Phi Thăng Bằng Phương Thức Tu Luyện Không Đứng Đắn
Chương 9
2024-11-21 19:49:57
Vì thế Trương đạo nhân mở ra hình thức Call liên hoàn, ngày nào cũng gửi vô số voice cho nàng, điều này dẫn đến việc lúc Tần Thất Huyền click vào tên của ông ấy, suýt thì bị điếc luôn cả tai.
Sau khi load xong xuôi mọi việc, Tần Thất Huyền đang tính trả lời tin nhắn, thì Huyền Âm Cốt lại rung mạnh.
À, có người gọi tới.
Nàng gạt Huyền Âm Cốt, đối diện là tiếng gầm gừ của Trương đạo nhân: “Tần Thất Huyền, ngươi xuất quan rồi? Nếu còn không ra, bọn họ sẽ đi đập nát cửa viện của ngươi mất.”
Tần Thất Huyền đưa Huyền Âm Cốt ra xa một chút, hỏi: “Linh điền của ngươi cũng xảy ra chuyện rồi?” Quan hệ giữa nàng và Trương đạo nhân khá tốt, đã sớm thành lập mối quan hệ hợp tác lâu dài, nếu bây giờ xảy ra chuyện, theo lý nên tới đó xem xét tình hình giúp ông ấy.
Trương đạo nhân đè giọng: “Cái của ta vẫn ổn, sau khi ngươi thi triển Xuân Phong Hóa Vũ thì không mấy ngày Linh Cốc của ta đã thành thục rồi. Lúc ấy ta cũng không vội bán, tính mang về cho cục cưng bảo bối nhà ta ăn, kết quả không lâu sau đó linh điền lại liên tục xảy ra chuyện, không chỉ linh điền của tông môn chúng ta giảm sản lượng, mà toàn bộ Linh Cốc trên thị trường đều tăng giá lên nhiều, Linh Cốc của ta có phẩm chất tốt, tính ra còn kiếm được nhiều hơn năm ngoái một chút.”
Nghe đến đó, Tần Thất Huyền đau lòng mà hít hà một hơi.
Linh Cốc của nàng, sớm đã bán hết rồi. Nếu để dành đến bây giờ, giá cả ít nhất cũng có thể tăng lên gấp mấy lần.
Rất là… Khó chịu.
Trương đạo nhân: "Những người khác tổn thất không nhỏ, ngươi mau đi xem đi, có thể cứu được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, ta đã nói với bọn họ rồi, một mẫu đất ba viên linh châu."
Tần Thất Huyền: “Hả?” Cái này có được tính là làm giàu không khó không?
Trương đạo nhân: “Xuân Phong Hóa Vũ của ngươi đã tu luyện tới tầng thứ năm rồi, với tình thế như bây giờ, dù là ba viên linh châu bọn họ cũng vẫn bằng lòng trả cho ngươi.” Linh Cốc được cứu sống còn có thể bán được với giá cao, chứ nếu không bằng lòng chi ra ba viên linh châu này, một xu cũng không nhận được.
Mắt Tần Thất Huyền sáng lên: “Hì hì, giờ ta qua ngay đây.”
Trương đạo nhân ở bên kia dừng một chút, ngay sau đó, một giọng nữ sắc nhọn vang lên: “Tới chỗ ta trước, sáu mẫu linh điền phía trên Lưu Vân cốc!”
Trương đạo nhân: “Là linh điền của Bùi sư tỷ.”
Trước mắt Tần Thất Huyền hiện lên một gương mặt mày liễu mắt phượng, có hơi cay nghiệt.
Bùi Thanh Mai, tu vi Luyện Khí kỳ tầng sáu, được coi là người có thực lực mạnh trong đống đệ tử tạp dịch ở ngoại môn, suốt ngày tác oai tác quái, sai mấy đệ tử cấp thấp như sai mấy tên sai vặt của mình.
“Hạn ngươi trong vòng mười lăm phút nữa phải chạy đến đây, nếu không ta sẽ cho ngươi đẹp mặt.” Giọng nói sắc bén lần nữa vang lên, sau khi bị Huyền Âm Cốt phóng đại, cái giọng đó giống như đinh đập thẳng vào trong sọ, khiến cho da đầu Tần Thất Huyền tê dại.
Trương đạo nhân: "Trong tông môn không thể phi hành, chỗ Tần Thất Huyền ở cách Lưu Vân cốc xa như vậy, sợ là dù có dán Thần Hành Phù thì trong vòng mười lăm phút cũng không chạy tới kịp…”
Bùi Thanh Mai lạnh lùng nói: “Không kịp cũng phải kịp!”
Tần Thất Huyền ngoáy ngoáy lỗ tai, hỏi: "Hiện giờ linh điền của ai đang bị tổn hại nghiêm trọng nhất?”
Trước đây nàng chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng ba, thấy Bùi Thanh Mai đương nhiên phải chọn đi đường vòng, nhưng bây giờ tu vi của nàng đã đột phí Luyện Khí tầng chín, còn quan tâm gì tới Bùi Thanh Mai nữa chứ!
Bên phía Trương đạo nhân lại có một giọng nữ vang lên: “Là linh điền ở Ẩn Vụ cốc của Quách Đa Hà, bốn mẫu Linh Cốc giờ chỉ còn lại đúng một mẫu, nhưng mẫu đất đó cũng đang bắt đầu khô rồi, nếu không xử lý kịp thì tối đa là ba ngày nữa sẽ hỏng hết.”
Bùi Thanh Mai: “Đỗ Lăng Quyên, ngươi có ý tứ gì?”
Sau khi load xong xuôi mọi việc, Tần Thất Huyền đang tính trả lời tin nhắn, thì Huyền Âm Cốt lại rung mạnh.
À, có người gọi tới.
Nàng gạt Huyền Âm Cốt, đối diện là tiếng gầm gừ của Trương đạo nhân: “Tần Thất Huyền, ngươi xuất quan rồi? Nếu còn không ra, bọn họ sẽ đi đập nát cửa viện của ngươi mất.”
Tần Thất Huyền đưa Huyền Âm Cốt ra xa một chút, hỏi: “Linh điền của ngươi cũng xảy ra chuyện rồi?” Quan hệ giữa nàng và Trương đạo nhân khá tốt, đã sớm thành lập mối quan hệ hợp tác lâu dài, nếu bây giờ xảy ra chuyện, theo lý nên tới đó xem xét tình hình giúp ông ấy.
Trương đạo nhân đè giọng: “Cái của ta vẫn ổn, sau khi ngươi thi triển Xuân Phong Hóa Vũ thì không mấy ngày Linh Cốc của ta đã thành thục rồi. Lúc ấy ta cũng không vội bán, tính mang về cho cục cưng bảo bối nhà ta ăn, kết quả không lâu sau đó linh điền lại liên tục xảy ra chuyện, không chỉ linh điền của tông môn chúng ta giảm sản lượng, mà toàn bộ Linh Cốc trên thị trường đều tăng giá lên nhiều, Linh Cốc của ta có phẩm chất tốt, tính ra còn kiếm được nhiều hơn năm ngoái một chút.”
Nghe đến đó, Tần Thất Huyền đau lòng mà hít hà một hơi.
Linh Cốc của nàng, sớm đã bán hết rồi. Nếu để dành đến bây giờ, giá cả ít nhất cũng có thể tăng lên gấp mấy lần.
Rất là… Khó chịu.
Trương đạo nhân: "Những người khác tổn thất không nhỏ, ngươi mau đi xem đi, có thể cứu được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, ta đã nói với bọn họ rồi, một mẫu đất ba viên linh châu."
Tần Thất Huyền: “Hả?” Cái này có được tính là làm giàu không khó không?
Trương đạo nhân: “Xuân Phong Hóa Vũ của ngươi đã tu luyện tới tầng thứ năm rồi, với tình thế như bây giờ, dù là ba viên linh châu bọn họ cũng vẫn bằng lòng trả cho ngươi.” Linh Cốc được cứu sống còn có thể bán được với giá cao, chứ nếu không bằng lòng chi ra ba viên linh châu này, một xu cũng không nhận được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mắt Tần Thất Huyền sáng lên: “Hì hì, giờ ta qua ngay đây.”
Trương đạo nhân ở bên kia dừng một chút, ngay sau đó, một giọng nữ sắc nhọn vang lên: “Tới chỗ ta trước, sáu mẫu linh điền phía trên Lưu Vân cốc!”
Trương đạo nhân: “Là linh điền của Bùi sư tỷ.”
Trước mắt Tần Thất Huyền hiện lên một gương mặt mày liễu mắt phượng, có hơi cay nghiệt.
Bùi Thanh Mai, tu vi Luyện Khí kỳ tầng sáu, được coi là người có thực lực mạnh trong đống đệ tử tạp dịch ở ngoại môn, suốt ngày tác oai tác quái, sai mấy đệ tử cấp thấp như sai mấy tên sai vặt của mình.
“Hạn ngươi trong vòng mười lăm phút nữa phải chạy đến đây, nếu không ta sẽ cho ngươi đẹp mặt.” Giọng nói sắc bén lần nữa vang lên, sau khi bị Huyền Âm Cốt phóng đại, cái giọng đó giống như đinh đập thẳng vào trong sọ, khiến cho da đầu Tần Thất Huyền tê dại.
Trương đạo nhân: "Trong tông môn không thể phi hành, chỗ Tần Thất Huyền ở cách Lưu Vân cốc xa như vậy, sợ là dù có dán Thần Hành Phù thì trong vòng mười lăm phút cũng không chạy tới kịp…”
Bùi Thanh Mai lạnh lùng nói: “Không kịp cũng phải kịp!”
Tần Thất Huyền ngoáy ngoáy lỗ tai, hỏi: "Hiện giờ linh điền của ai đang bị tổn hại nghiêm trọng nhất?”
Trước đây nàng chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng ba, thấy Bùi Thanh Mai đương nhiên phải chọn đi đường vòng, nhưng bây giờ tu vi của nàng đã đột phí Luyện Khí tầng chín, còn quan tâm gì tới Bùi Thanh Mai nữa chứ!
Bên phía Trương đạo nhân lại có một giọng nữ vang lên: “Là linh điền ở Ẩn Vụ cốc của Quách Đa Hà, bốn mẫu Linh Cốc giờ chỉ còn lại đúng một mẫu, nhưng mẫu đất đó cũng đang bắt đầu khô rồi, nếu không xử lý kịp thì tối đa là ba ngày nữa sẽ hỏng hết.”
Bùi Thanh Mai: “Đỗ Lăng Quyên, ngươi có ý tứ gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro