Phi Thiên

Hầu gia đang nói đùa sao?

Dược Thiên Sầu

2024-07-21 08:19:09

Chiến Bình: 

- Nữ nhi của ta, ta hiểu. Từ nhỏ ta nhìn nàng lớn lên, sao có thể không hiểu nàng được? Ngay từ đầu, nàng có lẽ thật sự muốn giết ngươi. Cái chết của Doanh Diệu không thoát khỏi có liên quan tới ngươi. Có lẽ vấn đề nằm ở chỗ thời điểm khảo hạch nơi luyện ngục. Ngươi một lần hành động đánh bại nàng. Đối với nàng mà nói, có khả năng ngươi đã và không giống với người khác. Ngay từ đầu ta cũng không ý thức được điểm này. Ta cũng cho rằng nha đầu kia chỉ là tâm cao khí ngạo muốn tìm về mặt mũi. Ta cho rằng nàng chỉ muốn tìm ngươi báo thù. Mãi đến khi nàng lại rơi vào trên tay của ngươi, bị ngươi treo ở trên cột cờ sỉ nhục. Chuyện phát sinh sau đó khiến ta ý thức được, bản thân nha đầu kia mình có lẽ cũng không biết nàng vẫn đuổi theo ngươi không tha là bởi vì ngươi đối với nàng đã không giống với những người khác.

Miêu Nghị: 

- Hầu gia không cần phí hết tâm tư như vậy. Ngươi đơn giản là muốn ta phối hợp với ngươi, đưa lệnh ái ra đi.

Chiến Bình không để ý tới hắn, tự mình nói tiếp.

- Sau khi nàng bị ngươi sỉ nhục treo ở trên cột cờ, ảnh hưởng thật sự quá lớn. Lại thêm Doanh Thiên Vương nhìn trúng biểu hiện khảo hạch của ngươi ở nơi luyện ngục. Hắn xem ngươi là nhân tài mới xuất hiện, có ý định bồi dưỡng ngươi. Vì vậy mới biến chuyện xấu thành chuyện tốt, loại bỏ ảnh hưởng. Doanh Thiên Vương quyết định tác hợp ngươi và Như Ý đến với nhau. Vì thế, phu nhân của ta, mẫu thân của Như Ý còn cố ý tìm cớ chạy đến Hắc Hổ Kỳ xem ngươi thế nào. Ngoài mặt là vì thu hồi đồ cho Như Ý, kì thực là thay nữ nhi đi xem mắt. Nàng muốn xem ngươi là người thế nào. Kết quả phu nhân của ta rất hài lòng.

Miêu Nghị có chút há hốc mồm. Lúc đó hắn đã cảm thấy Doanh Lạc Hoàn có chút kỳ quái. Vì một vài thứ đồ của nữ nhi phải tự mình đi một chuyến sao? Hóa ra. . . Hóa ra là nguyên nhân này!

- Sau khi Như Ý biết chuyện này, theo tính tình của nàng sẽ phải chống cự mãnh liệt mới đúng. Nhưng nàng cũng không có làm như này. Lúc đó ta đã cảm giác có chút không đúng. Vì vậy ta hỏi nàng. Nếu như nàng không nguyện ý, ta sẽ nghĩ biện pháp gây khó dễ, khiến chuyện này không thành.

Chiến Bình nhìn hắn hỏi: 

- Ngươi có biết lúc đó Như Ý trả lời ta thế nào hay không?

Miêu Nghị thật lòng có chút muốn biết Chiến Như Ý đã nói như thế nào. Chỉ là hắn không hỏi ra miệng.

May là Chiến Bình không cần hắn hỏi, cũng rất thẳng thắn.

- Như Ý nói, cả nhà không ai có thể chống lại quyết định do ông ngoại đưa ra. Nàng nói không muốn nhìn thấy ông ngoại giận chó đánh mèo, trút giận lên trên người phụ thân này. Cho nên nàng không thể làm gì khác hơn là nhận mệnh! Nhận mệnh? Nghe được câu này, ta ngay lập tức đoán ra được chút tâm tư của nàng, đoán được nguyên nhân thật sự khiến nàng vẫn gây phiền phức cho ngươi. Không phải là bởi vì thù hận. Mà bởi vì nàng thuần túy chính là muốn gây phiền phức cho ngươi, chỉ là chính nàng trước kia cũng không có ý thức được mà thôi. Vẫn là câu nói kia. Ta nhìn nàng từ nhỏ tới lớn. Tính cách của nàng thế nào, ta hiểu rất rõ. Có một số việc một khi làm rõ, sau khi để cho nàng nhận thức được, nàng sẽ không lại gây phiền phức cho ngươi. Ngươi có thể suy nghĩ một chút, từ đó về sau thái độ của nàng đối với ngươi có phải đã có biến hóa hay không? Có phải nàng chưa từng tìm ngươi gây phiền phức nữa hay không?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Miêu Nghị trầm mặc. Chỉ có điều, hắn quả thực suy nghĩ lại, có một số việc đúng như lời Chiến Bình nói. Rốt cuộc hắn đã hiểu rõ, thời điểm ở thành phố quỷ, tại sao hắn lại mơ hồ nhận thấy được Chiến Như Ý hình như có ý đối với hắn.

Có một số việc không rõ còn tốt. Một khi chọc thủng ra, tư vị kia không dễ chịu gì. Điều khiến cho Miêu đại quan nhân khó có thể thừa nhận được, chính là cảnh tượng khiến hắn ghi tạc trong lòng. Chiến Như Ý ở bên trong phòng xé rách xiêm y, toàn thân để trần. Dây cung trong tâm hắn khẽ run lên.

Chiến Bình: 

- Trước khi tới đây, ta an bài người ở bên ngoài tiếp ứng nàng. Nhưng ta biết, ngay cả phu thê chúng ta còn bị giam lỏng, nàng ở bên này có khả năng cũng bị khống chế. Vì vậy ta đưa ra cho nàng một chủ ý. Nếu thích ngươi, vậy không cần do dự nữa. Cứ dũng cảm mặt đối mặt với lựa chọn của mình. Nếu như ngươi lo lắng nàng đang lợi dụng ngươi, bảo nàng trực tiếp cùng và ngươi gạo nấu thành cơm, chứng minh cho thành ý của nàng. Sau đó nàng sẽ dẫn theo ngươi cùng nhau rời khỏi đây, cùng nhau xa chạy cao bay. Nhưng nàng lại không thể thoát thân. Lúc ta đi tới phủ đại thống lĩnh đón nàng, ta có truyền âm hỏi nàng có làm theo lời ta nói hay không? Nàng nói ngươi chướng mắt nàng. Những cái khác nàng lại không chịu nói thêm nữa. Vì vậy ta đang suy nghĩ, có phải nha đầu kia tâm cao khí ngạo, ngoài miệng không chịu thua, không có nói rõ ràng. Bởi vì nàng thật sự có tật xấu này. Có đôi khi rõ ràng là chuyện trong lòng đã nhận, nhưng ngoài miệng chính là không chịu thua.

Toàn thần Miêu Nghị đứng đó giống như bị hóa đá. Chỉ có điều, trong lòng hắn hiểu rõ ràng, Chiến Như Ý quả thực đã làm đúng như lời phụ thân nàng nói. Nhưng hắn đã từ chối. Chỉ là Chiến Như Ý xấu hổ mở miệng mà thôi. Đổi lại thành bất kỳ một nữ nhân bình thường nào, sợ là cũng nói không nên lời.

- Sau khi ra khỏi phủ đại thống lĩnh, lúc đó ta liền suy nghĩ. Nếu như nha đầu kia thật sự đã làm rõ ràng, cho dù trong lòng ngươi có chút ý tứ như vậy, cũng sẽ không thờ ơ. Vì vậy ta nhanh chóng kiểm tra bốn phía xung quanh. Không ngoài dự đoán của ta, ngươi quả nhiên trốn ở một bên lặng lẽ nhìn. Điều này chứng minh ngươi không phải là một người vô tình. Cho nên ta cảm thấy được chuyện của các ngươi vẫn có hi vọng. Cho nên ta muốn vì nha đầu kia tranh lấy một lần cơ hội nữa.

Nói đến đây, Chiến Bình lại quay đầu nhìn chằm chằm vào hắn, gằn từng chữ: 

- Đi! Dẫn nàng đi! Hiện tại ở đây chỉ có quyền lợi ở trên tay ngươi mới có thể dẫn nàng thoát thân!

Miêu Nghị bình tĩnh nói: 

- Hầu gia đang nói đùa sao?

Chiến Bình: 

- Không phải nói đùa, quyền lợi của ngươi ở nơi đây tuy rằng không lớn, nhưng quân Hắc Long Tư đóng tại đây có quyền đi tới tinh cầu dành cho gia quyến để thăm gia quyến. Nhưng không ngươi đồng ý không đi được. Chỉ có thủ dụ của ngươi mới có thể thông qua cửa ải kiểm tra. Ngươi tự mình đi một chuyến tất nhiên càng không có vấn đề. Đây là lỗ thủng duy nhất hiện nay có thể chui qua, cũng cơ hội duy nhất hiện nay. Ta có thể bỏ Như Ý vào trong túi thú. Sau đó ngươi lại dẫn nàng đi tới tinh cầu dành cho gia quyến ổn định cuộc sống kia. Ta ở bên kia đã an bài người tâm phúc tiếp ứng. Sẽ có người đưa các ngươi đến nơi an toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phi Thiên

Số ký tự: 0