[Phá Án-Tn70] Tiệm Tạp Hóa Cấm Thuần Dưỡng Hổ Đói

Chương 38

2024-09-30 22:07:15

Nhà bọn họ cách Kê Minh Độ ba trạm xe buýt, cũng không phải là gần.

Đội trưởng Hứa ở bên cạnh xác nhận: "Đừng nói là Tưởng Gia Lý, ngoài người Kê Minh Độ ra cũng hiếm ai gặp cô ta lắm."

Hàng Du Ninh được cổ vũ bèn nói tiếp: "Hơn nữa còn trùng hợp như vậy, chị gái tôi hôm trước mới về nhà, tối hôm đó cô ta đã đến trộm váy, tôi nghĩ nhất định là có người nói cho cô ta biết nhà chúng tôi có cái váy này. Hoặc là căn bản là có người dẫn cô ta đến."

Cố A Phúc làm ở nhà máy nhựa số ba, ngày nào đi làm cũng đi qua cửa hàng tạp hóa nhà cô.

"Ý của cô là Cố A Phúc chọn đối tượng bị hại, còn dẫn theo chị gái để chị gái đi trộm đồ." Cảnh sát Dư im lặng một lúc, cười nói: "Cô cũng biết suy nghĩ đấy chứ."

Hàng Du Ninh lập tức lo lắng, biểu cảm này của ông ta rất quen thuộc, mỗi lần cô làm sai một bài toán rất đơn giản, thầy giáo đều cười nhạo như vậy.

“Nhưng chúng tôi đã điều tra Cố A Phúc rồi, tối hôm cô gái nhà máy điện bị hại, anh ta tăng ca ở nhà máy, có chứng cứ ngoại phạm.”

Đôi mắt hổ dữ tợn của cảnh sát Dư nhìn chằm chằm vào mắt Hàng Du Ninh, trên mặt vẫn là nụ cười hòa ái: "Ngoài ra, về những lời cô vừa nói, tôi có vài vấn đề muốn hỏi."

"Thứ nhất, cô đến Kê Minh Độ để gặp ai?"

"Thứ hai, tối hôm đó sau khi tiễn dì Lục đi, cô gặp một người đàn ông lang thang trên phố, người đó không phải Cố A Phúc, đúng không?"

"Là Hứa Dã đúng chứ?" Cuối cùng ông ta cũng thu lại nụ cười, nhìn chằm chằm Hàng Du Ninh: "Câu hỏi thứ ba, cô và Hứa Dã rốt cuộc là quan hệ gì?"

Hàng Du Ninh ngây người.

Cô không dám nhắc đến Hứa Dã.

Sự u ám của Hứa Dã cùng với việc anh nhiều lần xuất hiện như ma quỷ vào ban đêm, anh và đám lưu manh như lợn nái kia chơi với nhau...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mặc dù cô tin chắc Hứa Dã tuyệt đối không phải là người xấu nhưng vẫn vô thức che giấu toàn bộ thông tin liên quan đến anh.

Mà viên cảnh sát trước mắt này rõ ràng là biết hết mọi chuyện.

Ông ta biết Hứa Dã, cũng biết Hứa Dã có liên quan đến vụ án mạng này.

Hôm nay ông ta đến đây căn bản không phải để nghe cô suy luận ngây thơ, mà là vì Hứa Dã!

Tại sao? Chẳng lẽ Hứa Dã đã trở thành nghi phạm rồi ư...

Lúc Hàng Du Ninh đang hoàn toàn hoảng loạn, Hàng Nhã Phỉ ở bên cạnh lên tiếng: "Hứa Dã là hàng xóm thời thơ ấu của chúng tôi, không thân thiết, ngoài ra đồng chí cảnh sát làm ơn chú ý thái độ nói chuyện của mình, em gái tôi đang hỗ trợ các người phá án, con bé không phải là tội phạm."

Đội trưởng Hứa suýt nữa nhảy dựng lên, tức giận nói: "Cô ngậm miệng lại cho tôi, sao lại nói chuyện với cảnh sát như thế ..."

"Ông hét cái gì?" Hàng Nhã Phỉ cao giọng, lạnh lùng nói: "Nhiệm vụ của cảnh sát là bảo vệ người dân, tìm người dân vô tội để thị uy là đi ngược lại với lý tưởng cách mạng."

"Tôi hỏi chuyện bình thường thôi, cô đừng nói năng lung tung!"

Bầu không khí trở nên căng thẳng, những người bệnh ở giường bên cạnh cũng tò mò nhìn về phía này.

Hàng Du Ninh cuối cùng cũng lên tiếng: "Tối hôm đó khi tôi ra ngoài tiễn dì Lục đã gặp Hứa Dã..."

Cô kể lại toàn bộ sự việc đã xảy ra kể từ khi gặp lại Hứa Dã.

Sau đó lấy hết can đảm nói: "Hứa Dã không thể là hung thủ, anh ấy không phải người xấu."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Phá Án-Tn70] Tiệm Tạp Hóa Cấm Thuần Dưỡng Hổ Đói

Số ký tự: 0