Phong.

"Kiếm Lạc Thiên Nhai! "

Dường như kiếm phong đã xé rách bầu trời, trong nháy mắt đã lướt tới chân trời, vô tận Kiếm Ý, đều ngưng tụ trên một kiếm này.

Lông tóc toàn thân gã tán tu dựng đứng, linh lực toàn thân vận chuyển mãnh liệt, hung hăng chém về trước một đao.

Hắn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.

Một kiếm kia, quá mạnh mẽ, hắn có linh cảm, bản thân không đỡ được một kiếm này.

Ngụy vực cũng bị đánh tan!

Từ khi hắn trở thành bán Đế, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy nguy cơ sinh tử.

Tinh huyết toàn thân đều được thiêu đốt, chém ra một đao cực hạn, ý đồ ngăn cản một kiếm kia.

Oanh!

Đinh Việt bị trực tiếp đánh bay, bả vai cũng bị một kiếm đâm thủng.

Dường như kiếm quang đã xé rách không gian, lóe lên rồi biến mất, thân thể Đinh Việt đã rơi về phía xa.

Mà thân thể gã tán tu đã bị chém thành hai nửa!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một vị bán Đế đã chết!

Tất cả người vây xem đều hoảng sợ.

Đinh Việt dưới sự vây công của bốn gã bán Đế, không tiếc bị trọng thương, chém chết một vị bán đế!

"Khụ khụ! "

Đinh Việt ho khan hai tiếng, cười lạnh nói: "Bán đế rất giỏi sao? Ta nói giết ngươi, thì sẽ giết ngươi, đừng tự đánh giá mình quá cao! "

Ba người còn lại, trên mặt đều lộ ra sự ngưng trọng.

Bốn vị bán Đế, đã chết một người.

Tuy là Đinh Việt bị thương không nhẹ, cũng không phải trọng thương, không thể đánh tiếp.

Trong lòng ba người cuồng loạn, dồn dập tiến lên, lại vây Đinh Việt vào giữa.

Phải thừa dịp hắn bị thương, đánh chết.

Nếu không sau này sẽ rất nguy hiểm!

Đinh Việt tay cầm trường kiếm, trên mặt vẫn bình tĩnh, liếc nhìn ba người, cười nhạo nói : "Ta lại giết thêm một người, các ngươi ai muốn chết? "

Liễu Bình Phong nhìn thấy ánh mắt Đinh Việt lướt qua mình, trong lòng giật thót, hắn có chút hối hận, không nên tham gia vây giết.

Ánh mắt lão giả Cửu Kiếm Sơn ngưng trọng, nói: "Hai người các ngươi giữ chân hắn một lát! "

Vừa dứt lời, khí thế toàn thân bắt đầu ngưng tụ.

Hai người Liễu Bình Phong cùng lão giả râu đỏ liền nhẹ nhõm một ít, nếu như chỉ cuốn lấy Đinh Việt thì không khó.

Cường giả bán Đế thi triển Duy Nhất Kiếm, uy lực phải vượt xa Ứng Kiếm Không.

"Lại muốn thi triển Duy Nhất Kiếm sao? "

Đinh Việt cười nhạo một tiếng, cũng không gấp gáp, thần sắc của hắn vẫn trấn định như thường.

Trực tiếp lấy ra đan dược chữa thương.

Một viên đan dược vừa nhét vào trong miệng, cảm thấy không đủ, lại ném thêm một viên nữa.

"Đế đan! "

Lão giả râu đỏ vội hô lớn.

Lão giả Cửu Kiếm Sơn cũng chững lại một chút, khiếp sợ liếc nhìn Đinh Việt.

Liễu Bình Phong cũng không khá hơn chút nào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đế đan...!

Cho dù là Đế Quốc Đại Càn, cũng không có mấy viên.

Nam Châu không đế, đế đan cũng không phải là thứ dễ luyện ra.

Cho dù là Thiên Đỉnh Sơn, muốn luyện chế đế đan cũng phải hao phí rất nhiều sức lực.

Mỗi một viên đế đan, đều phải trả một cái giá cực đắc, cho dù là lão giả râu đỏ, chỉ sợ trên người cũng chỉ có một viên, dùng để bảo vệ tánh mạng.

Mà Đinh Việt thì sao ?, trực tiếp nuốt vào hai viên.

"Ngạc nhiên sao ? "

Trên mặt Đinh Việt lộ vẻ xem thường, giống như nhìn thấy bọn nhà quê.

"Không phải chỉ là đế đan sao, loại đồ chơi này không đáng giá, sư đệ ta luyện chế ra một đống. "

Đinh Việt vừa dứt lời, liền móc ra một bình thuốc, đổ ra lòng bàn tay.

Chín viên đan dược sáng bóng, lẳng lặng nằm yên trên bàn tay.

"Đế đan trung phẩm! "

Lão giả râu đỏ lại rú lên lần nữa.

Đám người ở phía xa, nghe thấy tiếng kinh ngạc của lão giả, đều khiếp sợ không thôi.

Đế đan?

Chẳng lẽ là đế đan trong di tích cổ ?

Bởi vì bọn hắn quan sát từ xa, hơn nữa khí tức chiến trường xao động, cho nên bọn hắn không thể nhìn rõ, đế đan ở trên tay Đinh Việt.

Lão giả râu đỏ không giữ nổi bình tĩnh.

Đế đan hạ phẩm, đã cực kỳ quý hiếm.

Huống chi là đế đan trung phẩm.

Cho dù là toàn bộ Thiên Đỉnh Sơn, cũng không móc ra nổi mấy viên đế đan trung phẩm.

Lại nhìn đế đan trong tay Đinh Việt, tất cả đều là đế đan tinh phẩm!

"Đúng là phế vật, chỉ là đế đan trung phẩm, cũng ngạc nhiên như vậy. "

Đinh Việt thu đan dược về trong bình, cất kỹ.

"Thấy chưa, trên người của ta có không ít đế đan, có phải muốn giết người đoạt bảo, nhanh đến đây."

"Đến đây, tranh thủ ra tay đi, lão phế vật Cửu Kiếm Sơn kia, tranh thủ thời gian thi triển Duy Nhất Kiếm, ta ở chỗ này chờ lão. "

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Phó Giáo Chủ Đệ Nhất Trương Khôi !

Số ký tự: 0