Phong Thần Châu

Thành tựu Thánh...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 

Một bước đi ra, Tần Ninh giống như một vị Vương du ngoạn Cửu Thiên.  

 

Một bước một dấu chân, cơ thể càng cao lớn uy mạnh, dưới mấy bước đi tới giữa không trung.  

 

Thấy cảnh này, hai người Sở Thanh Phong và Sở Mộng Lâm vội vàng đi tới hai bên Tần Ninh.  

 

“Tần công tử, Vân Vương có lệnh, hai người bọn ta đi đối phó người này là được”.  

 

Thanh Phong vội vàng nói.  

 

“Đúng vậy, Tần công tử, liên tục đại chiến, hay là ngài cứ nghỉ ngơi chút đi, như vậy cần gì Tần công tử đích thân ra tay”.  

 

Thấy biểu cảm hai người vội vã, Tần Ninh khẽ mỉm cười: “Không sao”.  

 

“Không giết một vị Vương Giả, ta thấy các chủ Thiên Đế các sẽ không xuất hiện”.  

 

Thiên Đế các, bốn vị các đế Thiên Địa Huyền Hoàng đều là cảnh giới Vương Giả.  

 

Mà muốn tiêu diệt Thanh Ninh các, các chủ Thiên Đế các lại không đích thân xuất hiện.  

 

Tự tin cũng tốt, khinh thường cũng được.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Không muốn xuất hiện, vậy thì đánh cho hắn xuất hiện là được rồi.  

 

Lúc này ánh mắt Hoàng Nhất Lôi lóe lên, đứng yên giữa không trung, nhìn về phía Tần Ninh.  

 

Một người như vậy lại là đại địch của Thiên Đế các.  

 

Nếu tên này đạt đến Vương Giả, đại lục Vạn Thiên kia có người có thể ngăn cản không?  

 

Hoàng Nhất Lôi không biết.  

 

Chỉ là lúc này, toàn thân trên dưới Hoàng Nhất Lôi, hơi thở Vương Giả dần dần tràn ngập.  

 

Vương Giả!  

 

Sau tiếp Thiên Nhân, thực lực siêu cấp đứng đầu đại lục Vạn Thiên.  

 

Cảnh giới Thiên Nhân mở ra linh thức.  

 

Ý niệm lột xác là linh thức.  

 

Mà Vương Giả thì linh thức hội tụ thành biển, khi biển linh thức mở rộng đến cực hạn, linh thức sẽ tiếp tục lột xác, ngưng tụ thành hồn phách.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thánh hồn thánh phách!  

 

Thành tựu Thánh Nhân!  

 

Đâu là hạn định của quy tắc thiên địa.  

 

Mà cảnh giới Vương Giả ngưng tụ thành biển linh thức, sẽ ngưng tụ thành một tầng hơi thở Vương Giả.  

 

Cái gọi là hơi thở Vương Giả càng giống như sức mạnh quy tắc thiên địa.  

 

Đại diện là Vương Giả, cao cao tại thượng, thần thánh không thể xâm phạm.  

 

Lúc này, hơi thở Vương Giả trong cơ thể Hoàng Nhất Lôi, một luồng thiên uy sáng rực từ trên trời hạ xuống.  

 

Tất cả mọi người xung quanh lúc này đều cảm thấy một luồng áp lực cực hạn, khiến bọn họ không thở nổi.  

 

Trong nháy mắt, Tần Ninh tiến về trước, cũng chịu ngăn cản.  

 

Ngữ khí Hoàng Nhất Lôi bình tĩnh, giống như nói rõ chuyện không liên quan đến mình, dáng vẻ hờ hững.  

 

Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: “Suy nghĩ này của ngươi ngược lại cũng thật đúng”.  

“Đáng tiếc… chung quy là… quá mức đề cao bản thân”. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0