Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch (Bản Dịch)

Ba Vị Trưởng Lã...

Lục Thú

2024-10-28 22:39:50

Yêu tu tóc đen mắt xanh quát to một tiếng, thúc giục Cự Hung Lang xung quanh trực tiếp từ bốn phương tám hướng nhào giết về phía năm người Tề Minh.

“Má!”

Khương Thế Thành mắng một câu, nhìn thấy có mấy con Cự Hung Lang bao vây đến, hắn chỉ có thể nhấc trường đao Phù bảo trong tay lên, chém ra đao khí, ngăn cản lấy Cự Hung Lang tiến công.

“Truyền thừa Thiên Khôi có phải là thật hay không ta không biết, nhưng mà lời đồn này đã dẫn yêu tu thật sự tiến vào bí cảnh Thiên Khôi rồi, chỉ sợ lần này sẽ có rất nhiều đệ tử tạp dịch chết đấy!”

Khương Thế Thành gầm lên: “Đừng hiếu chiến, nghĩ cách phá vòng vây đi.”

Thực lực của Khương Thế Thành không yếu, có tu vi Luyện Khí tầng năm sơ kỳ, đao pháp và thân pháp của hắn đều đã đạt đến trình độ Xuất Thần Nhập Hoá rồi.

“Vâng.”

“Giết!!!”

“...”

Đám người Lưu Nhị Đản đã bạo phát toàn lực, linh lực chấn động, thi triển ra từng môn pháp thuật khác nhau, cùng chiến đấu với đàn Cự Hung Lang.

Mặc dù đám người Lưu Nhị Đản kém hơn Khương Thế Thành một chút, chỉ có tu vi Luyện Khí tầng bốn, pháp thuật và thân pháp cũng chỉ là trình độ Dung Hội Quán Thông, nhưng lại vẫn là đã cản được sự vây giết của đàn Cự Hung Lang.

Gào! Gào!!

Số lượng cụ thể của Cự Hung Lang đã đạt đến một trăm năm mươi tám con, cảnh giới của những con Cự Hung Lang này từ Luyện Khí tầng một cho đến Luyện Khí tầng năm cũng có, phần lớn đều là Luyện Khí tầng một, Luyện Khí tầng năm chỉ có một con Lang Vương lông trắng.

Gió tanh tạt vào mặt.

Chỉ là từ dư quang nơi khoé mắt, Tề Minh đã nhìn thấy bốn con Cự Hung Lang từ bốn hướng trước sau trái phải nhào giết đến, mang theo từng trận gió tanh tán loạn.

Keng!

Tề Minh rút kiếm xông lên, Trảm Yêu Kiếm Trần gia rạch ra một vòng trăng tròn ở bên cạnh, thi triển ra Thanh Vân kiếm thuật, bốn con Cự Hung Lang đã bị Tề Minh một kiếm giết chết trong nháy mắt.

Thi thể đứt thành hai đoạn kèm theo nội tạng và ruột xanh xanh đỏ đỏ rơi khắp mặt đất.

Thậm chí những Cự Hung Lang này đều chưa thể đến gần Tề Minh trong phạm vi mười mét.

“Ngươi!”

Ánh mắt của yêu tu tóc đen mắt xanh chợt ngưng, “Kiếm pháp cấp độ Cảnh Giới Viên Mãn.”

“Sư huynh!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ánh mắt của đám người Khương Thế Thành đã trở nên hưng phấn.

Ha ha!

Bọn họ quả nhiên không nhìn sai, sư huynh đúng là mạnh!

Những lời vừa rồi kia chỉ là nói đùa thôi.

Lúc này.

Ở bên ngoài bí cảnh Thiên Khôi.

Trong lầu các phía trên không ở ngay trung tâm thung lũng.

Lần khảo hạch ngoại môn này.

Tổng cộng đã có mười hai vị trưởng lão nội môn, cùng với ba vị trưởng lão chân truyền đến, trong ba vị trưởng lão chân truyền, trong đó có Phùng lão của Thanh Vân Phong, hai vị khác là Tô lão của Vũ Chiếu Phong và Ngô lão của Kim Linh Phong.

Về phần mười hai vị trưởng lão nội môn.

Mỗi một Phong đều có một vị đến.

“Gần đây ta ngược lại là nghe thấy có tin đồn nói bên trong bí cảnh Thiên Khôi đã xuất hiện truyền thừa Thiên Khôi? Hơn nữa tin đồn còn trông rất giống, thậm chí là có dấu vết để lần theo.”

Phùng lão ngồi ở phía trên ba chỗ chủ vị trong lầu các, bưng ly trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trả, “Các ngươi có ai biết cụ thể là chuyện gì không?”

“Chuyện này...”

Ở phía dưới.

Mười hai vị trưởng lão nội môn lần lượt ngồi ở phía trên vị trí của mình, sau khi nghe thấy những lời Phùng lão đã nói, đưa mắt nhìn nhau, nhưng lại đều im lặng.

Hiển nhiên.

Bọn họ cũng không biết là chuyện gì.

Càng nên nói là.

Cho dù có trưởng lão nội môn biết được một vài nội tính, lại cũng không dám nói ra ở đây.

“Phùng lão.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tô lão khẽ ho một tiếng, nhìn về phía Phùng lão, giải thích nói: “Ngươi không cần hỏi tiếp nữa, chuyện này chính là lão phu phái ngươi đi làm đấy.”

“Tô lão.”

Phùng lão nhíu mày, có hơi không hiểu, “Tại sao ngươi phải làm như vậy? Một trận khảo hạch ngoại môn tốt đẹp, cứ phải cuốn yêu tu tiến vào?”

“Chuyện gian tế Ma Tông gần đây đã làm quấy ra động tĩnh không nhỏ ở Thiên Khải tông, Vũ Chiếu Phong cũng đặc biệt mượn cơ hội này đã kéo ra không ít gian tế Ma Tông, nhưng mà ngoại trừ gian tế Ma Tông ra, còn có yêu tu của Yêu Đình ẩn náu tiến vào.”

Tô lão tiếp tục giải thích: “Cho nên, lão phu đã cố ý tung ra tin tức và lời đồn của truyền thừa Thiên Khôi, vì vậy còn đã phí không ít tâm tư.”

“Mục đích chính là vì dẫn dụ yêu tu ẩn núp ở mười hai Phong trong khải hạch ngoại môn lần này ra ngoài.”

“Thật là xằng bậy!”

Ngô lão đứng dậy, tức giận vỗ vào tay vịn ghế, quát nói: “Tô lão, ngươi không thèm báo chút lời nào như vậy đã làm ra loại sắp xếp này. Ngươi có biết rằng, nếu như thật sự có yêu tu ẩn náu bị dẫn dụ vào sẽ mang đến nguy cơ lớn cỡ nào cho những đệ tử tạp dịch tham dự khảo hạch ngoại môn của mười hai Phong?”

“Đệ tử tạp dịch mà thôi.”

Tô lão thản nhiên nói: “Chết thì chết thôi.”

“Ngươi!”

Sắc mặt Ngô lão càng thêm âm trầm, trầm giọng nói: “Cho dù là đệ tử tạp dịch, vậy cũng là một phần tử của Thiên Khải tông chúng ta, sao có thể tuỳ ý đẩy bọn họ vào chỗ chết.”

Trên thực tế.

Ngay từ khi mới bắt đầu, Ngô Lão chính là xuất thân từ đệ tử tạp dịch, hắn đi bước nào chắc bước ấy, từ đệ tử tạp dịch đi đến trên vị trí trưởng lão chân truyền của Kim Linh Phong hiện nay.

Thời gian này rốt cuộc đã trải qua những gì, sợ rằng cũng chỉ có một mình Ngô lão biết được thôi.

“Ngô lão.”

Tô lão lại nói tiếp: “Nếu như lão phu nhớ không lầm, ngươi cũng là xuất thân từ đệ tử tạp dịch, có thể đi đến hôm nay, đã từng trải qua bao nhiêu kiếp nạn?”

“Không trải qua mưa gió làm sao thấy được cầu vồng?”

“Trong một trăm hai mươi đệ tử tạp dịch, có bao nhiêu yêu tu ẩn náu, lão phu cũng không biết. Bởi vì những yêu tu ẩn náu này có thủ đoạn che giấu yêu khí đặc biệt, trừ phi là không cẩn thận tiết lộ ra ngoài, bằng không, dưới tình huống bình thường là rất khó nhận ra được.”

“Nếu như những đệ tử tạp dịch này có thể đi ra được từ bên trong kiếp nạn lần này, tự nhiên là mọi mặt đều đủ để được xưng là ưu tú, mới có thể coi như là đã thông qua khảo hạch.”

“Vả lại đã nói rồi, lão phu cũng đã bố trí một vài thủ đoạn, sẽ không có quá nhiều người chết đâu.”

“Đánh rắm!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch (Bản Dịch)

Số ký tự: 0