Mèo mù đụng phải chuột chết. (Thượng)
Dược Thiên Sầu
2024-07-21 08:19:09
Cả đời này, đại ca nàng cũng không có bằng hữu gì. Có người nói Ngưu Hữu Đức chính là bằng hữu duy nhất của đại ca nàng. Đại ca đã qua đời. Mình lại hạ thủ đối với bằng hữu duy nhất của đại ca. Mình làm sao ăn nói được với đại ca đã chết đây.
Người khác đều nói đại ca nàng Hạ Hầu Long Thành vô liêm sỉ. Nhưng chính nàng hiểu rõ ràng, đại ca đối với người nhà mình vô cùng tốt. Cái gì cũng làm cho đệ đệ muội muội. Có chuyện gì ủy khuất đều là do đại ca giúp đệ đệ muội muội gánh chịu. Từ nhỏ đã như vậy.
Tuy rằng nàng rời nhà từ sớm, nhưng vẫn còn nhớ khi bé đại ca đã thương mình tới mức nào. Mình bị ủy khuất gì, vĩnh viễn đều là đại ca xông tới phía trước ra mặt. Thời điểm đánh nhau thua thiệt, cho dù bị đánh tới mặt mũi bầm dập, đại ca cũng muốn liều chết bảo vệ muội muội không để cho muội muội bị hại.
Nàng càng vĩnh viễn đều nhớ, sau khi biết nàng sắp rời đi, sau này sẽ không còn được gặp lại nữa, đó là lần cuối cùng huynh muội gặp nhau. Đại ca nàng liều chết ôm lấy nàng không chịu thả, không chịu để cho người ta dẫn nàng đi. Thậm chí đại ca bị trưởng bối tát cho một cái, ngã trên mặt đất, cũng bò tới liều chết ôm lấy chân của nàng, khóc cầu xin cả nhà đừng cho người ta đưa muội muội đi. Đại ca rất cứng đầu. Đầu đã chuyển cũng sẽ vòng lại. Cho nên mọi người đều nói đại ca ngu.
Mỗi khi nhớ tới cảnh tượng huynh muội chia lìa, lệ rơi đầy mặt nàng. Sau khi nghe tin đại đã chết, nàng thật sự đã tan nát cõi lòng.
Cho dù là lúc này, viền mắt nàng cũng hơi ửng đỏ.
- Vâng!
Lão già mặc y phục màu xanh đáp một tiếng. Chỉ có điều thấy thần sắc của nàng khác thường, hắn lại nhắc nhở:
- Tiểu thư, phải hành động nhanh lên. Nếu chậm, sợ bên kia ý thức được nguy hiểm sẽ đổi chỗ. Chỉ cần bắt được Ngưu Hữu Đức trước, là có thể tạm thời chặt đứt liên hệ trên dưới của bên kia, thuận tiện cho chúng ta một lưới bắt hết cơ sở ngầm này. Nếu chậm, hắn ở bên kia nhất định sẽ phát hiện ra thủ hạ của mình không thấy đâu. Cho nên nhất định phải nhanh lên!
Tào Phượng Trì chậm rãi thở ra một hơi, khẽ gật đầu.
- Đi thôi!
Lão già mặc y phục màu xanh quay đầu lại, phất tay. Người chèo thuyền lập tức điều chỉnh phương hướng rời đi.
Nhưng thuyền tới giữa đường, lão già mặc y phục màu xanh đột nhiên nhận được tinh linh đưa tin. Sau khi liên hệ, hắn lại cảm thấy kinh hãi, nhanh chóng bẩm báo:
- Tiểu thư, không xong, Ngưu Hữu Đức chạy mất rồi!
- Chạy rồi sao?
Tào Phượng Trì ngạc nhiên.
Miêu Nghị thật sự chạy đi. Không chạy mới là lạ. Có người muốn ám sát hắn, hắn làm sao có thể không chạy cho được!
Chiến Như Ý lập công rời đi. Hắn lại hiểu rất rõ, Bạch Phượng Hoàng còn muốn làm giao dịch với hắn về số Phá Pháp Cung kia. Hắn căn bản sẽ không lấy ra buôn bán. Cho dù hắn tiếp tục dừng lại ở thành phố quỷ cũng không điều tra ra được manh mối gì. Hơn nữa hắn đã biết Tín Nghĩa Các muốn động thủ với hắn, cần gì phải mạo hiểm tiếp tục ở chỗ này.
Chiến Như Ý lập công rời đi, sẽ được thăng chức. Hắn cần gì phải lưu lại nơi này chống sét. Đi bây giờ còn có thể vớt lên một ít công lao làm mồi dụ. Nếu xảy ra chuyện, vậy cái gì cũng sẽ bị mất.
Nhiều nhân tố như vậy tập trung ở cùng một chỗ, hắn làm sao có thể không chạy cho được.
Chỉ có điều muốn chạy cũng phải có lý do. Vô duyên vô cớ chạy mất, sẽ không có cách nào báo cáo kết quả công tác với Thiên Đình bên kia.
Vì vậy hắn liên hệ Kim Mạn bên kia phái một người tìm hắn, tự nhiên không phải tới tìm hắn chơi, mà là tới ám sát hắn.
Quá trình cũng rất đơn giản. Một khách tới ở trọ, chạy tới tầng này của bọn họ. Thời điểm đi qua gian phòng của Miêu Nghị, đột nhiên ra tay đối với Dương Triệu Thanh đang canh giữ ở cửa.
Người này đánh một quyền vào trên người Dương Triệu Thanh. Dương Triệu Thanh trở tay không kịp, phá cửa phòng của Miêu Nghị. Thích khách nhân cơ hội vọt vào hạ độc thủ đối với Miêu Nghị. Diêm Tu nhanh chóng chạy tới, liên thủ với Miêu Nghị đánh cho thích khách phải phá cửa sổ chạy thoát.
Tiếp theo, tất nhiên nơi đây không thích hợp để ở lâu. Ba người Miêu Nghị lập tức đi qua thông đạo phía trước của khách sạn Khuyết Nguyệt, chạy đi.
Mà người ở đối diện với gian phòng của Miêu Nghị, một mực xuyên qua khe cửa nhìn chằm chằm vào bên này đã chính mắt nhìn thấy tất cả. Người này tất nhiên là người của Tín Nghĩa Các. Hắn tất nhiên phải nhanh chóng báo cáo với phía Tín Nghĩa Các bên kia.
Chạy ra khỏi thành phố quỷ, vừa ló đầu ra khỏi mặt đất, ba người Miêu Nghị nhanh chóng trốn thật xa, nhanh chóng rời khỏi nơi quỷ quái này.
Đương nhiên, Miêu Nghị cũng sẽ không ném huynh đệ ở thành phố quỷ không quan tâm. Trước đó, hắn đã khẩn cấp liên lạc với Cổ Đa Quý, lại lệnh cho phía dưới nhanh chóng nhắn nhủ xuống, nói thẳng đã bị lộ, bảo mọi người nhanh chóng từng người dời đi.
Muốn làm chuyện này, hắn sẽ nhân lúc Chiến Như Ý vừa rời đi để làm. Lúc này gặp chuyện không may đã chứng tỏ, bị bại lộ không phải là vấn đề Miêu Nghị hắn trấn thủ không chu đáo hoặc là vấn đề cá nhân của hắn. Nhất định là trước khi Chiến Như Ý rời đi, đã bị lộ. Để tránh vạn nhất người khác cho rằng trách nhiệm rơi vào trên người một mình hắn, cho nên hắn mới khẩn cấp lập tức bỏ chạy.
Ai biết, không liên hệ còn tốt, vừa liên hệ liền phát hiện không thể liên lạc được với Đào Nguyên Lãng thủ hạ của Chiến Như Ý. Lúc này hắn mới phát hiện mình đúng là mèo mù gặp phải chuột chết, mới thật sự có thể xảy ra chuyện.
Ba người đã trốn đi thật xa, lúc này bay nhanh về phía tinh không mênh mông.
Nhưng bị Tín Nghĩa Các theo dõi, bọn họ làm sao có thể dễ dàng chạy mất như vậy. Người ta không chỉ đặc biệt an bài người ở đối diện phòng của hắn theo dõi. Các lối ra vào trên dưới khách sạn Khuyết Nguyệt, bọn họ đều bố trí người nhìn chằm chằm. Thời điểm ba người bay ở sát mặt đất trốn trốn tránh tránh tai mắt của người khác còn không có bị phát hiện. Nhưng sau khi vừa bay lên, lập tức phát hiện ra có điểm không đúng. Có hai người không rõ thân phận đang nhanh chóng đuổi theo về hướng bọn họ.
Chẳng những ba người bọn họ bị người theo dõi, lão già mặc y phục màu xanh ở trên thuyền vừa nghe Ngưu Hữu Đức chạy đi, tức giận tới giậm chân. Không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện một thích khách tới gây ra biến số. Hắn không những nhanh chóng hạ lệnh sai người ta bắt Miêu Nghị, còn lập tức sai người tiến hành vây bắt cơ sở ngầm ở dưới trướng của Miêu Nghị.
Chuyện đã như vậy, hắn buộc phải lập tức động thủ. Nếu để chậm, muốn bắt cũng không tiện bắt.
Người khác đều nói đại ca nàng Hạ Hầu Long Thành vô liêm sỉ. Nhưng chính nàng hiểu rõ ràng, đại ca đối với người nhà mình vô cùng tốt. Cái gì cũng làm cho đệ đệ muội muội. Có chuyện gì ủy khuất đều là do đại ca giúp đệ đệ muội muội gánh chịu. Từ nhỏ đã như vậy.
Tuy rằng nàng rời nhà từ sớm, nhưng vẫn còn nhớ khi bé đại ca đã thương mình tới mức nào. Mình bị ủy khuất gì, vĩnh viễn đều là đại ca xông tới phía trước ra mặt. Thời điểm đánh nhau thua thiệt, cho dù bị đánh tới mặt mũi bầm dập, đại ca cũng muốn liều chết bảo vệ muội muội không để cho muội muội bị hại.
Nàng càng vĩnh viễn đều nhớ, sau khi biết nàng sắp rời đi, sau này sẽ không còn được gặp lại nữa, đó là lần cuối cùng huynh muội gặp nhau. Đại ca nàng liều chết ôm lấy nàng không chịu thả, không chịu để cho người ta dẫn nàng đi. Thậm chí đại ca bị trưởng bối tát cho một cái, ngã trên mặt đất, cũng bò tới liều chết ôm lấy chân của nàng, khóc cầu xin cả nhà đừng cho người ta đưa muội muội đi. Đại ca rất cứng đầu. Đầu đã chuyển cũng sẽ vòng lại. Cho nên mọi người đều nói đại ca ngu.
Mỗi khi nhớ tới cảnh tượng huynh muội chia lìa, lệ rơi đầy mặt nàng. Sau khi nghe tin đại đã chết, nàng thật sự đã tan nát cõi lòng.
Cho dù là lúc này, viền mắt nàng cũng hơi ửng đỏ.
- Vâng!
Lão già mặc y phục màu xanh đáp một tiếng. Chỉ có điều thấy thần sắc của nàng khác thường, hắn lại nhắc nhở:
- Tiểu thư, phải hành động nhanh lên. Nếu chậm, sợ bên kia ý thức được nguy hiểm sẽ đổi chỗ. Chỉ cần bắt được Ngưu Hữu Đức trước, là có thể tạm thời chặt đứt liên hệ trên dưới của bên kia, thuận tiện cho chúng ta một lưới bắt hết cơ sở ngầm này. Nếu chậm, hắn ở bên kia nhất định sẽ phát hiện ra thủ hạ của mình không thấy đâu. Cho nên nhất định phải nhanh lên!
Tào Phượng Trì chậm rãi thở ra một hơi, khẽ gật đầu.
- Đi thôi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lão già mặc y phục màu xanh quay đầu lại, phất tay. Người chèo thuyền lập tức điều chỉnh phương hướng rời đi.
Nhưng thuyền tới giữa đường, lão già mặc y phục màu xanh đột nhiên nhận được tinh linh đưa tin. Sau khi liên hệ, hắn lại cảm thấy kinh hãi, nhanh chóng bẩm báo:
- Tiểu thư, không xong, Ngưu Hữu Đức chạy mất rồi!
- Chạy rồi sao?
Tào Phượng Trì ngạc nhiên.
Miêu Nghị thật sự chạy đi. Không chạy mới là lạ. Có người muốn ám sát hắn, hắn làm sao có thể không chạy cho được!
Chiến Như Ý lập công rời đi. Hắn lại hiểu rất rõ, Bạch Phượng Hoàng còn muốn làm giao dịch với hắn về số Phá Pháp Cung kia. Hắn căn bản sẽ không lấy ra buôn bán. Cho dù hắn tiếp tục dừng lại ở thành phố quỷ cũng không điều tra ra được manh mối gì. Hơn nữa hắn đã biết Tín Nghĩa Các muốn động thủ với hắn, cần gì phải mạo hiểm tiếp tục ở chỗ này.
Chiến Như Ý lập công rời đi, sẽ được thăng chức. Hắn cần gì phải lưu lại nơi này chống sét. Đi bây giờ còn có thể vớt lên một ít công lao làm mồi dụ. Nếu xảy ra chuyện, vậy cái gì cũng sẽ bị mất.
Nhiều nhân tố như vậy tập trung ở cùng một chỗ, hắn làm sao có thể không chạy cho được.
Chỉ có điều muốn chạy cũng phải có lý do. Vô duyên vô cớ chạy mất, sẽ không có cách nào báo cáo kết quả công tác với Thiên Đình bên kia.
Vì vậy hắn liên hệ Kim Mạn bên kia phái một người tìm hắn, tự nhiên không phải tới tìm hắn chơi, mà là tới ám sát hắn.
Quá trình cũng rất đơn giản. Một khách tới ở trọ, chạy tới tầng này của bọn họ. Thời điểm đi qua gian phòng của Miêu Nghị, đột nhiên ra tay đối với Dương Triệu Thanh đang canh giữ ở cửa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người này đánh một quyền vào trên người Dương Triệu Thanh. Dương Triệu Thanh trở tay không kịp, phá cửa phòng của Miêu Nghị. Thích khách nhân cơ hội vọt vào hạ độc thủ đối với Miêu Nghị. Diêm Tu nhanh chóng chạy tới, liên thủ với Miêu Nghị đánh cho thích khách phải phá cửa sổ chạy thoát.
Tiếp theo, tất nhiên nơi đây không thích hợp để ở lâu. Ba người Miêu Nghị lập tức đi qua thông đạo phía trước của khách sạn Khuyết Nguyệt, chạy đi.
Mà người ở đối diện với gian phòng của Miêu Nghị, một mực xuyên qua khe cửa nhìn chằm chằm vào bên này đã chính mắt nhìn thấy tất cả. Người này tất nhiên là người của Tín Nghĩa Các. Hắn tất nhiên phải nhanh chóng báo cáo với phía Tín Nghĩa Các bên kia.
Chạy ra khỏi thành phố quỷ, vừa ló đầu ra khỏi mặt đất, ba người Miêu Nghị nhanh chóng trốn thật xa, nhanh chóng rời khỏi nơi quỷ quái này.
Đương nhiên, Miêu Nghị cũng sẽ không ném huynh đệ ở thành phố quỷ không quan tâm. Trước đó, hắn đã khẩn cấp liên lạc với Cổ Đa Quý, lại lệnh cho phía dưới nhanh chóng nhắn nhủ xuống, nói thẳng đã bị lộ, bảo mọi người nhanh chóng từng người dời đi.
Muốn làm chuyện này, hắn sẽ nhân lúc Chiến Như Ý vừa rời đi để làm. Lúc này gặp chuyện không may đã chứng tỏ, bị bại lộ không phải là vấn đề Miêu Nghị hắn trấn thủ không chu đáo hoặc là vấn đề cá nhân của hắn. Nhất định là trước khi Chiến Như Ý rời đi, đã bị lộ. Để tránh vạn nhất người khác cho rằng trách nhiệm rơi vào trên người một mình hắn, cho nên hắn mới khẩn cấp lập tức bỏ chạy.
Ai biết, không liên hệ còn tốt, vừa liên hệ liền phát hiện không thể liên lạc được với Đào Nguyên Lãng thủ hạ của Chiến Như Ý. Lúc này hắn mới phát hiện mình đúng là mèo mù gặp phải chuột chết, mới thật sự có thể xảy ra chuyện.
Ba người đã trốn đi thật xa, lúc này bay nhanh về phía tinh không mênh mông.
Nhưng bị Tín Nghĩa Các theo dõi, bọn họ làm sao có thể dễ dàng chạy mất như vậy. Người ta không chỉ đặc biệt an bài người ở đối diện phòng của hắn theo dõi. Các lối ra vào trên dưới khách sạn Khuyết Nguyệt, bọn họ đều bố trí người nhìn chằm chằm. Thời điểm ba người bay ở sát mặt đất trốn trốn tránh tránh tai mắt của người khác còn không có bị phát hiện. Nhưng sau khi vừa bay lên, lập tức phát hiện ra có điểm không đúng. Có hai người không rõ thân phận đang nhanh chóng đuổi theo về hướng bọn họ.
Chẳng những ba người bọn họ bị người theo dõi, lão già mặc y phục màu xanh ở trên thuyền vừa nghe Ngưu Hữu Đức chạy đi, tức giận tới giậm chân. Không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện một thích khách tới gây ra biến số. Hắn không những nhanh chóng hạ lệnh sai người ta bắt Miêu Nghị, còn lập tức sai người tiến hành vây bắt cơ sở ngầm ở dưới trướng của Miêu Nghị.
Chuyện đã như vậy, hắn buộc phải lập tức động thủ. Nếu để chậm, muốn bắt cũng không tiện bắt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro