Phong Thần Châu

“Ai ya, thật sự...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 

Một từ vừa dứt, linh khí ùn ùn kéo đến…  

 

 

 

Linh lực đó như thể hóa thành một bàn tay, dấu tay bình thường, bay thẳng lên trời.  

 

Trong nháy mắt, lực lượng ngưng tụ.  

 

Hơi thở cuồng bạo phóng thẳng lên trời.  

 

Mặt đất ầm ầm rung động.  

 

Chấn động này vừa xuất hiện đã ảnh hưởng đến cả mọi người trong tiên cung.  

 

Võ giả khắp nơi đều tụ tập vào giờ phút này.  

 

Cốc Tân Nguyệt cùng Cửu Anh cũng bay ra ngoài.  

 

Tần Ninh muốn làm gì?  

 

Thật sự phải dung hòa đại điện này để làm hành cung?  

 

Giờ khắc này, hai người đứng trên bậc thềm trước cửa cung.  

 

Linh khí thiên địa hùng hậu từ bốn phía tụ tập mà đến.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Ninh lúc này đang đứng ngạo nghễ trên đỉnh cung điện.  

 

Phía trên đỉnh cung điện giống như một cây cột đá, dựng thẳng lên trời, cao vài trăm thước, càng hướng lên trên càng mỏng manh.  

 

Mặc dù là trên đỉnh nhưng đường kính cũng phải đạt đến mười mét.  

 

Lúc này Tần Ninh đang đứng ở nơi đó.  

 

Cột đá to như vậy được điêu khắc một con rồng và một con phượng phía trên, quấn lấy cùng một chỗ, đầu rồng và đầu phượng song song mở ra tựa như bảo vệ xung quanh chỗ Tần Ninh đứng.  

 

“Ai ya, thật sự phải lấy sao?”  

 

Cửu Anh nhịn không được kinh ngạc hô lên.   

 

Lúc này Tần Ninh vẫn không mở miệng, đứng trên đỉnh.  

 

Trong lòng bàn tay ngưng tụ từng đạo linh văn, hội tụ thành từng trận pháp, trực tiếp sử dụng.  

 

Vù vù vù…bốn phía thiên địa đều lóe sáng.  

 

Tần Ninh lúc này tựa như ngăn cách với không gian bốn phía.  

 

Ầm ầm ầm… tiếng nứt toạc vang lên.  

 

Tiên cung bay lên không trung.  

 

Ánh mắt Tần Ninh kiên định.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Trước mặt hắn bỗng xuất hiện một bóng dáng.  

 

Âm Vương! Đứng ở trên đài ngoài trời.  

 

“Lại là ngươi!”  

 

Bộ dáng Âm Vương xuất hiện nhờ các sợi linh thức hóa thành, nhìn về phía Tần Ninh.  

 

“Lại là ta”.  

 

Tần Ninh cười nói: “Hành cung này không tồi, lại được Âm thuật của cô thêm vào, đương nhiên đã thành vương khí, ta thích, ta muốn, có thể không?”  

 

Nghe những lời này, Âm Vương cau mày.  

 

“Nếu ngươi có thể phá vỡ sự khống chế linh thức của ta, ngươi phải làm thế nào?”  

 

Tần Ninh không nói gì, bấm tay một chút.  

 

Linh văn vốn dĩ đã được ngưng tụ, lúc này lập tức hội tụ, bao trùm trên cả cung điện.  

 

Cùng lúc đó, đàn Phủ Uyên cùng sáo Thụ Thiên cũng xuất hiện.  

 

Hai đại vương khí tựa như mạch máu, khiến tiên cung kinh sợ.  

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0