Phong Lưu Đấu Oan Gia
Đánh giá:
6.3
/10 từ 7 lượt
Đọc truyện Full Phong Lưu Đấu Oan Gia trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Nếu bạn là một độc giả yêu thích truyện ngôn tình hẳn bạn sẽ không còn xa lạ với cái tên Trạm Lượng, cô là một tác giả khá nổi tiếng với những truyện viết về tình yêu, những câu chuyện xao lòng khiến bạn đọc không thể kiềm lòng lại có chút thán phục trước tình yêu sâu đậm ấy. Truyện Phong Lưu Đấu Oan Gia là một truyện mới của tác giả nhưng mang đậm dấu ấn phong cách của cô, hãy cùng đọc truyện và cảm nhận điều này.
Đỗ Lan cẩu thả, đời này cô hận nhất ai gọi tên cô mà gọi không rõ! Bởi vì phát âm sai một cái, tên cô sẽ trở nên rất khó nghe. Ai ngờ, ngày đầu tiên đến trường, đã bị tên “tiện bại hoại” – Thiệu Doãn Cương này cười nhạo! Càng quá đáng là, hắn cư nhiên cũng mắng cô “nam nhân bà”! Từ đây, hai người bọn họ kết thù sâu đậm! Nhưng mà, trải qua mười mấy năm nay, Thiệu Dõan Cương biết rõ. “Nam nhân bà” có thể thật lâu không tìm hắn, không cùng hắn liên lạc, nhưng hắn không cách nào nhịn không đi tìm cô, cùng cô đấu võ mồm.
Hắn tự nhận chính mình phong lưu hoa tâm, nhưng cảm giác đối với ‘nam nhân bà’ lại hoàn toàn khác! Hắn thật vui vẻ vì trong đời cô chưa từng có người đàn ông khác, chỉ có một mình hắn... Chỉ có hắn... Hắn không nghĩ mất đi cô, cho dù từ nay về sau buông tha cho cả một vườn hoa, hắn cũng đồng ý! Ai kêu hắn muốn ăn người ta chứ? Ha ha... Hơn nữa một chút cũng không hối hận!
Truyện xuyên suốt là sợi dây níu kéo cuộc đời anh và cô hay đơn thuần chỉ là thoáng qua vô tình kéo cả hai đến gần bên nhau. Yêu thương này, đến cuối cùng là gì, còn gì nữa đây, tin yêu hay chỉ là sự mù quáng, mỏi mòn. Đọc truyện để cùng tìm câu trả lời, bạn cùng có thể theo dõi những truyện khác cùng thể loại như: Ấm Áp Như Xưa, Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc,...
Đỗ Lan cẩu thả, đời này cô hận nhất ai gọi tên cô mà gọi không rõ! Bởi vì phát âm sai một cái, tên cô sẽ trở nên rất khó nghe. Ai ngờ, ngày đầu tiên đến trường, đã bị tên “tiện bại hoại” – Thiệu Doãn Cương này cười nhạo! Càng quá đáng là, hắn cư nhiên cũng mắng cô “nam nhân bà”! Từ đây, hai người bọn họ kết thù sâu đậm! Nhưng mà, trải qua mười mấy năm nay, Thiệu Dõan Cương biết rõ. “Nam nhân bà” có thể thật lâu không tìm hắn, không cùng hắn liên lạc, nhưng hắn không cách nào nhịn không đi tìm cô, cùng cô đấu võ mồm.
Hắn tự nhận chính mình phong lưu hoa tâm, nhưng cảm giác đối với ‘nam nhân bà’ lại hoàn toàn khác! Hắn thật vui vẻ vì trong đời cô chưa từng có người đàn ông khác, chỉ có một mình hắn... Chỉ có hắn... Hắn không nghĩ mất đi cô, cho dù từ nay về sau buông tha cho cả một vườn hoa, hắn cũng đồng ý! Ai kêu hắn muốn ăn người ta chứ? Ha ha... Hơn nữa một chút cũng không hối hận!
Truyện xuyên suốt là sợi dây níu kéo cuộc đời anh và cô hay đơn thuần chỉ là thoáng qua vô tình kéo cả hai đến gần bên nhau. Yêu thương này, đến cuối cùng là gì, còn gì nữa đây, tin yêu hay chỉ là sự mù quáng, mỏi mòn. Đọc truyện để cùng tìm câu trả lời, bạn cùng có thể theo dõi những truyện khác cùng thể loại như: Ấm Áp Như Xưa, Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc,...