Ông ta rất khát...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
Tiếng đàn êm tai vang lên.
Cho tới giờ khắc này, Cốc Tân Nguyệt chạy đến.
Cốc Tân Nguyệt đến Quy Nhất lục mạch.
Tần Ninh nhìn Cốc Tân Nguyệt, không có quá kinh ngạc.
Cô gái này bất phàm.
Sau này không chừng cái vị trong hồn hải cô quạnh kia thức tỉnh, biết mình xâm phạm thân thể của nàng thì e là sẽ bạo khởi mà muốn giết mình.
Hiện tại Cốc Tân Nguyệt thăng cấp có nhanh nữa thì Tần Ninh cũng không kinh ngạc.
Nói không chừng tương lai thức tỉnh thành Thần đều có thể.
"Đàn Phủ Uyên?"
"Ừm!"
"Chàng đã đạt được rồi?", Cốc Tân Nguyệt kinh ngạc nói.
Tần Ninh lại nhướn lông mày.
Đã đạt được rồi là như nào?
Bài nhạc kia khó đàn lắm đấy.
Đừng nói đại lục Vạn Thiên, dù là thế giới Cửu Thiên, phóng mắt ra nhìn cũng không ai có thể đàn nổi.
Âm Vương bị đàn của hắn tin phục, thậm chí cảm nhận được đạo thành Thánh.
Trên thực tế thì cây đàn Phủ Uyên này cũng bị tin phục!
Đàn có linh.
Âm thanh càng có linh tính!
Đây chính là chỗ thu hút của âm thuật, mạnh mẽ mà tràn ngập thần kỳ.
Thế gian này, vạn vật đều có thể giết người.
Giờ khắc này, Tần Ninh cất đàn Phủ Uyên đi.
Đàn Phủ Uyên!
Sáo Thụ Thiên!
Đàn cùng sáo hợp tấu, uy lực sẽ càng thêm mạnh mẽ.
Mà cùng lúc đó, nhóm người Vạn Tử Hàng đi lên đến đỉnh núi.
Giờ khắc này, nhìn rừng phong đỏ bừng như bàn ủi, mọi người đều kinh ngạc vô cùng.
"Đến vừa kịp lúc".
Tần Ninh cười nhạt nói: "Vạn Các chủ, cơ duyên của ông đến rồi!"
"Cơ duyên của ta?"
"Ừm!"
Tần Ninh giờ phút này tay cầm sáo Thụ Thiên.
"Ta đã nói với ông, đạo Thiên Nhân của ông bị vòng đi, hiện tại chính là cơ hội để uốn nắn".
"Dưới đảo này hẳn là có một ngọn núi lửa hoạt động".
"Dùng uy của núi lửa uy rèn đúc Thiên Mạch của ông, khiến cho ông đi đến quỹ đạo".
"Đương nhiên, nếu thành công thì ông chính là Thiên Nhân nhất bộ, còn nếu thất bại thì ông sẽ bị cắn ngược, cảnh giới quay về Thiên Mạch, chịu thương tích cực lớn!"
"Lựa chọn như thế nào, xem chính quyết định của ông!"
Vạn Tử Hàng nghe vậy thì không chút do dự nói: "Ta đồng ý thử một lần!"
Ông ta rất khát vọng muốn thử.
Bị vây ở Quy Nhất cửu mạch quá lâu.
Nếu không phải thực lực bị hạn chế thì ông ta sẽ không thể nào bị điều động đến Vạn Thiên các tại thành Thiên Giao đảm nhiệm vị trí các chủ.
Tuy nói làm các chủ ở thành Thiên Giao có địa vị không thấp, thế nhưng làm sao mà tốt bằng ở tổng bộ Vạn Thiên các?
Nhưng chưa đến Thiên Nhân, cho dù có ở tổng bộ Vạn Thiên các thì cũng chẳng có quyền lên tiếng.
Điểm này, Vạn Tử Hàng vẫn hiểu.
Giờ khắc này, Tần Ninh cũng không nói nhảm.
Rừng phong đang thay đổi.
Từng cây phong đỏ rực bắt đầu chuyển động.
Giống như di hình hoán ảnh, từng cây phong lúc này quay thành một vòng.
Cho tới giờ khắc này, Cốc Tân Nguyệt chạy đến.
Cốc Tân Nguyệt đến Quy Nhất lục mạch.
Tần Ninh nhìn Cốc Tân Nguyệt, không có quá kinh ngạc.
Cô gái này bất phàm.
Sau này không chừng cái vị trong hồn hải cô quạnh kia thức tỉnh, biết mình xâm phạm thân thể của nàng thì e là sẽ bạo khởi mà muốn giết mình.
Hiện tại Cốc Tân Nguyệt thăng cấp có nhanh nữa thì Tần Ninh cũng không kinh ngạc.
Nói không chừng tương lai thức tỉnh thành Thần đều có thể.
"Đàn Phủ Uyên?"
"Ừm!"
"Chàng đã đạt được rồi?", Cốc Tân Nguyệt kinh ngạc nói.
Tần Ninh lại nhướn lông mày.
Đã đạt được rồi là như nào?
Bài nhạc kia khó đàn lắm đấy.
Đừng nói đại lục Vạn Thiên, dù là thế giới Cửu Thiên, phóng mắt ra nhìn cũng không ai có thể đàn nổi.
Âm Vương bị đàn của hắn tin phục, thậm chí cảm nhận được đạo thành Thánh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên thực tế thì cây đàn Phủ Uyên này cũng bị tin phục!
Đàn có linh.
Âm thanh càng có linh tính!
Đây chính là chỗ thu hút của âm thuật, mạnh mẽ mà tràn ngập thần kỳ.
Thế gian này, vạn vật đều có thể giết người.
Giờ khắc này, Tần Ninh cất đàn Phủ Uyên đi.
Đàn Phủ Uyên!
Sáo Thụ Thiên!
Đàn cùng sáo hợp tấu, uy lực sẽ càng thêm mạnh mẽ.
Mà cùng lúc đó, nhóm người Vạn Tử Hàng đi lên đến đỉnh núi.
Giờ khắc này, nhìn rừng phong đỏ bừng như bàn ủi, mọi người đều kinh ngạc vô cùng.
"Đến vừa kịp lúc".
Tần Ninh cười nhạt nói: "Vạn Các chủ, cơ duyên của ông đến rồi!"
"Cơ duyên của ta?"
"Ừm!"
Tần Ninh giờ phút này tay cầm sáo Thụ Thiên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ta đã nói với ông, đạo Thiên Nhân của ông bị vòng đi, hiện tại chính là cơ hội để uốn nắn".
"Dưới đảo này hẳn là có một ngọn núi lửa hoạt động".
"Dùng uy của núi lửa uy rèn đúc Thiên Mạch của ông, khiến cho ông đi đến quỹ đạo".
"Đương nhiên, nếu thành công thì ông chính là Thiên Nhân nhất bộ, còn nếu thất bại thì ông sẽ bị cắn ngược, cảnh giới quay về Thiên Mạch, chịu thương tích cực lớn!"
"Lựa chọn như thế nào, xem chính quyết định của ông!"
Vạn Tử Hàng nghe vậy thì không chút do dự nói: "Ta đồng ý thử một lần!"
Ông ta rất khát vọng muốn thử.
Bị vây ở Quy Nhất cửu mạch quá lâu.
Nếu không phải thực lực bị hạn chế thì ông ta sẽ không thể nào bị điều động đến Vạn Thiên các tại thành Thiên Giao đảm nhiệm vị trí các chủ.
Tuy nói làm các chủ ở thành Thiên Giao có địa vị không thấp, thế nhưng làm sao mà tốt bằng ở tổng bộ Vạn Thiên các?
Nhưng chưa đến Thiên Nhân, cho dù có ở tổng bộ Vạn Thiên các thì cũng chẳng có quyền lên tiếng.
Điểm này, Vạn Tử Hàng vẫn hiểu.
Giờ khắc này, Tần Ninh cũng không nói nhảm.
Rừng phong đang thay đổi.
Từng cây phong đỏ rực bắt đầu chuyển động.
Giống như di hình hoán ảnh, từng cây phong lúc này quay thành một vòng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro