Mất khống chế
2024-09-27 09:59:18
Thượng tướng Thiệu Vanh mất khống chế
Những chiếc phi thuyền khổng lồ lần lượt lướt qua trên bầu trời xanh thẳm, đội bay dày đặc che kín cả bầu trời, thoắt cái sắc trời đã tối như đêm đen.
Lớp vỏ máy móc lạnh lẽo được bao phủ bởi màu máu đen sẫm, lốm đốm và đầy phức tạp tạo nên không khí tràn ngập bất an.
Chiếc phi thuyền dẫn đầu từ từ hạ độ cao rồi hạ cánh.
Cabin bên cạnh mở ra, lớp huyết thanh màu đen trên cửa bị kéo thành những sợi chỉ nhớp nháp kinh tởm. Một người phụ nữ từ bên trong bước ra, đôi ủng của nàng chạm đất, bụi cát đất đá liền tung lên.
Những thiết bị lớn liên tục đáp xuống phía sau họ, một số binh sĩ trong chuyến đi đưa những đồng đội bị thương của họ đến trung tâm y tế trước.
"Thượng tướng, hoan nghênh trở về."
Phó quan chờ đợi bên cạnh nàng hồi lâu, vẻ mặt dịu đi, nàng buông tâm, tiến lên một bước cười nói: "Ngài vất vả rồi, mau về phòng nghỉ ngơi đi ạ."
"Tôi đã chuẩn bị cà phê nóng và một ít bánh mà ngài thích ăn."
Thiệu Vanh nhàn nhạt đáp lời.
Đồng phục chiến đấu trên người nàng cũng dính đầy huyết thanh màu đen như trên phi thuyền và một chút da thịt không rõ hình dạng, hiển nhiên đã trải qua một cuộc chiến khốc liệt với người ngoài hành tinh.
Thiệu Vanh tháo trường đao bên hông xuống, giao cho phó quan.
Động tác trong tay chợt dừng, mở miệng nói: "Chu phó quan, trên người tôi có mùi, cô tránh xa tôi ra chút đi."
Chiến đấu suốt một ngày một đêm, nàng không biết đã giết biết bao nhiêu Trùng tộc (Zerg), như bị ngâm mình trong biển máu, trên người tản ra mùi tanh làm người ta khó mà chịu được.
"Không sao đâu tướng quân, tôi không để ý."
Phó quan cười nói, nhìn gương mặt lãnh đạm của Thiệu Vanh, trái tim nhảy nhanh hơn một chút.
Thượng tướng luôn là như vậy.
Tuy rằng mặt lạnh, dáng vẻ khó gần, khủng bố đến mức dọa lui không ít người, nhưng thực tế luôn là người rất biết nghĩ cho người khác.
Thiệu Vanh sắc mặt nghiêm túc, bước nhanh về phía trước, không ngừng có huấn luyện binh dừng lại cúi chào nàng, nàng gật đầu thăm hỏi, đôi chân dài đi nhanh hơn về phía trước.
Người khác không thể nhìn thấy sau lớp quần áo, thân thể nàng đang dần dần hỏng mất.
Vừa tiến vào phòng nghỉ riêng của mình, nàng liền cởi bỏ chiến đấu phục, ném vào thùng rác.
Sẽ có chuyên gia xử lý loại rác chiến tranh đã bị ô nhiễm này, còn nội y sẽ bỏ vào sọt đồ dơ.
Thiệu Vanh trần truồng đi vào phòng tắm, để nước lạnh xối vào thân thể.
"Hưm......"
Nàng cúi đầu nhìn thân thể mình, bộ phận sinh dục tượng trưng cho Alpha đang dữ tợn dị thường, tức giận ngổng cao.
Vén tóc dài ngang vai lên, tuyến thể sau cổ sưng đỏ dị thường, phồng rộp lên.
Đến nước lạnh cũng không thể làm giảm nhiệt độ thân thể, Thiệu Vanh cau mày, mệt mỏi ấn huyệt thái dương.
Nhẫn nại quá lâu khiến người ta cảm thấy thập phần mệt mỏi.
Nàng nhìn chai dầu bôi trơn đặt cạnh bên, thân bình trong suốt có thể làm nàng thấy chất lỏng bên trong đã cạn tới đáy.
Sau mỗi lần điên cuồng giết chóc, thân thể đều sẽ mất khống chế như vậy, càng về sau lại càng nghiêm trọng hơn, vốn dĩ chỉ cần tự hành an ủi, bây giờ dù làm tới rách da cũng hoàn toàn không phát tiết xong.
Bác sĩ kiến nghị nàng tìm một bạn tình, chỉ cần sử dụng phương thức bình thường trao đổi tin tức tố với bạn tình Omega, giúp nàng phát tiết dục vọng thân thể là được.
Kiến nghị nói thì đơn giản, làm thì......
"A......"
Thiệu Vanh cảm nhận được máu chảy trong người ngày càng nhanh, thân thể như chiếc xe lao nhanh hết ga hết số điên cuồng vận chuyển, đau đớn đến mức làm cả người Thiệu Vanh run lên, tin tức tố càng thêm mất khống chế.
Đã sắp đến cực hạn nhẫn nại của nàng, Thiệu Vanh nỗ lực đi ra phòng tắm vòi sen, mặc kệ cả người còn ướt, bấm mở điện thoại.
"Ha a......" Tuyến thể không chỉ là một bộ phận đơn độc, một khi xảy ra vấn đề sẽ liên kết kinh mạch toàn thân chống lại chủ nhân là Thiệu Vanh.
Nàng tình nguyện đối mặt hàng ngàn hàng vạn trùng tộc ghê tởm, cho dù bị thương cũng không muốn chịu đựng đau đớn sinh sôi lan tràn trong thân thể.
"Ting ~~"
Tiếng chuông độc đáo vang lên, Thiệu Vanh một tay bắt lấy hạ thể mất khống chế, một tay khác bấm vào một phần mềm trong điện thoại.
Đây là phần mềm đặc biệt dành cho người lớn mà bác sĩ đã không ngần ngại giới thiệu cho nàng, có thể dùng thuật toán ghép đôi tìm ra đối tượng phù hợp.
Đại đa số người dùng của phần mềm này là Omega vào kỳ động dục, định hướng ban đầu chỉ đơn giản là để O tiết lộ thông tin và để A ở gần đó 'an ủi' bằng tin tức tố, nhưng nó dần dần biến thành một phần mềm hẹn hò trên danh nghĩa.
Thiệu Vanh lưỡng lự bấm vào nút Nhận An Ủi.
"Bíp!"
Thanh âm trong trẻo vang lên, pop-up đẩy cho nàng một tin mới nhất.
Nàng chỉ nhìn thoáng qua thông tin về Omega.
Omega cấp A, giới tính thứ hai là nữ, từ vị trí của nàng chỉ cần lái xe nửa giờ là đến.
Giao diện đơn giản hiển thị nội dung hữu hạn, nhưng làm Alpha cấp S. Hệ thống sẽ ghép đôi cho nàng Omega cùng cấp S hoặc thấp hơn một bậc là cấp A.
Thiệu Vanh bấm Xác Nhận gặp mặt rồi cất điện thoại, vội vàng lau mình, tùy ý mặc vào một chiếc áo sơmi cùng quần dài đơn giản rồi ra cửa.
Không thể nào đợi chờ thêm được nữa...... Nàng quyết định phải thử.
Những chiếc phi thuyền khổng lồ lần lượt lướt qua trên bầu trời xanh thẳm, đội bay dày đặc che kín cả bầu trời, thoắt cái sắc trời đã tối như đêm đen.
Lớp vỏ máy móc lạnh lẽo được bao phủ bởi màu máu đen sẫm, lốm đốm và đầy phức tạp tạo nên không khí tràn ngập bất an.
Chiếc phi thuyền dẫn đầu từ từ hạ độ cao rồi hạ cánh.
Cabin bên cạnh mở ra, lớp huyết thanh màu đen trên cửa bị kéo thành những sợi chỉ nhớp nháp kinh tởm. Một người phụ nữ từ bên trong bước ra, đôi ủng của nàng chạm đất, bụi cát đất đá liền tung lên.
Những thiết bị lớn liên tục đáp xuống phía sau họ, một số binh sĩ trong chuyến đi đưa những đồng đội bị thương của họ đến trung tâm y tế trước.
"Thượng tướng, hoan nghênh trở về."
Phó quan chờ đợi bên cạnh nàng hồi lâu, vẻ mặt dịu đi, nàng buông tâm, tiến lên một bước cười nói: "Ngài vất vả rồi, mau về phòng nghỉ ngơi đi ạ."
"Tôi đã chuẩn bị cà phê nóng và một ít bánh mà ngài thích ăn."
Thiệu Vanh nhàn nhạt đáp lời.
Đồng phục chiến đấu trên người nàng cũng dính đầy huyết thanh màu đen như trên phi thuyền và một chút da thịt không rõ hình dạng, hiển nhiên đã trải qua một cuộc chiến khốc liệt với người ngoài hành tinh.
Thiệu Vanh tháo trường đao bên hông xuống, giao cho phó quan.
Động tác trong tay chợt dừng, mở miệng nói: "Chu phó quan, trên người tôi có mùi, cô tránh xa tôi ra chút đi."
Chiến đấu suốt một ngày một đêm, nàng không biết đã giết biết bao nhiêu Trùng tộc (Zerg), như bị ngâm mình trong biển máu, trên người tản ra mùi tanh làm người ta khó mà chịu được.
"Không sao đâu tướng quân, tôi không để ý."
Phó quan cười nói, nhìn gương mặt lãnh đạm của Thiệu Vanh, trái tim nhảy nhanh hơn một chút.
Thượng tướng luôn là như vậy.
Tuy rằng mặt lạnh, dáng vẻ khó gần, khủng bố đến mức dọa lui không ít người, nhưng thực tế luôn là người rất biết nghĩ cho người khác.
Thiệu Vanh sắc mặt nghiêm túc, bước nhanh về phía trước, không ngừng có huấn luyện binh dừng lại cúi chào nàng, nàng gật đầu thăm hỏi, đôi chân dài đi nhanh hơn về phía trước.
Người khác không thể nhìn thấy sau lớp quần áo, thân thể nàng đang dần dần hỏng mất.
Vừa tiến vào phòng nghỉ riêng của mình, nàng liền cởi bỏ chiến đấu phục, ném vào thùng rác.
Sẽ có chuyên gia xử lý loại rác chiến tranh đã bị ô nhiễm này, còn nội y sẽ bỏ vào sọt đồ dơ.
Thiệu Vanh trần truồng đi vào phòng tắm, để nước lạnh xối vào thân thể.
"Hưm......"
Nàng cúi đầu nhìn thân thể mình, bộ phận sinh dục tượng trưng cho Alpha đang dữ tợn dị thường, tức giận ngổng cao.
Vén tóc dài ngang vai lên, tuyến thể sau cổ sưng đỏ dị thường, phồng rộp lên.
Đến nước lạnh cũng không thể làm giảm nhiệt độ thân thể, Thiệu Vanh cau mày, mệt mỏi ấn huyệt thái dương.
Nhẫn nại quá lâu khiến người ta cảm thấy thập phần mệt mỏi.
Nàng nhìn chai dầu bôi trơn đặt cạnh bên, thân bình trong suốt có thể làm nàng thấy chất lỏng bên trong đã cạn tới đáy.
Sau mỗi lần điên cuồng giết chóc, thân thể đều sẽ mất khống chế như vậy, càng về sau lại càng nghiêm trọng hơn, vốn dĩ chỉ cần tự hành an ủi, bây giờ dù làm tới rách da cũng hoàn toàn không phát tiết xong.
Bác sĩ kiến nghị nàng tìm một bạn tình, chỉ cần sử dụng phương thức bình thường trao đổi tin tức tố với bạn tình Omega, giúp nàng phát tiết dục vọng thân thể là được.
Kiến nghị nói thì đơn giản, làm thì......
"A......"
Thiệu Vanh cảm nhận được máu chảy trong người ngày càng nhanh, thân thể như chiếc xe lao nhanh hết ga hết số điên cuồng vận chuyển, đau đớn đến mức làm cả người Thiệu Vanh run lên, tin tức tố càng thêm mất khống chế.
Đã sắp đến cực hạn nhẫn nại của nàng, Thiệu Vanh nỗ lực đi ra phòng tắm vòi sen, mặc kệ cả người còn ướt, bấm mở điện thoại.
"Ha a......" Tuyến thể không chỉ là một bộ phận đơn độc, một khi xảy ra vấn đề sẽ liên kết kinh mạch toàn thân chống lại chủ nhân là Thiệu Vanh.
Nàng tình nguyện đối mặt hàng ngàn hàng vạn trùng tộc ghê tởm, cho dù bị thương cũng không muốn chịu đựng đau đớn sinh sôi lan tràn trong thân thể.
"Ting ~~"
Tiếng chuông độc đáo vang lên, Thiệu Vanh một tay bắt lấy hạ thể mất khống chế, một tay khác bấm vào một phần mềm trong điện thoại.
Đây là phần mềm đặc biệt dành cho người lớn mà bác sĩ đã không ngần ngại giới thiệu cho nàng, có thể dùng thuật toán ghép đôi tìm ra đối tượng phù hợp.
Đại đa số người dùng của phần mềm này là Omega vào kỳ động dục, định hướng ban đầu chỉ đơn giản là để O tiết lộ thông tin và để A ở gần đó 'an ủi' bằng tin tức tố, nhưng nó dần dần biến thành một phần mềm hẹn hò trên danh nghĩa.
Thiệu Vanh lưỡng lự bấm vào nút Nhận An Ủi.
"Bíp!"
Thanh âm trong trẻo vang lên, pop-up đẩy cho nàng một tin mới nhất.
Nàng chỉ nhìn thoáng qua thông tin về Omega.
Omega cấp A, giới tính thứ hai là nữ, từ vị trí của nàng chỉ cần lái xe nửa giờ là đến.
Giao diện đơn giản hiển thị nội dung hữu hạn, nhưng làm Alpha cấp S. Hệ thống sẽ ghép đôi cho nàng Omega cùng cấp S hoặc thấp hơn một bậc là cấp A.
Thiệu Vanh bấm Xác Nhận gặp mặt rồi cất điện thoại, vội vàng lau mình, tùy ý mặc vào một chiếc áo sơmi cùng quần dài đơn giản rồi ra cửa.
Không thể nào đợi chờ thêm được nữa...... Nàng quyết định phải thử.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro