Phần Mềm Bí Mật

Vú mềm lún sâu

2024-09-27 09:59:18

Đầu ti lún vào bộ ngực đầy như cái bát úp

Ức Từ an tĩnh vùi nửa người trên vào trong ngực nàng, lông mi rũ xuống, không thấy rõ cảm xúc trong mắt.

Omega trưởng thành cư nhiên ngoan ngoãn như em bé, tựa cằm lên xương quai xanh nàng, hai tay mẫn cảm bất an che ngực.

Cặp vú đầy bị đè ép cơ hồ muốn tràn ra.

Thiệu Vanh vội nghiêng mặt đi, hạ thể phản ứng mãnh liệt, khi các nàng kề sát lại không an phận đập thình thịch rung động.

Omega trước mặt tuy thoạt nhìn là một tỷ tỷ,

Nhưng thực ra lại cho người ta cảm giác yếu đuối, vâng lời......

"Tôi mở cửa đây."

Thiệu Vanh thoải mái dùng một bàn tay nâng mông Ức Từ, một bàn tay kéo then cửa, phần lớn Omega đối với nàng mà nói đều nhẹ tựa lông hồng, không phí quá nhiều sức lực đã có thể một tay nâng lên.

"Chậc......"

Ngoài cửa quả thật có một ít chất lỏng thập phần khả nghi, trắng đục trong suốt hỗn tạp, tưởng tượng đến đó là của ai, trong lòng liền sinh ra cảm giác phát gớm.

"Đừng nhìn," Thiệu Vanh duỗi tay che mắt Ức Từ, bước nhanh đi qua, thấp giọng mắng, "Cẩu tạp chủng...... Không đáng làm người, dám làm vậy trước cửa Omega của mình, lương tâm bị chó ăn."

Bình thường nàng giành phần lớn thời gian ở trong quân ngũ, lỗ tai nghe đầy lời oán giận huấn luyện vất vả và một ít nhàn ngôn toái ngữ của đồng đội.

Đại đa số đều là người ngay thẳng đường hoàng, trong ngày có khó chịu bực dọc gì đều phát tiết là xong, hiếm khi thấy ai lại ghim hận trong lòng, cho nên thấy Alpha của Ức Từ nhỏ nhen như vậy liền sinh lòng ác cảm.

"Cô đừng quá giận."

Bên tai có tiếng thở dài, thanh âm mềm mại có chút bất lực.

Thấy Ức Từ vẫn an ủi mình.

Thiệu Vanh vội nói: "Không nói đến cô ta nữa, chúng ta......"

Nàng đẩy cửa ra, đi vào phòng người nọ, cảnh tượng bên trong một lời khó nói hết......

Quần áo cởi ra quăng bừa lên ghế, chồng chất thành núi cũng không đem giặt.

Trên tủ đầu giường còn có bình rượu chưa dọn và một nửa ly rượu thừa, phía trên đã nổi cặn bẩn dơ dáy.



Thiệu Vanh càng ứa gan người nọ thêm vài phần......

Có điều phòng ngủ này lớn gấp đôi phòng khi nãy, hiển nhiên là phòng mà đôi thê thê các nàng từng ở cùng nhau.

Hiển nhiên là nhìn mặt đoán ý.

Ức Từ lập tức liền nhìn ra Thiệu Vanh do dự.

"Trước đó cô ta uống rượu nôn ra, hôm qua tôi đã thay ga trải giường rồi, cái này là cái mới."

Thế ra ngày hôm qua cũng không về nhà?!

Nhưng nàng cẩn thận không thốt ra, dù sao đây cũng là ký ức đau khổ của Ức Từ, nàng không muốn lại làm đối phương tổn thương thêm lần nữa.

Nhìn thấy Omega u buồn.

Thiệu Vanh cảm thấy gánh nặng trên vai mình lại càng nặng hơn.

"Được rồi, chúng ta không để ý mấy chuyện đó nữa."

Nàng ra vẻ thoải mái nhếch khóe môi, ném Ức Từ lên giường.

Sau đó đè người lên, bắt chước vẻ mặt vui vẻ của Trịnh Thước trong trí nhớ nàng.

Trên mặt cười nhạt cứng đờ, nói: "Hôm nay muốn bao nhiêu lần, tôi đều sẽ thỏa mãn cô."

Nàng không giỏi dỗ dành người khác, nhưng kỹ năng làm tình...... Chắc là cũng được.

Khúc thịt chỉa thẳng vào cửa lồn, cọ xát hai mép lồn ướt át  và hột le cương cứng.

"A......"

Omega thẹn thùng ôm lấy ngực, nằm ngửa trên giường không dám nhìn Thiệu Vanh, lúc bị chỉa vào chân tâm, trong miệng còn tràn ra tiếng rên rỉ nhạy cảm bất kham.

"Cô thoải mái thì tốt rồi."

Nghe nói vậy,

Thiệu Vanh bắt lấy mu bàn tay Ức Từ, mạnh mẽ làm bộ ngực lõa lồ ra trước mắt nàng,

"Đừng che."

Ngực Omega rất lớn, nhũ thịt như cái bát úp ngược, cho dù nằm trên giường cũng không hề cảm thấy bị xẹp xuống chút nào.



Trên đỉnh vú là vòng ti nho nhỏ hồng hào, nụ hoa ở giữa đã bị lún xuống.

Đôi tay Omega bị Thiệu Vanh để lên đỉnh đầu, hoàn toàn bị khống chế.

Thân thể khẽ run rẩy, bầu ngực đầy giàu tính co dãn cũng rung rinh như là pudding.

Thiệu Vanh bất giác bị thu hút ánh nhìn.

Nàng cúi thấp người, để thân thể trần trụi của mình kề sát thân thể Ức Từ.

"A......"

Thiệu Vanh thở ra một hơi, xúc cảm đè lên người Ức Từ rất đã, như là nằm lên tầng mây vô cùng mềm mại thoải mái.

"Chúng ta cùng nhau thoải mái đi......"

"Cô muốn từ phía trước, hay là từ phía sau? Hữm ữm?"

Thiệu Vanh cúi đầu, hôn sườn mặt Ức Từ, nhẹ giọng hỏi.

Không nghĩ tới, hỏi trắng ra một câu như vậy lại khiến cho Ức Từ xấu hổ không chịu được. Nàng nhẹ nhàng tránh tay, bị Alpha ghì chặt vô pháp nhúc nhích, chỉ có thể hơi co ngón chân để lại dấu vết trên ga trải giường.

Omega không trả lời.

Thiệu Vanh liền nâng nâng eo, để quy đầu chỉa vào.

Cái lỗ thịt mềm mụp bị vật cứng chọc lún vào, đẩy hai mảnh môi thịt hướng vào phía sâu, chảy ra không ít chất lỏng, suýt nữa thì trực tiếp tiến vào.

"Muốn tư thế nào? Hả?"

Ức Từ càng không nhịn nổi mà run rẩy, nhẹ giọng hừ hừ.

Trong giọng nói bất lực mang theo chút u oán, "Phía trước...... Đi."

°° vote đi bé °°

Ăn thịt nhiều chắc mn ngán rồi, đợi xong phần Ức Từ, Sâu đổi món bạch tuộc cho mn ăn nhé.

Cụ thể là xúc tu .

Tuộc ngon mời bạn ăn nha .

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phần Mềm Bí Mật

Số ký tự: 0