Phần Mềm Bí Mật

Nhão nhão dính...

2024-09-27 09:59:18

Lưu luyến lỗ mềm nhão dính sướng tê da đầu dưới

"Ứ...... Á......"

Quy đầu nghiền ép thịt mềm nhạy cảm trong khoang sinh sản, bộ phận yếu ớt mềm mại chịu đựng cọ xát qua lại.

Đâm vào tới khoang sinh sản vốn dĩ có hại cho Omega,

Hơn nữa dâm độc còn chưa hết tác dụng.

Thôi Hòa không thốt ra được thành lời, chỉ có thể há miệng phát ra những tiếng kêu dâm xa lạ.

"Cô...... Cô đây là cưỡng gian, ứ ứ ~~"

Ăn nói khó nghe, làm cho Thiệu Vanh bất mãn thẳng lưng đâm phập phập vài cái.

Lỗ lồn lại bị nàng giã nhứ nhừ,

Hẳn là nên mau chóng rút ra, nhưng không biết tại sao, Thiệu Vanh lại thấy lưu luyến chiếc lồn nhớt nhờn mềm ướt, nắm cái mông mềm non của Thôi Hòa giã liên hồi.

Không thể không nói, thân thể Thôi Hòa giống như rất hòa hợp với nàng,

Tuy rằng tiểu huyệt rất ngắn nhưng kết cấu vách trong rất dễ làm nàng thấy sướng, ý bắn tinh cũng mãnh liệt hơn trước nhiều.

"Ớhhh ~~"

Omega phát ra một tiếng thở dài, sau đó hung ác cắn lên vai phải nàng,

"Chờ...... Chờ tôi tới được khách sạn thì cô chết chắc."

Lỗ thịt dâm đãng kẹp lấy hành thân, râu thịt không ngừng quấn quanh mang đến khoái ý.

Lời Thôi Hòa nói làm Thiệu Vanh nổi tính hơn thua,

"Chừng nào chết đi rồi tính, dù sao...... Dù sao bây giờ sướng muốn thăng thiên."

Nàng mặc quân trang sẫm màu chỉnh tề, trên người treo một Omega nửa thân trần trắng nõn,

Đôi tay bóp cái mông tuyết trắng nắc lia nắc lịa, làn váy rách tung bay giữa không trung.

Kích thích kịch liệt làm đầu nấm không ngừng cào mạnh vào chỗ sướng của Thôi Hòa,

Cuối cùng nữ nhân không chịu được nữa,

Cả người co giật thở rên, eo run rẩy kịch liệt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tưới nước nhờn ấm áp lên quy đầu làm Thiệu Vanh bừng tỉnh đôi chút, lập tức rời khỏi thân thể.

"Póc ~~"

Sau khi rút ra, lỗ lồn nhạy cảm của Thôi Hòa lại run rẩy vãi nước xuống đất.

Omega thở hổn hển, giương mắt nhìn nàng bằng ánh mắt cực kỳ chán ghét.

Sau khi mặc lại chỉnh tề,

"Cô rửa ráy đi, tôi ra khoang trước."

Thiệu Vanh ra khoang trước, bắt gặp ánh mắt lo lắng sốt ruột của hai vị quân y.

Giải thích nói: "Ngại quá, xảy ra chút xung đột với đối tượng mục tiêu, bị trúng đạn."

Trước đó, nàng đã ở khoang sau xử lý vết dâm trùng cắn, trải qua thời gian dài lọc khí, khoang sau đã lọc hết khí kích dục dày đặc.

Thiệu Vanh cởi áo trên, chỉ mặc nội y màu đen che ngực, dáng người cường kiện của nữ Alpha làm hai quân y nhìn có chút đỏ mặt.

Trên đầu vai rắn chắc tràn ra chút máu đỏ thẫm đã hơi khô cạn.

"Vị Thôi tiểu thư này cũng ác ôn ghê, sao có thể nổ súng với Thiệu thượng tướng chứ?"

Một vị thầm đau lòng, tay mắt lanh lẹ dùng dao lấy viên đạn kẹt bên trong ra.

"Cũng may đường đạn đi lệch, bị cơ bắp bả vai và xương chặn lại. Tướng quân, nhịn một chút ạ."

Liên tục mất máu, làm môi Thiệu Vanh cũng có chút trắng bệch. Bị thương thế này cũng không tính là gì, bị trùng đâm thủng thân thể vẫn còn chịu được, khẽ cắn môi nhịn xuống.

Nàng nhắm hai mắt yên lặng tự hỏi,

Chuyện hôm nay quá mức kỳ quặc, trong phi thuyền quân bộ tại sao lại có Trùng tộc? Từ đâu mà ra? Hay là, ai đã đặt nó ở nơi này?

Dùng thủ đoạn cực kỳ tàn ác như vậy, mục đích hẳn là muốn phá hỏng hợp tác giữa quân bộ và Thôi thị.

Nếu nàng không kịp thời phát hiện tiếng kêu sợ hãi nhỏ bé kia,

Thì......

Lúc tới nơi, ngay cả binh sĩ bên ngoài cũng sẽ không phát giác khoang sau khác thường.

Chờ tới khi Thôi thị tới đón người, cảnh tượng nhìn thấy hẳn là, Thôi Hòa đã nằm chết dưới đất, bụng nhỏ dựng dục trứng trùng nổ tung thảm thiết.

Lại nghĩ thêm một chút,

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nếu những binh sĩ phát hiện ra tình hình ở khoang sau, vừa mở cửa ra đã chịu ảnh hưởng của khí kích dục, ắt sẽ làm người Thôi thị nhìn đến một màn dâm loạn giao cấu.

Vô luận thế nào, đều là tử cục.

Dù sao......

Khí kích dục của dâm trùng không phải là dược vật đơn giản như vậy, dù binh sĩ có được huấn luyện về vấn đề này cũng không thể ngăn cản, may là nàng phản ứng mau, sử dụng tin tức tố bất ổn định mới tránh được phần lớn khả năng ảnh hưởng.

Thiệu Vanh thở dài,

Cái tên Trịnh Thước kia hẳn là nên bao nàng ăn một năm vì nàng đã chắn thay người ta một cơn sóng lớn như vậy.

Chờ đến khi Thiệu Vanh được chữa trị xong tiến vào khoang sau,

Thôi Hòa đã thay ra quần áo mới, không chỉ đổi thành quần mà còn mặc thêm áo khoác, vẻ mặt sắc lạnh đề phòng nhìn nàng.

"Cô thấy rồi chứ, tôi không lừa cô."

"Chắc cô cũng đã ngờ ngợ đoán ra kẻ thực hiện kế hoạch tàn độc này là ai."

Thiệu Vanh thầm than trong lòng, không hổ là đại tiểu thư, lộ trình một ngày cư nhiên còn chuẩn bị nhiều quần áo như vậy.

"Ha hả, một ít giòi bọ mà thôi, tưởng tôi không dám động thủ sao."

Thôi Hòa nghiến răng sắp nát tới nơi, hận không thể bầm thây vạn đoạn xác trùng dưới đất.

Thiệu Vanh hiểu rõ gật gật đầu,

Như vậy xem ra, quả thật là bên trong Thôi thị có vấn đề, nhưng có điều trong quân bộ các nàng cũng xuất hiện sâu mọt.

Nàng đã báo cho tư lệnh,

Bỏ bớt đoạn giải độc cho Thôi Hòa, sắp xếp ngắn gọn rồi báo cáo cho thượng cấp.

Chợt nhớ ra điều gì,

Thiệu Vanh tới gần Thôi Hòa, hắng giọng, "Khụ khụ, ừ thì......"

"Tuy rằng tôi vẫn chưa bắn, nhưng để ngừa vạn nhất, sau khi tới khách sạn cô nhớ uống thuốc tránh thai."

Sau đó nàng liền nhìn thấy, ánh mắt sắc lẹm như dao của Thôi Hòa xẹt qua trên mặt nàng.

°° vote đi bé °°

Ô Lạp Na Lạp Thị Thôi Hòa là quàng hậu do Thiệu Vanh thân phonggg~

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phần Mềm Bí Mật

Số ký tự: 0