Phần Mềm Bí Mật

Alpha mỏ hỗn

2024-09-27 09:59:18

Alpha mỏ hỗn nên bị trói trên giường ký túc xá rồi đùa bỡn

"Không không không! Thiệu Vanh cậu dừng ngay đi!"

Trịnh Thước bị khống chế lại giãy giụa mạnh mẽ.

Lần này nàng biết, đại khái là Alpha cảm giác được mình sắp bị tuốt bắn, vòng eo đều không khống chế được chủ động hẩy vào trong tay nàng hai lần.

Thiệu Vanh dứt khoát buông tay ra,

Bế cả người Trịnh Thước lên như là ôm trẻ xi tiểu, nâng hai đùi Alpha.

Nhìn từ trên xuống, nhục hành giận dỗi thẳng tắp sắp bắn ra tới đang chỉa về phía trước.

Hai bầu thịt trên người nữ Alpha có một loại sắc tình nói không nên lời, cứng rắn mà lại mềm mụp.

Đặc biệt màu của Trịnh Thước lại còn hồng hào.

"Tôi dừng, thế có muốn tôi đi ra ngoài cho mọi người xem hai chúng ta đang chơi cái thế gì không?"

Trịnh Thước không thể tin được, Thiệu Vanh cư nhiên có thể sử dụng ngữ khí lãnh đạm nói ra câu biến thái như vậy. "Thiệu Vanh...... Cậu, cậu bệnh hoạn!"

Nhục hành dục cầu bất mãn theo Thiệu Vanh đi lại, lúc lắc lúc lắc. "Khoan! Đừng, tôi sai rồi, đừng đi ra ngoài, chúng ta đừng đi ra ngoài."

Trịnh Thước rốt cuộc luống cuống,

Ngũ cảm nhanh nhạy của Alpha làm nàng nghe thấy có người đang từ một bên thang lầu đi lên, chỉ chốc lát sau sẽ đi qua trước cửa các nàng.

Hiện giờ nàng lại ở cái dạng này......

Thiệu Vanh cũng nghe thấy, lẳng lặng nói: "Dù sao thanh danh tôi cũng kém, không ngại bọn họ đồn tôi và cậu săc tình dâm đãng."

"Đệch!"

Trịnh Thước không đỡ được, nàng quay đầu, trong ánh mắt từng tươi vui hiện ra vẻ cầu xin.

"Tôi biết sai rồi, chúng ta đi vào được không, cậu......" Mặt Alpha lộ vẻ đắn đo, sau đó quyết tâm nói, "Cậu muốn làm gì tôi cũng được, tôi không phản kháng."

Nhượng bộ lớn như vậy làm Thiệu Vanh kinh ngạc, trong ấn tượng của nàng, Trịnh Thước không phải là người dễ dàng thỏa hiệp.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ôm lòng cảnh giác, Thiệu Vanh đóng cửa lại.

Quả nhiên,

Thừa dịp nàng phân thần trong nháy mắt, Trịnh Thước đã tỉnh rượu một nửa bỗng nhiên phát lực, tránh thoát gông cùm xiềng xích, trở tay đánh đòn hiểm về phía cổ Thiệu Vanh.

Từ khi còn huấn luyện, đội trưởng đã thường xuyên bất mãn với Trịnh Thước vì không biết nương tay khi tập luyện cùng đồng đội, toàn tấn công âm lãnh trí mạng.

Nếu thật sự bị đánh trúng, chắc chắn sẽ trọng thương.

Chỉ có Thiệu Vanh và thuật toán của phòng huấn luyện là có thể đối kháng với nàng.

Nàng cực nhanh đón lấy tay Trịnh Thước, mắt tay cùng sử dụng.

Dưới tác dụng của cồn Trịnh Thước không khỏi chậm mất 0.1 giây, Thiệu Vanh bắt lấy cơ hội này, nhanh chuẩn tàn nhẫn quăng ngã Trịnh Thước qua vai.

Alpha hung hăng khó bảo nằm bẹp trên sàn nhà lạnh băng,

Bị đầu gối đè lên ngực làm nàng vô pháp nhúc nhích.

"À...... Quả nhiên không ngoài sở liệu, cậu thật sự không sợ bị mọi người xem cảnh trần truồng nhỉ?"

Thiệu Vanh lạnh lùng nhếch khóe môi, nhìn Trịnh Thước nháy mắt biến sắc.

Sau khi phản kháng không thành, Trịnh Thước chửi ầm lên: "Thiệu Vanh cậu hãy đợi đấy! Bị tôi bắt được cơ hội nhất định sẽ chơi chết cậu!!"

"Cậu nghĩ là cậu mạnh hơn tôi sao? Cậu dựa vào cái gì mà thăng chức? Cái đồ Alpha tàn khuyết tin tức tố!"

"Có Omega nào lại để ý cậu chứ? Có gì đặc biệt hơn người, cả ngày bản mặt cứ như đưa đám là muốn ra vẻ gì?! Dương vật lớn thì đã sao! Để tôi xem có O nào lại thích cây ống nước bự mà vô dụng của cậu!"

Nghe Trịnh Thước nói điên nói khùng, Thiệu Vanh nhíu mày,

Nàng không phải đầu gỗ, oán giận vì bị nhục mạ mà leo thang nhanh chóng.

"Phát tiết xong chưa?"

Không khí nặng nề trì trệ từ từ giảm xuống, trong phòng ký túc xá chỉ còn lại tiếng thở dồn dập vì dùng sức quá độ của Trịnh Thước.

"Soạt......"

Thiệu Vanh rút dây lưng trên huấn luyện phục ra, ném sang một bên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Này...... Cậu làm gì đó!"

Nhìn thấy nàng không nói lời nào, làm như đang cởi quần, Trịnh Thước không khỏi có chút luống cuống.

Cúc quần huấn luyện màu ngụy trang bị cởi bỏ, hơi lấp ló quần lót màu đen bên trong.

Thiệu Vanh ném Trịnh Thước lên chiếc giường gỗ của mình,

Chỗ nàng ở vốn là phòng hai người, chiếc giường tầng làm tầng dưới hơi chật chội.

Lấy dây thép từ trong bao treo cạnh bên ra.

Tính chất vừa mềm lại cứng chuyên dùng để trói Trùng tộc sau khi bắt được, mềm mại có thể cột lại như dây thừng mà vẫn cứng đến mức dùng lực lớn đến đâu cũng không xé đứt được.

Thiệu Vanh dễ dàng cột gút hai tay Trịnh Thước, treo lên ván giường tầng trên.

Hai cái chân Alpha cũng bị kéo ra, cố định hai cổ chân.

Làm xong hết thảy,

Thiệu Vanh mới đưa mắt nhìn Trịnh Thước, cái người đang toan tránh thoát sợi dây thép mà ngay cả trùng còn không thoát được.

Thú vị ở chỗ,

Khúc thịt giữa háng kia cư nhiên còn vểnh.

"Không phải cậu nói...... Omega sẽ không thích tôi sao."

"Thế để tôi thử Alpha xem sao."

Thiệu Vanh không quan tâm A, B hay là O, mỗi giới tính đều có mị lực riêng, nàng là người theo chủ nghĩa bình đẳng, đại đa số cho rằng A nên nắm giữ nhiều quyền lợi xã hội, còn nàng lại cảm thấy là A thì phải gánh vác càng nhiều trách nhiệm xã hội.

"Má nó...... Thiệu Vanh! Cậu làm thật hả!!" Lúc này Trịnh Thước mới nhận ra, mình đã rơi vào thảm cảnh.

°° vote đi bé °°

Còn hên cho em Thước là Vanh quăng thắt lưng sang 1 bên, chứ đoạn kéo thắt lưng ra làm giật mình quá .

Thôi tự làm tự chịu nha em .

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phần Mềm Bí Mật

Số ký tự: 0