Phật Nói - AyeAyeCaptain

Rước thần Trườn...

AyeAyeCaptain

2025-03-18 08:04:59

Thật ra không phải tự dưng mà Triệu Một Hữu đòi về Đại Đô Thị đúng lúc này, tầng 330 sắp tổ chức lễ rước thần, mà ngày biểu diễn chính là hôm nay.Tầng 330 là ranh giới giữa tầng đáy và tầng giữa với rất nhiều sòng bạc, chợ đen. Phàm là càng làm ăn liều lĩnh máu me càng tín Thần Phật, thế nên lễ rước thần ở đây năm nào cũng được làm rất long trọng. Khác với hình chiếu 3D thường gặp ở tầng đáy, toàn bộ thần ở tầng 330 đều được chế tác phục trang bằng giấy bồi theo phương pháp truyền thống với đủ cờ xí, sắc lệnh, giáp màu. Danh mục thần cũng rất đa dạng, đủ rước từ sáng sớm đến tối khuya.Hồi còn ở Đại Đô Thị Triệu Một Hữu từng nghe kể truyện cười rằng dân ở tầng đáy ngày làm trăm nghề cướp giết, vật lộn với đời, sáng ra dậy sớm không nổi, nhưng nếu cho đi rước thần thì cứ là nhảy cẫng cả đêm.Lúc họ rời khỏi rạp hát là đúng 3 giờ sáng, trước cổng chào rực rỡ của tầng 330 có hai mặt trống lớn vừa được đánh một chặp, pháo nổ tung xòe, màu đỏ rực mù mịt trời đất.Một lũ trẻ con bôi mặt hoa chạy lăng xăng dẫm trên giấy đỏ, gõ đồng la xoẻng xoẻng, một thần quan râu dài, mày dài đi ra, trông tướng mạo ông ta khá hiền lành, trên tay cầm một cây roi trúc màu xanh và một bầu rượu.Triệu Một Hữu bịt tai, nói: "Bảo Trường Công phụ trách mở đường đấy, đừng có ngáng đường không ổng quật cho bây giờ!"Sòng bạc cầu tài, đương nhiên phải đón Thần Tài trước tiên, Nam Thần Tài Sài Vinh, Đông Thần Tài Tỷ Can, Trung Thần Tài Vương Cống, Tây Thần Tài Quan Vũ, Bắc Thần Tài Triệu Công Minh, ngài nào cũng khoác mãng bào, mặc khôi giáp, chân dẫm trên vàng thỏi, chậu châu báu đầy ắp trên kiệu thần tám tay nâng không ngừng vãi bụi vàng.Không phải là vẩy sương sương mà là vãi từng bát từng bát, tầng 330 giàu nứt đố đổ vách nên tán tài cũng phải tán đến nơi đến chốn. Liễu Thất Tuyệt đứng gần bị bụi vàng ụp đầy mặt, người đi đường vội vàng lao vào túm tay giật áo anh ta hòng ké vía hên. Liễu Thất Tuyệt không tránh được làm bé chồng đi cạnh cũng bị chèn tụt cả giày, hai đứa trầy trật mãi mới chạy thoát. Thấy Triệu Một Hữu đứng nhìn cười sằng sặc anh ta gào lên át cả tiếng chiêng trống: "Mẹ kiếp sao cái quỷ Thần Tài này lại gắn cả ống huỳnh quang?!"Liễu Thất Tuyệt không quen thuộc lắm với tín ngưỡng dân gian ở tầng đáy nhưng ít nhất anh ta biết khoa học kỹ thuật và chuyện thần tiên chẳng liên quan gì đến nhau. Vậy mà trên mũ mão vàng của đám tượng Thần này lại cắm đầy ống phát sáng, thêm gương mặt vẽ đầy hoa văn trông thật là quỷ dị không thể tả. Chẳng biết đây là thần tiên chính thống hay là dị bản mê tín ở đâu ra."Chịu!" Triệu Một Hữu gào đáp lại, "Đây gọi là tu tiên công nghệ cao!"Từ thế kỷ 22 đến nay nền văn minh nhân loại lên voi xuống chó, sót lại được ít nào thì xào ít nấy. Hiện nay hệ thống tín ngưỡng ở Đại Đô Thị có thể nói là một nồi lẩu thập cẩm, bốn phương tám hướng, truyền thuyết rơi rụng hết không ghép được thành câu chuyện lớp lang thì đã có người đời sau viết bổ sung. Trong gần một tiếng đồng hồ dường như họ được chứng kiến toàn bộ các loại thần quỷ anh linh trên trời dưới đất, bái Thiên Công, ghẹo Chung Quỳ, nhảy múa hát vang Hảo Hán Ca Lương Sơn Bạc. Điêu Thiền tinh mắt còn thấy cả Đức Mẹ khoác áo cà sa bay phấp phới: "Hả sao lại lẫn cả vị này vào đây?"Liễu Thất Tuyệt đang xem truyện kể điện tử mua ở ven đường, anh ta vừa cắn hạt dưa vừa thuyết minh: "Đây, trong này bảo là sau khi đất trời trở về trạng thái hỗn mang, thần tiên các đạo quy về một mối, Quan Âm và Đức Mẹ gặp nhau kết nghĩa kim lan, từ đó thành người một nhà...""Lễ mà lại, càng đông càng vui!" có người chẳng quen biết gì cũng góp lời, "Đỡ khỏi xoa mạt chược được ba quân lại thiếu một!"Chưa nói xong đã thấy một đội rước vĩ đại sầm sập đến từ xa, thiếu niên đi đầu đội mũ giáp màu đen, vừa tung tiền giấy vàng chóe vừa cao giọng hô: "Thiên thượng nhân gian, vạn linh đồng đạo!""Làm thần quỷ sao bằng làm người, sáu mươi năm phiền muộn, trăm năm nhắm mắt thảnh thơi..."Điêu Thiền nghe nói tiền giấy là để đốt cho người chết, giờ họ dát vàng lá lên chắc cũng thành điềm tốt. Giống như chính Đại Đô Thị này, đi lên là trời cao, xuống dưới là vực sâu, bên trên là tiên, bên dưới là quỷ, nhưng xét cho cùng kẻ sống ở đây vẫn là con người mà thôi."Úi đm!" lần này lại đến lượt Triệu Một Hữu kinh ngạc thốt lên, "Sao lại có cả kiệu hoa thế kia? Ai mà cưới xin lúc này nhỉ?"Bọn Điêu Thiền quay lại nhìn, thấy hai nhóm cầm chiêng trống đi trước, theo sau đúng thật là một chiếc kiệu hoa."Giả hay sao ấy?" Liễu Thất Tuyệt nhìn chú rể ngồi trên con ngựa cao to, "Đó là người giấy mà."Đúng là giấy thật, người giấy được vẽ mặt thanh niên, da trắng môi son, mặc áo dài mới tinh, trước ngực đeo chùm hoa lụa đỏ.Thần quỷ khắp phố đều là người đóng giả, đến đoạn đáng là người thật lại dùng hình nhân giấy bồi. "Thú vị nhỉ." Triệu Một Hữu bật thiết bị đầu cuối như là để quét hình từ xa, đến khi kiệu hoa sắp đi qua trước mặt họ anh mới bảo, "Trong kiệu có người thật đấy."Điêu Thiền bắt đầu phát huy trí tưởng tượng, "Đây là dịch vụ giải trí à? Ngồi hẳn kiệu hoa ngắm cảnh á?""Tao thấy chưa chắc." Triệu Một Hữu đáp, "Cô dâu trong kiệu không phải con gái, với miệng nó bị khâu.""Không phải con gái á?" bé chồng giật mình, "Mà sao... sao lại khâu miệng người ta?""Con trai, trông chỉ tầm 11, 12 tuổi thôi." Triệu Một Hữu trầm ngâm một lát nhưng không có vẻ sợ hãi như bé chồng, "Hồi trước tao nghe kể chuyện thế này, có một số phòng khám ở tầng 330 chuyên mua bán nội tạng. Mà có nhiều khách hàng họ tín lắm, kiểu như nghĩ nhét đồ không phải của mình vào trong người mình ấy mà, họ không yên tâm nên muốn cho đi giễu một vòng nhân lễ rước thần cho hết xúi quẩy."Liễu Thất Tuyệt nhìn con phố rực rỡ xanh xanh đỏ đỏ, "Sao bảo Thần Phật trừ gian diệt ác cơ mà? Làm thế mà không sợ quả báo à?""Thì vừa làm việc ác vừa cầu thần bái Phật cho cân bằng chứ sao." Triệu Một Hữu nói, "Cũng như Điêu Thiền vừa thức cả đêm vừa đắp mặt nạ ấy.""Hai đứa chúng mày thôi đi." Điêu Thiền nghe hết nổi nữa, "Giờ mình có can thiệp không đây?"Liễu Thất Tuyệt: "Can thiệp gì?""Thì cứu người đi!" Điêu Thiền cáu tiết quát, "Bé chồng nhà mày đang đứng nhìn đây này, mày không biểu diễn một tí được à?""Không phải diễn không phải diễn đâu." Bé chồng vội vàng xua tay, "Em hiểu mà, không thể cứu được."Chưa nói tầng 330 là vùng xám đến cả chính quyền Đại Đô Thị cũng ngại nhúng tay vào, nếu trong hoàn cảnh bình thường có lẽ địa vị của họ cũng có thể can thiệp được nhưng lần này họ đang lén đi ra ngoài, tốt nhất nên tránh gây chuyện.Tình hình Cố Đô đã phức tạp lắm rồi, thực sự không cần họ đổ dầu vào lửa nữa.Điêu Thiền đành phải huých Triệu Một Hữu, "Mày nói đi, Triệu Mạc Đắc.""Như bình thường thì cũng có cách giải quyết hòa bình đấy, nhưng bọn mình còn ít thời gian ở đây quá, chắc chắn là không theo dõi đến cùng được..." Triệu Một Hữu nói nửa chừng thì tự dưng quay ngoắt 180 độ, "Nhưng mà đã gặp là nhất định phải có duyên rồi."Mọi sự đều từ một chữ duyên. Anh châm thuốc rồi quay sang Liễu Thất Tuyệt, "Hay là biểu diễn một phen?"Liễu Thất Tuyệt tỏ vẻ bất cần, "Thì diễn."Triệu Một Hữu: "Hí hí hí hị hị hị."Liễu Thất Tuyệt: "À."Hai thằng đứng dưới lồng đèn đỏ to tướng cười ẩn ý với nhau, trên đường toàn Thần Phật mà chúng cười không khác gì hai con Dạ Xoa Tu La chuyên ăn thịt trẻ con, chính thị là cái loại cần đạo trưởng thu phục ấy.Điêu Thiền nhìn chúng cười mà nổi da gà cùng mình, cậu ta kéo tay lôi bé chồng đi về phía đám đông, "Sao thế, viện phó?""Chúng nó sắp sửa làm trò đấy." Điêu Thiền rõ ràng là người từng trải, "Đợi tí sẽ có chuyện vui để xem, mình tránh xa đã."Kiệu hồng chậm rãi di chuyển trên đường, chiêng trống vang trời, bên đường kê bàn tiệc dài bày hương hoa, thủ lợn, rượu cúng. Tượng Thần Phật dạo phố phải thiết kế thật to để tạo không khí tưng bừng, long trọng, người bên trong phải giẫm trên cà kheo mới đủ cao để điều khiển hình nhân khổng lồ như vậy, dáng đi đường còn phải thong dong uyển chuyển như đang múa, tay áo dài vung lên quét qua đèn lồng bên đường cho đốm lửa bay lên đỏ rực.Cuối đường có một chiếc chậu đồng đốt lửa, người ta thả giấy vàng vào hóa liên tục.Một tiếng chiêng trống dội lên, hai vị Quan Tướng Thủ (1) ôm tú cầu lông công nhảy ra, ánh lửa trong chậu đồng bốc lên cao thêm cả thước, tướng quân mặt xanh xoay một vòng rồi phi thân qua lửa, theo sau ông ta là một đội rước thần, vị nào cũng cầm trong tay bánh gạo và nhảy bật nhẹ tênh qua chậu lửa. Rồi đột nhiên không hiểu vì sao một tượng thần mặc giáp màu trong đội ngũ hụt eo, ngã cắm đầu về phía trước.Tượng thần để rước thường được làm đầu nặng chân nhẹ, đỉnh đầu cắm đầy vòng hoa, châu báu, cú vấp này không hề tầm thường vì nó kéo theo cả đoàn phía trước cùng đổ ập như quân domino đến tận thần dẫn đầu... vị thần tiên huynh đài đó đang chuẩn bị nhảy qua chậu lửa, giờ bị mất trọng tâm nó ngã ngồi xuống, khung xương hoa lệ bắt lửa ngay tức khắc, lửa táp lên tận trán. Đúng lúc đó lại có một chuỗi pháo ở đâu nổ giòn làm ngọn lửa càng bùng lên dữ dội.Tượng thần vĩ đại bị đốt thành tro bay thốc lên trời, đám đông theo xem bị kinh hãi la hét om sòm, bỏ chạy tán loạn.Triệu Một Hữu ném chuỗi pháo đi rồi nói vào thiết bị đầu cuối: "Thành công rồi, tranh thủ ra tay đi! Không lộn xộn lâu đâu, có xe cứu hỏa đi sau kìa!"Mấy phút trước Triệu Một Hữu vừa dùng thiết bị đầu cuối quét cả đội hình rước thần trên phố, anh nhận ra rất nhiều tượng thần được điều khiển bằng máy chứ không có người bên trong.Sau đó thì dễ rồi, anh khống chế luôn đội tượng máy và gây ra một vụ hỗn loạn nho nhỏ để thu hút sự chú ý của mọi người, tạo điều kiện cho Liễu Thất Tuyệt cứu người."Mày vẫn chưa hack được à Triệu Mạc Đắc?!" giọng Liễu Thất Tuyệt vang lên trong thiết bị đầu cuối, "Xung quanh kiệu hoa toàn là người máy có chức năng đánh đấm... Đm, sao bảo là chính phủ cấm thứ này rồi?! Mày nhanh lên đi, Triệu Mạc Đắc! Mười con tao không đỡ được lâu đâu!""Đây đây đây đây." Mười ngón tay Triệu Một Hữu múa trên thiết bị đầu cuối, "Ái dổ ôi, tường lửa ghê thật, lần cuối tao làm tường lửa trâu như này là từ hồi đại học tao ăn trộm phim cấp ba trong máy tính Điêu Thiền... xong rồi!""Chú rể" đang cản trước mặt Liễu Thất Tuyệt đột nhiên mềm oặt, anh ta còn chưa kịp thở phào thì con hàng này đã lại nhảy dựng lên, huơ huơ hai cánh tay mà múa may như điên.Nhịp điệu chiêng trống cách đó không xa đột nhiên thay đổi, thiếu niên đi đầu ném giấy vàng thình lình ngoác mồm hót lên chói lói..."Đại vương gọi ta đi soát núi, bắt tên hòa thượng nướng lên ăn~~""Ấy chết nhầm nhầm, lỡ tải kho nhạc xập xình tiếp sức làm đêm vào rồi." Triệu Một Hữu đang định đổi bài thì nghĩ sao lại khoát tay lẩm bẩm, "Nào thì, nhạc lên, dẩy lên, quẩy lên, say sưa đi anh em!""Dẩy con mẹ mày ấy! Mày toàn lấy cớ làm đêm để lẻn sang nhà ấm nhảy disco với lũ con ông cháu cha phải không, Triệu Mạc Đắc?!" Liễu Thất Tuyệt xuất hiện với một người trên vai, chạy sượt qua Triệu Một Hữu, "Đi nhanh! Không thấy bảo vệ sòng bạc ra rồi à?!"Huynh đệ ơi mời mày chết trước~ Liễu Thất Tuyệt co cẳng chạy, lúc sượt qua lại dúi cục gì màu đỏ vào lòng Triệu Một Hữu. Tầng 330 có quá nhiều thiết bị giám sát, bọn chúng làm loạn lên như vậy cả sòng bạc cũng phải chạy ra. Ở đây giết người chẳng khác gì bổ quả dưa, địa vị của chúng thì đặc biệt, nhỡ bị bắt thì thật là có mười cái mồm cũng không biện hộ được.Bọn tay chân của sòng bạc chắc có thằng bị đui, thấy Liễu Thất Tuyệt dúi cục gì màu đỏ vào lòng Triệu Một Hữu thì nghĩ ngay hai đứa là một băng, chắc chắn Triệu Một Hữu đang bế cô dâu, thế là chúng hò nhau chuyển hướng đuổi theo Triệu Một Hữu. Triệu Một Hữu đang nhảy cà tưng thì đằng sau đã có đạn xé gió bay đến, anh hú hồn lộn nhào bỏ chạy.Hai thằng chia hai hướng, Triệu Một Hữu gánh được phần lớn quân số truy sát cho Liễu Thất Tuyệt. Cũng may anh khá quen thuộc với tầng 330 nên sau một hồi luồn vào ngõ ngách, chui qua lỗ chó cuối cùng anh cũng bỏ rơi được gần hết kẻ đuổi theo. Đến khi nhảy xuống khỏi nóc một nhà kho, Triệu Một Hữu vừa định thở phào thì có tiếng nói vang lên phía sau, "Đứng im."Một nòng súng dí vào lưng anh, Triệu Một Hữu đành giơ tay đầu hàng. Không biết đối phương là người của sòng bạc nào, gã móc thiết bị liên lạc ra và nói, "Tao bắt được rồi, lái xe lại đây."Chưa đến nửa phút sau, một chiếc xe cứu hỏa bật đèn đỏ lấp lóe trờ tới, khí thế rất là hung hãn. Chẳng biết Triệu Một Hữu đã hack được bao nhiêu cổng dữ liệu mà đến cả tiếng còi xe phòng cháy của nhà nước cũng trở thành "Đại vương gọi ta đi soát núi, bắt tên hòa thượng nướng lên ăn~", âm thanh cứ là nổ đường nổ chợ. Triệu Một Hữu còn đang nhẩm lại mạng lưới quan hệ của mình với các sòng bạc thì nghe được tiếng gào rú, anh vội vàng cúi gằm mặt.Một cây súng phun nước cao áp thò ra từ trong xe, Điêu Thiền ôm van xả nước gào lên: "Cha tiên nhân mày Triệu Mạc Đắc!! Cuối cùng thì mày lén tao trốn việc bao nhiêu lần hả?!!"Cả Cố Đô ai cũng biết viện trưởng Triệu rất hay làm đêm, Liễu Thất Tuyệt bảo là gã thèm tiền tăng ca, Điêu Thiền thì cho là gã làm màu vậy thôi. Cả phòng thực nghiệm chỉ có mình gã ở lại ban đêm, có khi Triệu Một Hữu ăn uống tắm rửa xong lăn ra ngủ cũng chẳng ai biết.Giờ thì rõ rồi, hóa ra là đi nhảy disco.Vòi rồng thổi bay gã tay chân sòng bạc trong chớp mắt, viện phó như đã phát khùng chuyển hướng nòng súng, tiếp tục tấn công, "Mày tính trả nợ tao kiểu gì đây Triệu Mạc Đắc..."Thế rồi Điêu Thiền bị túm vào trong xe, xe cứu hỏa lăn bánh ầm ầm, lúc chạy qua chỗ Triệu Một Hữu Liễu Thất Tuyệt thò tay ra lôi anh lên xe.Bé chồng ngồi trước lái, đây là lần đầu tiên cậu ta thấy Điêu Thiền phát điên như vậy nên có vẻ hoang mang, "Anh không sao chứ viện trưởng?"Triệu Một Hữu nằm vật trên sàn, "Không sao, dạo này Điêu Thiền đến tháng ấy mà, em đừng ngạc nhiên.""Đến... đến tháng á?""Đời sống của quý bà làm sao em hiểu được." Triệu Một Hữu lồm cồm bò dậy, "Xe này bắt mắt quá, phải tìm cách khác để lên tầng giữa."Điêu Thiền biết Triệu Một Hữu và Liễu Thất Tuyệt kiểu gì cũng làm lớn chuyện nên đã cướp sẵn một cái xe cứu hỏa để theo sau, vừa xong có tiếng gã đàn em của sòng bạc thông báo trong kênh liên lạc trên xe rằng đã bắt được Triệu Một Hữu nên cậu ta mới tranh thủ đến ngay.Điêu Thiền tung cước sút Triệu Một Hữu ngã lại chỗ cũ, "Mày thay đồ đi đã."Triệu Một Hữu chui vào một góc thay bộ đồ Liễu Thất Tuyệt ném cho mình, một bộ áo cô dâu đỏ chót.Thằng bé được bọn chúng cứu ra lúc này đã bị l.ột tr.ần và cũng đang núp trong một góc xe. Liễu Thất Tuyệt nói: "Tao xem qua rồi, không có vết thương bên ngoài, đường may trên miệng nó không thể tháo bừa được, chạy thoát rồi tính."Triệu Một Hữu vắt ráo nước trên áo cô dâu rồi ngồi xổm xuống gần thằng bé, ngắm nghía một lúc anh gật gù: "Được, bọn mày có cách chạy thoát không?""Không." Liễu Thất Tuyệt đáp gọn lỏn, "Đợi mày làm anh hùng đấy."Triệu Một Hữu nhìn sang Điêu Thiền, Điêu Thiền giật giật khóe miệng, Triệu Một Hữu khoát tay, "Thôi đi cậu hai, nghĩ cách khác đi, bây giờ tao không diễn "Bé nòng nọc đi tìm mẹ" (2) đâu.""Ngu ngốc." Điêu Thiền trợn mắt, "Thế thì mời mày tính kế."Triệu Một Hữu gãi đầu, cũng thấy khó thật. Anh móc thiết bị đầu cuối ra, đang chuẩn bị nặn ra ý tưởng gì mới thì bé chồng đang lái xe chợt nói: "Viện trưởng, hình như mình bị cản đường."Triệu Một Hữu mở cửa xe ra, thấy một luồng sáng vàng rọi xuống từ trên đầu... một chiếc xe bay đang lơ lửng trên đỉnh đầu họ.Nhiều năm rồi anh không về Đại Đô Thị nhưng vẫn nhận ra bảng hiệu trên xe bay đó, loại xe này rất phổ biến ở đô thị, nó bay qua lại khắp các tầng... đây là xe bán đồ ăn nhanh của hiệu M, thân xe dán hình gà rán óng ánh.Trong xe không có ai.Mấy đứa nhìn nhau, như cảm nhận được sự do dự của chúng, cửa xe tự mở ra cọt kẹt. Triệu Một Hữu thấy tủ quần áo trong quầy hàng có những bộ đồng phục vàng đỏ, còn có cả giày trượt bay. Anh chỉ suy nghĩ một giây rồi nói, "Đi, đổi xe nào."Cả đám lên xe, Triệu Một Hữu nhét thằng bé vào tủ bếp còn chính anh vẫn mặc bộ đồ cô dâu, chỉ ngồi nép dưới quầy. Liễu Thất Tuyệt liếc nhìn anh nhưng không nói gì, còn nhặt khăn cô dâu để gài cho anh.Cứu người thì phải làm đến nơi đến chốn. Nếu chiếc xe này bị bắt Triệu Một Hữu vẫn có thể đóng vai thằng bé đó. Với năng lực của họ thì giữ mạng cũng đơn giản.Xe bán đồ ăn nhanh hiệu M có quyền đi lại giữa các tầng, mỗi khi gặp trạm kiểm soát chỉ cần quét đúng biển số là được cho qua. Nhưng hôm nay họ gây chuyện lớn quá, trạm kiểm soát tự động bị đổi thành người kiểm tra, sòng bạc cử cả trưởng phòng tài vụ ngồi soi từng li từng tí. Đến lượt xe của họ, ông già đeo kính đồi mồi nheo mắt nhìn ba cô gái mặc đồng phục một lúc rồi phẩy tay ra hiệu cho qua.Xe bay tuốt đến tầng 400 Điêu Thiền mới khẽ thở phào, Liễu Thất Tuyệt móc hai cái hamburger nhét trước ngực ra ngoạm một miếng thật to, "Hơi bị nhiều sốt mayonnaise."Khác hẳn với không khí náo nhiệt ở tầng đáy, lúc này tầng giữa rất yên tĩnh, một đoàn tàu lặng lẽ chạy trên không, có cả xe cá nhân đậu bên cạnh, người trông xe đêm cười gọi: "Ê mấy em xinh tươi! Cho một combo nào."Liễu Thất Tuyệt làm như điếc, Điêu Thiền không biết nấu ăn, bé chồng luống cuống tay chân làm đổ cả cốc Coca. Cuối cùng Triệu Một Hữu núp dưới quầy phải bò ra, chui vào phòng chứa đồ sau xe để làm vội một phần combo tuồn ra. Gã trông xe cầm bịch đồ ăn, thắc mắc: "Sao không có bánh đậu đỏ?"Liễu Thất Tuyệt mặt lạnh tanh, vừa nhai xà lách sột soạt vừa trả lời: "Hết rồi."Hẳn là tướng ăn của anh chàng trông giống đang mài răng chuẩn bị xé xác quá nên gã trông xe không dám hỏi nữa mà chỉ trả tiền rồi chạy vội.Điêu Thiền lập tức treo biển "Đóng cửa" lên trước cửa sổ rồi lôi Triệu Một Hữu đang ăn vụng bánh đậu đỏ ra, "Mày biết dùng máy móc trên xe này hả? Pha cho tao ly cà phê đi.""Uống ít cà phê thôi." Triệu Một Hữu lôi một túi hồng trà trong tủ ra pha nước nóng, "Thêm sữa hay đường?"Điêu Thiền thở dài, chìa tay ra nhận cái cốc, "Trà thôi."Buổi sáng sau ngày lễ rước thần, bình minh ló rạng, hôm nay có mưa, chim 3D bay bay, cá 3D bơi bơi trên đường, quán bar vừa đóng cửa, máy dọn dẹp tự động nhặt vỏ chai rượu rỗng vào thùng thu rác trên lưng, trong đó đã đầy nhóc lon nước đủ màu trông như sắp đổ ra ngoài, trên đỉnh đống lon còn có một bó hoa hồng héo rũ.Không lâu sau xe thu gom rác xuống từ tầng thượng, cánh tay máy nhấc thùng rác lên đổ vào khoang sau xe, cửa xe mở rồi đóng lại rất nhanh kịp cho họ thấy được đủ loại rác rưởi của thành phố này... vỏ hộp thức ăn nhanh, mô hình bằng nhựa, thịt cá ươn thối, xác mèo và một buồng điện thoại hỏng. Triệu Một Hữu đang nghiên cứu chương trình phát thanh trên xe đồ ăn nhanh, anh chỉnh một kênh ít nghe, tiếng ghita vang lên. Điêu Thiền nhận ra đây chính là tần số chuyên phát nhạc hoài cổ họ thường nghe hồi đi học, toàn những bài nhạc cũ từ thế kỷ 22. MC của kênh này chắc cũng có nghề sao đó nên mới tìm được nhiều đĩa nhạc chợ đen như vậy.Triệu Một Hữu gác hai chân lên quầy, châm một điếu Marlboro rồi ngâm nga theo tiếng nhạc: "Welcome to the Hotel California."Trời sắp sáng bảnh, anh ngậm điếu thuốc, mặc đồ cô dâu đỏ chót ngồi trong xe bán đồ ăn nhanh, không gian tràn ngập giai điệu bài hát Hotel California, Cocacola muối và gà rán ngậy dầu để qua đêm quện vào nhau, lại thêm cả mùi thuốc lá Marlboro cay xè. Giờ này chẳng ai lên tiếng nữa, tất cả họ đều nhìn thành thị cao ngất như mây ngoài cửa sổ, mảnh đất quê hương họ rời xa đã lâu.Không biết bao lâu sau, có người nói: "Thành phố này đẹp thật.""Vớ vẩn." Triệu Một Hữu nói, "Quê tao mà lại..." chưa nói xong anh đột nhiên quay phắt lại nhìn Điêu Thiền, "Mày vừa nói à?"Điêu Thiền lắc đầu, Liễu Thất Tuyệt và bé chồng cũng chẳng nói gì cả, Triệu Một Hữu mở tủ bếp, thấy thằng bé nấp bên trong cũng ngủ rồi."Hay là tiếng trong kênh phát thanh?"Triệu Một Hữu xua xua tay, anh chợt nảy ra một ý tưởng. Anh móc thiết bị đầu cuối ra, quả nhiên chương trình nhân cách vốn đang xử lý dữ liệu cuối cùng đã chạy xong và trở lại trạng thái giao lưu. Triệu Một Hữu khởi động lại và sau đó mọi người trong xe cùng nghe thấy giọng nam giới chưa bao giờ họ từng nghe.Chương trình hắng giọng một cái, "Chào quý vị."Liễu Thất Tuyệt nhào lên hỏi, "Thế là thu thập đủ mẫu rồi à?""Mẫu có thể sàng lọc trong Đại Đô Thị nhiều quá, tôi xử lý dữ liệu hơi mất thời gian." Chương trình đáp.Điêu Thiền lập tức quay sang nhìn Triệu Một Hữu, thấy anh hít sâu một hơi, "Báo cáo mức độ trưởng thành của nhân cách.""Trước mắt tôi đã được triển khai đến gần 90%." Chương trình đáp, "10% còn lại có khả năng phải mất một thời gian nữa. Nhưng tôi đã thử tiếp cận tầng chót máy chủ của Đại Đô Thị, mọi thứ đều suôn sẻ. Tôi tin là mình có thể kết nối sơ bộ với dữ liệu trong lõi Phật Đà."Triệu Một Hữu sững sờ, anh biết rõ tiếp cận máy chủ của Đại Đô Thị nghĩa là gì, "Thế tức là... xe này là mày điều đến à?""Phải." chương trình phát ra tiếng cười khẽ, âm sắc giống như của một thiếu niên sắp trở thành thanh niên, "Không lẽ bảo tôi nhìn các anh bị bắt?""Ui đm." Liễu Thất Tuyệt nghe xong phải phát đen đét vào lưng Triệu Một Hữu, "Mày ngầu lòi luôn Triệu Mạc Đắc!"Triệu Một Hữu bị đánh suýt thì ngã sấp mặt, bao nhiêu năm nghiên cứu cuối cùng cũng có thành quả rồi, anh cười cười, một khúc tàn thuốc rụng xuống rơi trúng màn hình thiết bị đầu cuối.Anh đưa tay gạt tàn thuốc đi thì nghe tiếng nói vang lên giữa những ngón tay mình: "Triệu Một Hữu."Đó là lần đầu tiên chương trình nhân cách gọi anh trang trọng như vậy, Triệu Một Hữu biết giờ đây chương trình đã đến giai đoạn hoàn thiện rồi, không thể tầm bậy tầm bạ như trước được nữa nên anh hắng giọng, đáp: "Tôi đây, sao nào?""Anh phải đặt tên cho tôi chứ.""Cái này dễ." Triệu Một Hữu nói luôn không cần nghĩ, "Thiếu gì bổ nấy, gọi là Vượng Tài nhá.""Tên tuổi gì nghe ngứa tai." Điêu Thiền nói ngay, "Đổi đi đổi đi.""Thế gọi là gì bây giờ?" Triệu Một Hữu nhăn nhó, "Chẳng lẽ lại đặt là Miu Miu à?""Mày làm như nuôi mèo vậy?""Thế thì gọi là Đa Đa đi, đa đa ích thiện, càng nhiều càng tốt." Triệu Một Hữu chốt luôn, "Đấy, thế nhé, không đổi nữa."Liễu Thất Tuyệt nghe vậy thì nhướng mày nhưng cũng không định góp ý rằng cái tên Đa Đa phổ biến trong danh mục tên cho chó đến mức nào."Họ thì sao?" chương trình không hề hờn giận mà còn kiên nhẫn hỏi anh, "Cùng họ Triệu với anh à?""Để tôi nghĩ xem nào..." Triệu Một Hữu ngẫm nghĩ một lát, "Họ Tiền đi, thế là tên bọn mình vừa hay xứng đôi."Nói rồi anh vừa cười vừa nháy mắt."Trăm dòng họ không có Triệu, mở miệng ra là thấy Tiền." (3)-----------------------------Chú thích:(1) Quan Tướng Thủ: vốn gọi là "Tăng Tổn Nhị Tướng", là tên gọi của hai vị Tổn Nhị Tướng Quân mặt xanh và Tổn Nhị Tướng Quân mặt đỏ, hộ pháp của Địa Tạng Vương Bồ Tát.(2) Bé nòng nọc đi tìm mẹ: bộ phim hoạt hình ngắn của Trung Quốc sản xuất năm 1960 kể về đàn nòng nọc đi tìm mẹ.Không hiểu đoạn này anh em tụi nó định làm trò gì =))) mà mình nghi là sẽ giống cái trò "Giúp một tay" của anh em Thorki =))))))(3) Trăm dòng họ không có Triệu, mở miệng ra là thấy Tiền: (âm Hán Việt: Bách gia tính một hữu Triệu, khai khẩu tựu thị Tiền). Câu này liên quan đến sách "Bách gia tính", nghĩa là "họ của trăm nhà", là một văn bản ghi lại các dòng họ phổ biến của người Trung Quốc, được soạn vào đầu thời Tống theo thể thơ vần 8 chữ, thứ tự không xếp theo sự phổ biến của từng họ mà các họ đầu tiên trong danh sách là họ của các gia tộc quan trọng trong triều đình phong kiến đương thời.Hai câu mở đầu là "Triệu Tiền Tôn Lý, Chu Ngô Trịnh Vương"... nếu bỏ họ Triệu (một-hữu-Triệu = không-có-Triệu) thì họ đầu tiên chính là Tiền.Du's: eeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee EEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEERồi là sao???? Là sao nữa??????? ý là lúc đầu mình nghĩ nhẽ anh Tiền mình là thằng cu bị khâu mỏ á :(((((((((((((( rồi giờ sao???? Sao lại thành Vượng Tài rồi :(((((((((((((((((((((((((((((((((((((((Huhuuhuuuhhuuhu thế là Tây Thi tự tay tạo ra vợ mình à??????Ý là hồi đó có đứa tự hỏi thời buổi này ai mà đáng có được người trong mộng đúng hết mọi gu của mình thế ;_; à thì ra... à thì ra... sao mà không đúng gu được tự tay mẻ tạo ra luôn mà :((((((((((((((((((((((((((((((Anh Tiền lịch sự nho nhã ăn cơm nhồm nhoàm của mình :(((( anh Tiền siêu ngầu siêu bín thái siêu có vấn đề của mình íiiii :(((((( ù mẹ không những tạo ra mà còn đặt tên luôn :) bảo sao cái tên ảnh kỳ khôi éo chịu được í :)À và khúc nhạc disco, may mà mình không thất đức như chồng anh Tiền đó, không là mình chế nhạc Vườn hồng ngày xưa đã úa úa úa úa tàn vào r =)))))))))))))))))))))))))))))))))))))) dân chơi nghe phát biết ngay nhạc gì luôn =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phật Nói - AyeAyeCaptain

Số ký tự: 0