Trùng hợp
Từ Kiều Ánh Dương
2024-07-08 10:00:40
Buổi sáng, Khương Hi đang dạy thể dục ở trường, bỗng nhiên gặp Hân Nghiêng khó chịu đi đến, cô ấy lên tiếng: "Cô Khương, cô với anh Châu Nhiên của em có mối quan hệ gì vậy?"
Khương Hi có chút ngạc nhiên, cô khẽ nói: "Chỉ là bạn mà thôi.."
Đột nhiên điện thoại Khương Hi reo lên, cô vội đưa tay lấy từ trong túi sau đó quay sang nói với Hân Nghiêng: "Cô nghe điện thoại đã"
Lúc sau, Khương Hi tắt máy, quay lại đã không thấy Hân Nghiêng ở đâu nữa.
Bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Nhã Tịnh.
【Khương Hi!!! Mình nhìn hai cái con người đó âu yếm trong phòng giáo viên khiến mình phát ngán luôn rồi đây này, cậu thật sự để yên vậy sao?】
Khương Hi gõ vào màn hình, trả lời tin nhắn:【Mình biết cách trả thù rồi, cậu yên tâm】
Nhã Tịnh:【Cách gì chứ?】
Khương Hi:【Cậu không cần biết đâu, mình sẽ tự xử lý】
..
Phía bên này, Giang Mỹ Mỹ đến quán bar của Châu Nhiên để tìm anh, khi thấy cô, Châu Nhiên khẽ hỏi: "Cậu tìm tôi à?"
Giang Mỹ Mỹ đưa cho Châu Nhiên một hộp đựng cơm nắm: "Cậu ăn đi, tôi tự tay làm đó"
Châu Nhiên vui vẻ nhận lấy hộp cơm, khẽ hỏi: "Làm cho tôi à?"
Giang Mỹ Mỹ cáu kỉnh quay sang hướng khác: "K.. không phải, tôi lỡ làm nhiều quá nên cho chia mọi người một ít"
Châu Nhiên cười: "À, thế cảm ơn nha"
Giang Mỹ Mỹ nhanh chóng nói: "Chúng ta là bạn lâu năm, cậu đừng khách sáo mãi"
Châu Nhiên cười nói: "Haha tôi nhớ rồi"
Lúc sau, khi Châu Nhiên đang ăn, nhận thấy Giang Mỹ Mỹ cứ nhìn mình, anh lên tiếng: "Cậu không bận gì sao?"
Giang Mỹ Mỹ: "Không bận"
Bỗng nhiên điện thoại anh run lên, anh vội nhìn xuống màn hình.
Là tin nhắn của Khương Hi gửi đến
【Châu Nhiên, anh rảnh không? Gặp nhau chút đi】
Châu Nhiên đang ăn, nhai xong anh mới bắt đầu gõ vào màn hình
【15 phút nữa, tôi đang ăn】
Khương Hi nhanh chóng trả lời tin nhắn:【Ừm】
Giang Mỹ Mỹ khẽ hỏi: "Cậu bận sao?"
Châu Nhiên khẽ nói: "A đúng rồi, tôi chuẩn bị đi gặp một người bạn"
Giang Mỹ Mỹ trả lời: "À mà, cậu đã nói chuyện lại với chú Châu chưa?"
Châu Nhiên nghe cô nhắc đến Châu Đình, vẻ mặt lại có chút không vui.
Giang Mỹ Mỹ nhanh chóng nói: "Tôi xin lỗi..cậu đừng để ý nha"
Châu Nhiên khẽ cười nhẹ, thở dài nói: "Có gì đâu, vốn dĩ tôi đã từ mặt nhà họ Châu rồi"
Giang Mỹ Mỹ rũ mắt, lo lắng nói: "Tôi không ngờ mọi chuyện lại đi đến mức này" sau đó cô giương mắt nhìn anh: "Cậu đừng buồn"
Châu Nhiên cười lên: "Buồn gì chứ, tôi bình thường thôi"
Giang Mỹ Mỹ mỉm cười nhẹ: "Cậu ăn nhanh đi rồi còn đi gặp bạn"
Châu Nhiên gật đầu: "Ừm"
..
Châu Nhiên sau khi trở về nhà thay đồ, anh cầm điện thoại sau đó gọi cho Khương Hi.
"Gặp nhau ở đâu?"
Đầu máy của cô vừa nhấc máy, anh đã lên tiếng hỏi. Khương Hi khẽ đáp: "Cổng trường"
Châu Nhiên "Ừ" một cái, sau đó tắt điện thoại, lấy chìa khoá xe sau đó lên xe lái đến trường học.
Đến trường học, Châu Nhiên vừa bước xuống xe, bỗng nhiên Khương Hi đã nhào đến ôm lấy anh.
Lúc này cũng trễ nên các học sinh đều đã về hết, vừa vặn lúc này Ly Vân và Phó Hàm đang đi ra cổng trường.
Thấy Khương Hi ôm Châu Nhiên, Phó Hàm lại nhìn chằm chằm vào họ.
Châu Nhiên ngạc nhiên mở to mắt nhìn cô, anh lên tiếng: "Sao vậy?"
Khương Hi nhỏ giọng nói: "Một chút nữa thôi.."
Phó Hàm trầm mặt kéo tay Ly Vân đi thật nhanh về hướng xe của họ.
Khi hai người họ rời đi, Khương Hi mới buông ra, cô giương mắt nhìn anh: "Chỉ là tôi mới gặp chuyện buồn chút nên lại muốn một cái ôm miễn phí"
Châu Nhiên cười, đùa nói: "Quý cô hống hách, cô được nước làm càn sao?"
Khương Hi mỉm cười: "Bây giờ chúng ta đi ăn đi"
Châu Nhiên nhìn cô, cũng không biết nói gì hơn nên chỉ "Ừ" một tiếng.
..
Sau khi đi ăn cùng nhau, Châu Nhiên đưa cô về nhà, Khương Hi tắm xong liền cầm điện thoại lên nhắn cho anh.
【Nhiên Nhiên, anh ngủ ngon nhá】
Châu Nhiên nhận được tin nhắn của cô, anh có chút ngạc nhiên:【Tại sao lại đổi cách gọi rồi?】
Khương Hi:【Tôi đang theo đuổi anh mà hihi】
Châu Nhiên:【Hôm nay cô lạ lắm】
Khương Hi:【Không có】
【】
Châu Nhiên:【?】
Khương Hi:【Love you love you】
Châu Nhiên:【Cô bị bệnh rồi hả?】
Khương Hi:【Không có mà~ Trễ rồi, tôi ngủ đây, tạm biệt Nhiên Nhiên.】
Châu Nhiên nhìn tin nhắn, anh phì cười một tiếng.
Bỗng nhiên lại thấy tin nhắn của Tống Thịnh Nam gửi đến.
【Tôi đang ở Thượng Hải với Kha Nguyệt】
Châu Nhiên:【Chi vậy? Thăm tôi à haha】
Tống Thịnh Nam:【Bạn gái không vui, đến dỗ】
Châu Nhiên:【Gớm thật, vậy ngày mai cùng đi ăn đi】
Tống Thịnh Nam:【Được】
Châu Nhiên:【Bảo Triệu Kha Nguyệt rủ Giang Mỹ Mỹ nữa cho đủ hội】
Một lúc sau, Tống Thịnh Nam mới trả lời tin nhắn:【Cô ấy không đi được, có hẹn với khách hàng rồi】
Châu Nhiên: 【Ồ, vậy thôi.】
..
Sáng hôm sau là chủ nhật, Khương Hi ngồi trên taxi đậu gần nhà Châu Nhiên kiểm tra xem anh sẽ đi đâu vào hôm nay.
Khi thấy xe anh lái đi, cô nhanh chóng bảo tài xế đuổi theo.
Đến một quán ăn, Khương Hi giả vờ bình thản bước xuống xe, Châu Nhiên có hẹn đi ăn với Triệu Kha, lúc này Châu Nhiên vừa gửi xe xong, vừa vặn lại chạm mặt Khương Hi.
"Cô đi đâu đây?"
Khương Hi nghe anh hỏi, cô giả vờ nói: "Ô? Anh cũng đến đây sao? Trùng hợp ghê"
Châu Nhiên thong thả nói: "Ồ, tôi có hẹn với bạn, còn cô?"
Khương Hi bối rối: "À tôi cũng có hẹn với bạn"
Đột nhiên điện thoại Châu Nhiên reo lên, anh nhanh chóng bật máy, đột nhiên anh ngây người nói: "Gì? Nhưng anh đến nơi rồi, còn Tống Thịnh Nam với Triệu Kha Nguyệt thì sao?"
Triệu Kha ở đầu máy bên kia khẽ nói: "Nhưng em có ca phẫu thuật gấp rồi, anh Thịnh Nam với chị Kha Nguyệt phải đưa Tiểu Vũ đi chơi, anh đừng giận huhu"
Châu Nhiên cười nói: "Giận gì chứ, nói với họ lần sau cũng được"
Triệu Kha "Dạ" một tiếng, nói xong anh tắt máy.
Bỗng nhiên Khương Hi cũng giả vờ như điện thoại có người gọi, cô đưa điện thoại lên tai: "A? Ơ cậu không đến được sao, vậy thôi lần sau vậy"
Châu Nhiên nhìn cô, anh hỏi: "Bạn cô cũng bận sao?"
Khương Hi gượng cười: "Đúng rồi đó.."
Châu Nhiên thong thả nói: "Ờ, tôi về đây" sau đó anh bước đi
Đột nhiên Khương Hi lên tiếng: "Khoan đã"
Châu Nhiên xoay người lại nhìn cô, anh nhướng mày: "Hửm?"
Khương Hi gượng cười: "Dù sao cũng đến đây rồi..hay là ăn cùng nhau đi?"
Châu Nhiên nheo mắt nhìn cô, anh nhếch miệng cười: "Vậy cô đến đây là cố ý để đi ăn với tôi sao?"
Khương Hi chợt đỏ mặt, cô lúng túng: "Không phải, tôi có hẹn với bạn thật!!"
Châu Nhiên cười, sau đó đi về hướng nhà hàng: "Nhanh chân lên"
Mắt Khương Hi sáng lên, mỉm cười đi theo anh vào trong nhà hàng.
Khương Hi có chút ngạc nhiên, cô khẽ nói: "Chỉ là bạn mà thôi.."
Đột nhiên điện thoại Khương Hi reo lên, cô vội đưa tay lấy từ trong túi sau đó quay sang nói với Hân Nghiêng: "Cô nghe điện thoại đã"
Lúc sau, Khương Hi tắt máy, quay lại đã không thấy Hân Nghiêng ở đâu nữa.
Bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Nhã Tịnh.
【Khương Hi!!! Mình nhìn hai cái con người đó âu yếm trong phòng giáo viên khiến mình phát ngán luôn rồi đây này, cậu thật sự để yên vậy sao?】
Khương Hi gõ vào màn hình, trả lời tin nhắn:【Mình biết cách trả thù rồi, cậu yên tâm】
Nhã Tịnh:【Cách gì chứ?】
Khương Hi:【Cậu không cần biết đâu, mình sẽ tự xử lý】
..
Phía bên này, Giang Mỹ Mỹ đến quán bar của Châu Nhiên để tìm anh, khi thấy cô, Châu Nhiên khẽ hỏi: "Cậu tìm tôi à?"
Giang Mỹ Mỹ đưa cho Châu Nhiên một hộp đựng cơm nắm: "Cậu ăn đi, tôi tự tay làm đó"
Châu Nhiên vui vẻ nhận lấy hộp cơm, khẽ hỏi: "Làm cho tôi à?"
Giang Mỹ Mỹ cáu kỉnh quay sang hướng khác: "K.. không phải, tôi lỡ làm nhiều quá nên cho chia mọi người một ít"
Châu Nhiên cười: "À, thế cảm ơn nha"
Giang Mỹ Mỹ nhanh chóng nói: "Chúng ta là bạn lâu năm, cậu đừng khách sáo mãi"
Châu Nhiên cười nói: "Haha tôi nhớ rồi"
Lúc sau, khi Châu Nhiên đang ăn, nhận thấy Giang Mỹ Mỹ cứ nhìn mình, anh lên tiếng: "Cậu không bận gì sao?"
Giang Mỹ Mỹ: "Không bận"
Bỗng nhiên điện thoại anh run lên, anh vội nhìn xuống màn hình.
Là tin nhắn của Khương Hi gửi đến
【Châu Nhiên, anh rảnh không? Gặp nhau chút đi】
Châu Nhiên đang ăn, nhai xong anh mới bắt đầu gõ vào màn hình
【15 phút nữa, tôi đang ăn】
Khương Hi nhanh chóng trả lời tin nhắn:【Ừm】
Giang Mỹ Mỹ khẽ hỏi: "Cậu bận sao?"
Châu Nhiên khẽ nói: "A đúng rồi, tôi chuẩn bị đi gặp một người bạn"
Giang Mỹ Mỹ trả lời: "À mà, cậu đã nói chuyện lại với chú Châu chưa?"
Châu Nhiên nghe cô nhắc đến Châu Đình, vẻ mặt lại có chút không vui.
Giang Mỹ Mỹ nhanh chóng nói: "Tôi xin lỗi..cậu đừng để ý nha"
Châu Nhiên khẽ cười nhẹ, thở dài nói: "Có gì đâu, vốn dĩ tôi đã từ mặt nhà họ Châu rồi"
Giang Mỹ Mỹ rũ mắt, lo lắng nói: "Tôi không ngờ mọi chuyện lại đi đến mức này" sau đó cô giương mắt nhìn anh: "Cậu đừng buồn"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Châu Nhiên cười lên: "Buồn gì chứ, tôi bình thường thôi"
Giang Mỹ Mỹ mỉm cười nhẹ: "Cậu ăn nhanh đi rồi còn đi gặp bạn"
Châu Nhiên gật đầu: "Ừm"
..
Châu Nhiên sau khi trở về nhà thay đồ, anh cầm điện thoại sau đó gọi cho Khương Hi.
"Gặp nhau ở đâu?"
Đầu máy của cô vừa nhấc máy, anh đã lên tiếng hỏi. Khương Hi khẽ đáp: "Cổng trường"
Châu Nhiên "Ừ" một cái, sau đó tắt điện thoại, lấy chìa khoá xe sau đó lên xe lái đến trường học.
Đến trường học, Châu Nhiên vừa bước xuống xe, bỗng nhiên Khương Hi đã nhào đến ôm lấy anh.
Lúc này cũng trễ nên các học sinh đều đã về hết, vừa vặn lúc này Ly Vân và Phó Hàm đang đi ra cổng trường.
Thấy Khương Hi ôm Châu Nhiên, Phó Hàm lại nhìn chằm chằm vào họ.
Châu Nhiên ngạc nhiên mở to mắt nhìn cô, anh lên tiếng: "Sao vậy?"
Khương Hi nhỏ giọng nói: "Một chút nữa thôi.."
Phó Hàm trầm mặt kéo tay Ly Vân đi thật nhanh về hướng xe của họ.
Khi hai người họ rời đi, Khương Hi mới buông ra, cô giương mắt nhìn anh: "Chỉ là tôi mới gặp chuyện buồn chút nên lại muốn một cái ôm miễn phí"
Châu Nhiên cười, đùa nói: "Quý cô hống hách, cô được nước làm càn sao?"
Khương Hi mỉm cười: "Bây giờ chúng ta đi ăn đi"
Châu Nhiên nhìn cô, cũng không biết nói gì hơn nên chỉ "Ừ" một tiếng.
..
Sau khi đi ăn cùng nhau, Châu Nhiên đưa cô về nhà, Khương Hi tắm xong liền cầm điện thoại lên nhắn cho anh.
【Nhiên Nhiên, anh ngủ ngon nhá】
Châu Nhiên nhận được tin nhắn của cô, anh có chút ngạc nhiên:【Tại sao lại đổi cách gọi rồi?】
Khương Hi:【Tôi đang theo đuổi anh mà hihi】
Châu Nhiên:【Hôm nay cô lạ lắm】
Khương Hi:【Không có】
【】
Châu Nhiên:【?】
Khương Hi:【Love you love you】
Châu Nhiên:【Cô bị bệnh rồi hả?】
Khương Hi:【Không có mà~ Trễ rồi, tôi ngủ đây, tạm biệt Nhiên Nhiên.】
Châu Nhiên nhìn tin nhắn, anh phì cười một tiếng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bỗng nhiên lại thấy tin nhắn của Tống Thịnh Nam gửi đến.
【Tôi đang ở Thượng Hải với Kha Nguyệt】
Châu Nhiên:【Chi vậy? Thăm tôi à haha】
Tống Thịnh Nam:【Bạn gái không vui, đến dỗ】
Châu Nhiên:【Gớm thật, vậy ngày mai cùng đi ăn đi】
Tống Thịnh Nam:【Được】
Châu Nhiên:【Bảo Triệu Kha Nguyệt rủ Giang Mỹ Mỹ nữa cho đủ hội】
Một lúc sau, Tống Thịnh Nam mới trả lời tin nhắn:【Cô ấy không đi được, có hẹn với khách hàng rồi】
Châu Nhiên: 【Ồ, vậy thôi.】
..
Sáng hôm sau là chủ nhật, Khương Hi ngồi trên taxi đậu gần nhà Châu Nhiên kiểm tra xem anh sẽ đi đâu vào hôm nay.
Khi thấy xe anh lái đi, cô nhanh chóng bảo tài xế đuổi theo.
Đến một quán ăn, Khương Hi giả vờ bình thản bước xuống xe, Châu Nhiên có hẹn đi ăn với Triệu Kha, lúc này Châu Nhiên vừa gửi xe xong, vừa vặn lại chạm mặt Khương Hi.
"Cô đi đâu đây?"
Khương Hi nghe anh hỏi, cô giả vờ nói: "Ô? Anh cũng đến đây sao? Trùng hợp ghê"
Châu Nhiên thong thả nói: "Ồ, tôi có hẹn với bạn, còn cô?"
Khương Hi bối rối: "À tôi cũng có hẹn với bạn"
Đột nhiên điện thoại Châu Nhiên reo lên, anh nhanh chóng bật máy, đột nhiên anh ngây người nói: "Gì? Nhưng anh đến nơi rồi, còn Tống Thịnh Nam với Triệu Kha Nguyệt thì sao?"
Triệu Kha ở đầu máy bên kia khẽ nói: "Nhưng em có ca phẫu thuật gấp rồi, anh Thịnh Nam với chị Kha Nguyệt phải đưa Tiểu Vũ đi chơi, anh đừng giận huhu"
Châu Nhiên cười nói: "Giận gì chứ, nói với họ lần sau cũng được"
Triệu Kha "Dạ" một tiếng, nói xong anh tắt máy.
Bỗng nhiên Khương Hi cũng giả vờ như điện thoại có người gọi, cô đưa điện thoại lên tai: "A? Ơ cậu không đến được sao, vậy thôi lần sau vậy"
Châu Nhiên nhìn cô, anh hỏi: "Bạn cô cũng bận sao?"
Khương Hi gượng cười: "Đúng rồi đó.."
Châu Nhiên thong thả nói: "Ờ, tôi về đây" sau đó anh bước đi
Đột nhiên Khương Hi lên tiếng: "Khoan đã"
Châu Nhiên xoay người lại nhìn cô, anh nhướng mày: "Hửm?"
Khương Hi gượng cười: "Dù sao cũng đến đây rồi..hay là ăn cùng nhau đi?"
Châu Nhiên nheo mắt nhìn cô, anh nhếch miệng cười: "Vậy cô đến đây là cố ý để đi ăn với tôi sao?"
Khương Hi chợt đỏ mặt, cô lúng túng: "Không phải, tôi có hẹn với bạn thật!!"
Châu Nhiên cười, sau đó đi về hướng nhà hàng: "Nhanh chân lên"
Mắt Khương Hi sáng lên, mỉm cười đi theo anh vào trong nhà hàng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro