Pháo Hôi Này, Hắn Hình Như Không Phải Kẻ Bình Thường

Chương 16

Lục Hải Trịnh

2024-07-18 01:40:52

Bên Tề Lạc thì thảm hơn rất nhiều không biết do Lưu Uyển cố tình hay không, đường đi của anh đều bị chặt lại, khó khăn lắm tìm cánh thoát ra thì vô số người đang đứng bên ngoài đợi anh rồi.

Thấy tình hình không ổn Tề Lạc quyết định tìm đường khác, nhưng kiểu gì vẫn gặp đám người đó tiếp. Không còn cánh nào khác Tề Lạc đành đánh nhau với bọn họ, tên này đến tên khác số lượng càng lúc càng tăng lên. Nhưng đối với Tề Lạc mà nói thì anh vẫn đối phó được.

Anh vẫn có thể không cần dùng đến dị năng mà đánh bại được chúng, chỉ là ở bên ngoài thì Tề Lạc không có cách nào thoát được. Vô số người đã bao quanh nơi này, cảnh sát cũng theo đó mà bắt đầu vây quanh.

Cuối cùng Tề Lạc vẫn bị bắt lại sắc mặt anh lúc này không mất tốt đẹp chút nào, nghĩ đến Lưu Uyển trong lòng càng nghĩ càng tức, anh không biết bản thân khi nào mới khôi phục lại dị năng. Nếu không chắc chắn phải ở sở cảnh sát thêm mấy ngày.

...

Trong một toàn khách sạn Lưu Uyển đứng ở cửa sổ, nhìn sang nhà hàng trước mắt. Trước đó cậu đã tính toán cho nổ tung nhưng cũng không ảnh hưởng đến nhà hàng, chỉ là khiến nó hỏng thôi.

Từ đây cậu nhìn thấy Tề Lạc bị bắt khóe môi cậu nhếch lên, cùng lúc đó âm thanh hệ thống cũng vang lên.

[ Đinh.. chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, + 500 điểm thưởng, điểm thưởng hiện tại của kí chủ là - 7300, trong vòng 6 ngày không chả hết nợ kí chủ sẽ bị trừng phạt... ]

[ Nhiệm vụ tiếp tục theo sẽ được mở khóa sau 12 tiếng ]

Lưu Uyển nghe vậy trong lòng thầm nghĩ quả nhiên, Lưu Uyển đoán không sai thực nghĩa của từ “ trò chơi “ nó không nhất định phải là trò chơi trong trò chơi thật.

Giống như cậu nói với Tề Lạc vậy, chỉ cần nói với Tề Lạc câu “ Trò chơi mạo hiểm “ sau đó giao bất kỳ yêu cầu gì với anh là đều có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng cũng phải đảm bảo yêu cầu là nó phải đủ mạo hiểm.

Cũng thấy rồi đó chả phải vừa rồi họ thực hiện rất chi là mạo hiểm đó thôi, còn sắp bị bắt kìa, à đó là Tề Lạc nhưng anh không phải sắp mà bị bắt thật haha.

Dù sao tuy Tề Lạc không thành công thoát khỏi nó nhưng nó cũng chả ảnh hưởng gì, bởi nhiệm vụ giao yêu cầu là mời Tề Lạc tham gia vào trò chơi mạo hiểm với Lưu Uyển.

Chứ đâu phải nhất định phải thắng trò chơi nên tất nhiên nhiệm vụ của cậu cũng được hoàn thành rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong phòng giam Tề Lạc ngồi ở một góc im lặng không làm gì, trên mặt anh không có chút sợ hãi nào, cảnh sát thấy vậy lắc đầu thầm nghĩ không ngờ tên này lại nguy hiểm như vậy.

Sau vụ án này có lẽ sẽ làm chấn động mọi người đây mà, trước đó khi bị bắt Tề Lạc đã bị tra hỏi rất nhiều, nhưng anh lại không trả lời bất cứ câu hỏi nào, cứ như vậy ngồi im lặng. Lục soát cả người Tề Lạc thấy không tìm được thứ gì. Bọn họ đành tạm thời nhốt anh lại rồi để mai điều tra vụ này sau.

Sâm Ngọc Lĩnh sau khi thấy chủ nhân như vậy nó cũng ra ngoài, bay xung quanh nói với Tề Lạc:“ Chủ nhân yên tâm tôi đã tính toán được không lâu nữa kĩ năng của tôi sẽ được giải lại thôi, ngài đợi một lúc đến lúc đó chúng ta sẽ được ra ngoài “.

Tề Lạc nghe sâm Ngọc Lĩnh nói vậy động tác của anh cuối cùng phản ứng lại chút, thật ra vừa rồi anh đã suy nghĩ đến điều trước đó xảy ra rồi.

Không ngờ tới cái trò chơi mạo hiểm mà Lưu Uyển nói lại là vậy, tuy rằng Lưu Uyển đã giúp anh lấy được sâm Ngọc Lĩnh nhưng anh không biết mục đích của Lưu Uyển làm vậy để là gì.

Bí mật trên người cậu càng lúc càng quá nhiều, từ việc vừa rồi có thể thấy, cậu không còn là kẻ yếu đuối như trước kia. Thậm chí Tề Lạc còn đoán Lưu Uyển còn mạnh hơn anh rất nhiều.

Nhưng điều gì có thể khiến một con người biến thành như vậy chứ...

Sâm Ngọc Lĩnh thấy chủ nhân phản ứng nhưng vẫn không nói gì còn tưởng Tề Lạc không tin tưởng thế là nó cố gắng giải thích.

Tề Lạc lúc này mới lên tiếng:“ Còn bao lâu “.

Sâm Ngọc Lĩnh nghe thấy chủ nhân cuối cùng cũng chịu lên tiếng thì vui mừng nhưng nó không hiểu ý chủ nhân nói lắm.

Thấy thế đôi tay của Tề Lạc đưa lên trán ấn lên ấn đường, hỏi lại lần nữa:“ Ý ta là còn bao lâu để giải phong ấn “.

Sâm Ngọc Lĩnh lúc này mới nghe hiểu liền giải thích:“ Chỉ cần 12 tiếng nữa thôi chủ nhân, đến lúc đó chúng ta có thể thoát khỏi nơi này rồi “.

Xong khi nhận được câu chả lời Tề Lạc cuối im lặng một lúc chợt nhớ ra gì hỏi nó một số câu mà anh đã thắc mắc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cuộc trò chuyện cứ vậy được diễn ra một lúc lâu Tề Lạc một tiêu hóa được mọi chuyện.

Mới biết được sâm Ngọc Lĩnh đã sống được hơn 500 năm rồi, trước đó nó vốn chỉ là cái cây bình thường cho đến khi vậy bí ấn kia xuất hiện, thì nó mới hấp thụ được linh khí từ đó liền tu luyện cùng vì vậy mới có được ý thức.

Không phải bất kỳ sâm Ngọc Lĩnh nào cũng có thể hoàn toàn tu luyện được, bởi bình thường ở trái đất như vậy khó có được mà sâm Ngọc Lĩnh có thể sống 500 năm, mà nó là trường hợp đặc biệt cứ như vận mệnh đã được định sẵn vậy.

Sau khi có ý thức nó không thể biến thể vì linh lực không đủ, ngay từ đầu nó vốn chỉ là cây sâm bình thường, có thể tự tu luyện có ý thức đã là tốt lắm rồi.

Thêm việc bản thân bị người khác đào lên nó càng không thể tu luyện, đành phải dùng chút linh lực trong nó, để nuôi dưỡng bản thân mới có thể sống.

Cho đến khi Tề Lạc xuất hiện thức tỉnh được nó, thì sâm Ngọc Lĩnh cũng được đổi mới hoàn toàn, nó nhận ra bản thân sinh ra vì một người, mà người đó chính là Tề Lạc chủ nhân hiện tại của nó.

Cũng từ đây mà nó cũng được tiếp nhận thêm rất nhiều kí ức mà những kí đó là để về sau nó sẽ phục vụ chủ nhân của mình.

Tuy rằng sâm Ngọc Lĩnh là một vật phẩm tốt, có được nó cứ như dùng hack vậy, mà nó lại để dùng cho Tề Lạc nhưng đâu phải đơn giản mà Lưu Uyển cho cái hack này xuất hiện, thật ra trong bản nháp chưa được hoàn thiện, Lưu Uyển có viết Tề Lạc sẽ không lấy được nó ở thời điểm hiện tại.

Mà sâm Ngọc Lĩnh sau này sẽ trở thành vật phẩm được tất cả mọi người thèm khát, vì nó mà bán mạng rất nhiều. Những cuộc chiến tàn khốc cũng bắt đầu từ đây mà được diễn ra, rất nhiều người thử nhiều cách khác nhau nhưng không thể nào lấy được nó. Gần như vì muốn lấy được sâm Ngọc Lĩnh mà tất cả bọn họ sắp phá hủy luôn cả thế giới.

Mà Tề Lạc cũng vì nó mà phải gặp rất nhiều khó khăn, giống như những người khác mà không có cách nào lấy xuống được, bởi có ai nghĩ tới họ dùng nhiều cách không thể lấy được mà cuối cùng lại chỉ cần giọt máu của Tề Lạc là có được chứ, cho nên mãi về sau một lần sự cố Tề Lạc mới may mắm, có thể lấy được cái vật phẩm quý giá này.

Tác giả có lời muốn nói:

Tề Lạc bắt đầu từ truyện vốn đã thảm rồi, về sau Lưu Uyển xuyên vào thì anh vẫn bị Lưu Uyển hại thảm..

ai khóc nỗi đau này...

Thui thì anh cứ chịu đựng đi, sau này ẻn sẽ còn tặng thêm bất ngờ nhiều lắm

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Pháo Hôi Này, Hắn Hình Như Không Phải Kẻ Bình Thường

Số ký tự: 0