Pháo Hôi Này, Hắn Hình Như Không Phải Kẻ Bình Thường

Chương 23

Lục Hải Trịnh

2024-07-18 01:40:52

Chứ không hề liên quan đến vấn đề thế giới chút nào, đơn giản chỉ vì Lưu Uyển thích là được, còn nó có ảnh hưởng đến tổ chức hay không thì cậu không thèm quan tâm. Nghĩ là làm Lưu Uyển nhanh chóng quyết định sẽ đào cái cây đó mang về.

Bình thường thì người thông minh vẫn luôn có lối đi riêng, Lưu Uyển sử dụng một lá bùa cậu vẽ khiến cho ảo ảnh nơi này liền được tạo ra, cậu làm vậy là để kẻ khác không phát hiện ra nơi này có vấn đề. Nhanh sau đó cậu liền bắt tay vào đào cái cây hoa lưu tô này về, vừa đào Lưu Uyển vừa nghĩ ra vấn đề là hiện tại Lưu Uyển không có không gian.

Qua nhiều thế giới Lưu Uyển biết được không gian đựng đồ thường chia ra rất nhiều loại, có người tạo bằng vật liệu giống như phỉ thủy hay phát bảo vậy, nhưng lại có nơi lại tạo bằng tinh thần lực.

Tinh thần lực của con người là nằm ở sâu bên trong bộ não, có thể điều khiển mọi thứ theo ý mình. Nhờ cách này mà họ cũng có tạo ra không gian giả lập, có thể đựng mọi thứ đồ.

Tuy nhiên điều này không hề đơn giản bởi sức mạnh tinh thần lực không cao cũng khó có thể tạo ra được nó. Vài trường hợp có người tạo ra nhưng không biết cách để đồ, hay thậm chí tạo ra rồi dùng một thời gian, đôi lúc tinh thần không ổn mà ảnh hưởng quá nhiều khiến không gian theo đó mà biến mất.

Ngay sau đó bản thân cũng không thể tìm ra được nó, có thể nói tạo ra không gian bằng tinh thần lực là một điều có rất nhiều nguy cơ.

Mà ngay cả không gian dùng phỉ thủy, hay pháp bảo gì cũng vậy, muốn làm ra nó thì phải có tài năng mới chế tạo ra được, đâu phải đơn giản là muốn làm ra là được đâu.

Nhiều thế giới trước Lưu Uyển thường chỉ dùng pháp khí mà thôi, bởi không biết vì sao Lưu Uyển từng thử tạo ra không gian giả lập, bằng tinh thần lực thì phát hiện bản thân không hề làm được điều này.

Cậu cũng không biết lý do vì sao bởi vốn dĩ tinh thần của Lưu Uyển rất cao, năng lực học tập cũng rất mạnh nhưng lại không thể tạo ra không gian giả lập, điều này làm cậu hết sức khó hiểu.

Nghĩ đến đây Lưu Uyển lắc đầu đành tìm cách khác, suy nghĩ một hồi cậu liền nhớ ra gì đó. Nếu như tạo bằng lá bùa thì sao nhỉ, bùa chú có rất nhiều loại khác nhau, tác dụng của nó cũng rất lợi hại không tưởng.

Vừa có thể sử dụng nhiều loại khác nhau như: công kích, bảo hộ, … vậy nếu như tạo ra một lá bùa không gian thì sao nhỉ.

Nghe thì có vẻ hơn ảo nhưng nếu không thử sao biết được, nghĩ là làm Lưu Uyển nhanh chóng thử vẽ vài lá bùa. Cậu bắt đầu tìm lại kí ức kiếp trước học được, vẽ ra rất nhiều lá bùa.

Nhưng cuối cùng lại không thành công, thật ra Lưu Uyển cũng đã đóa trước được sẽ không thành công rồi, bởi dù sao muốn tạo ra lá bùa mới không chỉ đơn giản vài lần là có thể thành công dễ dàng như vậy.

Cậu cũng chả phải thiên tài đâu mà làm được thật, xem ra cần phải tìm hiểu kĩ sâu hơn về vấn đề này nhưng chắc là hôm nay có lẽ Lưu Uyển không thể mang cái cây hoa lưu tô này đi được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đang chán nản thì Lưu Uyển chợt nhớ đến một chuyện, hình như hiện giờ cậu có cửa hàng hệ thống mà nhỉ. Chả nó có rất nhiều thứ đồ hay sao nếu không thì tìm thử xem sao.

Nghĩ rồi Lưu Uyển liền niệm trong đầu gọi hệ thống, mở ra giao diện cửa hàng cậu nhìn vào cửa hàng rồi chợt nhận ra cái cửa hàng hệ thống này nó không có cho thông tin về món đồ, này là bắt cậu phải đi tìm nữa sao.

Trời ơi … trước đó Lưu Uyển phải tìm món đồ định vị, để có thể tìm ra nơi Tề Lạc ở đã mất không biết bao nhiêu là điểm thưởng. Hiện giờ còn phải tìm nữa thì chắc điểm thưởng sẽ mất nhiều hơn nữa.

Lưu Uyển lắc đầu ngán ngẩm bỏ qua vấn đề, cố gắng tìm xem cửa hàng hệ thống có món đồ nào sử dụng giống không gian không. Lướt qua một hồi cuối cùng Lưu Uyển cũng tìm được một miếng ngọc bội trước kia cậu từng thấy, nó hình như cũng có tác dụng có không gian thì phải. Nhưng mà hình như hiện tại cấp độ của Lưu Uyển không hề mua được nó.

Lưu Uyển nhìn mà tiếc nuối đành bỏ qua tìm cái khác thử, cuối cùng cũng tìn được một cái cũng gần giống, nhìn vào điểm thưởng phải bỏ mua món đồ này mà Lưu Uyển suýt nữa rớt cả mắt.

20.000 điểm thưởng, đùa đấy à hiện tại cậu còn đang nợ hệ thống 5300 thưởng, giờ cái này đã 20.000 điểm thưởng trả khác nào hố người đâu.

Nếu như cậu nhớ không lầm trước đó cậu từng lướt qua rồi, mà điểm thưởng phải mất để mua lúc đó cũng chỉ dừng ở 10.000 điểm thưởng.

Hiện giờ lại đã lên 20.000 điểm thưởng rồi, chắc chắn cái hệ thống này biết trước cậu cần gì, không thì sao lại đột nhiên tăng điểm thưởng, bởi nếu như bình thường hệ thống có thay đổi thật thì mấy món đồ khác cũng phải tăng lên chứ, chứ tại sao chỉ có mỗi món đồ cậu cần dùng là tăng lên vậy!

Đây chả khác nào đang hố người, không phải là chắc chắn mới đúng, hệ thống này đang gây khó Lưu Uyển cậu đây mà.

Chỉ là tiếc dành Lưu Uyển đây chả sợ chút nào, nó càng muốn hố người thì cậu cũng muốn thử xem nó hố được bao nhiêu.

Ngay sau đó Lưu Uyển liền ấn mua âm thanh hệ thống cũng theo đó mà vang lên.

[ Đinh kí chủ đã thành công mua vật phẩm từ cửa hàng hệ thống, do kí chủ là tân binh mới hệ thống sẽ cho nợ điểm, quyền hạn hiện tại kí chủ chỉ còn một lần, số điểm thưởng kí chủ nợ hiện tại là 25.300 điểm, sau 5 ngày nếu không trả hết nợ kí chủ sẽ bị trừng phạt, và cảm ơn kí chủ đã quan tâm đến cửa hàng hệ thống của chúng tôi … ]

Lưu Uyển:“…”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Pháo Hôi Này, Hắn Hình Như Không Phải Kẻ Bình Thường

Số ký tự: 0