Phong Thần Châu

“Chỉ bảo cái gì...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 Nhất thời, trong Phong Tuyết lâu.  

 

Tầng một, tầng hai, thậm chí là tầng ba, từng bóng người lần lượt xuất hiện.  

 

Hơn mười người có thực lực linh cảnh Hoá Âm.  

 

Lúc này, Tần Ninh khẽ nhếch môi.  

 

Trò hay bắt đầu rồi.  

 

Tổng cộng có hơn trăm người.  

 

Hơn nữa, hắn cảm nhận được trong đó có ít nhất hai mươi người mang khí tức của Ma tộc.  

 

Mà khí tức mạnh nhất chính là tên Thuỷ Thuận Anh đang đứng trước mặt hắn đây!  

 

Thú vị, thú vị.  

 

“Cố tình nhúng tay? Cậy nhiều người phải không?”, Tần Ninh cười nói: “Xem ra, lai lịch của Phong Tuyết lâu cũng thật không đơn giản, để ta xem xem, chấp pháp đường Thanh Ninh các rốt cuộc có phải là chỉ ngồi không hay không!”  

 

Tần Ninh vừa nói ra những lời này, trong mắt Thuỷ Thuận Anh loé lên một tia sáng lạnh rồi nhanh chóng biến mất.  

 

“Vị công tử này đừng khinh người quá đáng, cho dù chấp pháp đường Thanh Ninh các có đến, ta nghĩ…họ cũng sẽ xử lý công bằng”.  

 

Thuỷ Thuận Anh lại nói: “Nếu công tử đã không biết điều như thế, vậy thì…Giết!”  

 

Một từ vừa dứt, vút vút vút…  

 

Bốn phía, hơn mười bóng người lập tức lao tới.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Giờ phút này, Lý Nhàn Ngư và Thạch Cảm Đương chỉ cảm thấy da đầu run lên.  

 

Bây giờ, mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn!  

 

Bọn họ cũng không ngờ là nơi này lại tụ tập hơn trăm người.  

 

Cảnh giới Sinh Tử, linh cảnh Hoá Âm.  

 

Đám người kia điên rồi sao?  

 

Một đám người thực lực cường đại tập trung ở đây, lúc này lại động tay động chân?  

 

Không sợ bị phát hiện hay sao?  

 

Lúc này, Tần Ninh vẫn không thèm quan tâm.  

 

Hai người Cốc Tân Nguyệt và Giang Bạch đã ra tay đánh giết.  

 

Tần Ninh thấy một màn như vậy liền cười nói: “Ngày đó đã chỉ bảo cho Lý Nhàn Ngư và Thạch Cảm Đương, hôm nay sẽ chỉ bảo cho hai người các ngươi!”  

 

Dứt lời, Tần Ninh nhìn về phía Cốc Tân Nguyệt.  

 

Động tác đánh nhau của Cốc Tân Nguyệt cực kỳ lưu loát, làm cho người ta sinh ra một loại thưởng thức đối với kỹ thuật của nàng.  

 

Vận dụng sức mạnh đang nắm giữ trong tay cực kỳ thuần thục.  

 

Điều này không thể làm được trong một sớm một chiều.  

 

“Xem ra chỉ có thể chỉ bảo cho ngươi thôi!”, Tần Ninh bất đắc dĩ nhìn về phía Giang Bạch.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Dường như Cốc Tân Nguyệt không cần chỉ bảo thêm điều gì.  

 

Hắn vốn tưởng rằng, Cốc Tân Nguyệt thức tỉnh thực lực, chỉ là cảnh giới tăng lên rất nhanh thôi.  

 

Bây giờ xem ra, không chỉ là cảnh giới, mà thậm chí cả ý niệm chiến đấu…  

 

Loại ý niệm này, chính là phong cách chiến đấu của Cốc Tân Nguyệt một thời, nó đã in sâu vào trong tâm trí nàng, hiện tại, chúng dần dần được bộc lộ ra ngoài…  

 

Giờ phút này, Tần Ninh không nhịn được mà nhíu mày.  

 

Về lâu dài, liệu Cốc Tân Nguyệt…có thể trở thành một người khác hay không?  

 

“Chỉ bảo cái gì?”  

 

Lúc này, Giang Bạch thở hồng hộc, hắn ta không nhịn được hỏi.  

 

Tuy rằng hắn ta mở ra bảy đường Âm Khư, có thể nói là cấp bậc yêu nghiệt.  

 

Nhưng vẫn không so được với Cốc Tân Nguyệt có chín đường Âm Khư, Cốc Tân Nguyệt đã là linh cảnh Hoá Âm trung kỳ.  

 

“Đến đây!”  

 

Tần Ninh nhìn về phía Giang Bạch, thản nhiên nói: “Ngươi cực kỳ phù hợp với linh khí thuộc tính thuỷ, không cần thay đổi”.  

 

“Nước, vạn vật trên thế gian đều hoà hợp với nước, nếu biến thành băng, sẽ cứng cỏi không thua gì kim thạch, nếu sôi trào, nóng rực, sẽ không thua gì lửa cháy”.  

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0