Phong Thần Châu

“Thế thì lạ thậ...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 “Vâng!”  

 

Vũ Thiên Hành cuối cùng không nói nữa, chắp tay tiễn mấy người đi.  

 

Dần dần, Vũ phủ yên tĩnh trở lại.  

 

“Cha!”  

 

Vũ Vân Phàm kia không nhịn được nữa, hỏi: “Không còn kích Đại Vũ nữa thì chúng ta biết ăn nói sao với các trưởng lão khác ạ?”  

 

“Nói chuyện? Việc gì phải nói chuyện với bọn họ?”  

 

Vũ Thiên Hành đáp: “Nếu muốn, bảo họ đi mà tìm đại nhân Hà Tôn ấy”.  

 

“Cha, con tôm vàng đó rốt cuộc có lai lịch thế nào vậy ạ?”  

 

“Im miệng!”, Vũ Thiên Hành vội vàng nói: “Ta nhắc lại một lần, đó là đại nhân Hà Tôn”.  

 

“Hà Tôn...”  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Một con tôm thoạt nhìn có chút ánh vàng trên thân, ngoài ra chẳng có gì kỳ lạ, sao lại khiến cha phải kiêng kỵ như thế chứ?  

 

Rốt cuộc con tôm này có lai lịch gì?  

 

Quan trọng hơn nữa, là cha sợ Hà Tôn, mà lại còn... rất cung kính Tần Ninh?  

 

Sao mà kỳ lạ như vậy chứ?  

 

Không chỉ có Vũ Vân Phàm, chính Vũ Thiên Hành còn đang thấy lạ.  

 

“Cha, đại nhân Hà Tôn đó rốt cuộc có lai lịch gì vậy?”  

 

“Đại nhân Hà Tôn, ở trăm ngàn năm trước, chính là đồng bọn của... lão tổ nhà chúng ta!”, Vũ Thiên Hành im lặng một lúc rồi mới nói tiếp: “Con cứ hiểu là đồng bọn được rồi!”  

 

“Đồng bọn?”  

 

“Ừm, ta cũng không rõ lai lịch của đại nhân Hà Tôn, nhưng chẳng qua tính về tuổi tác thì trên Cửu U đại lục này không ai có thể hơn được đại nhân Hà Tôn”.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Vậy còn Vũ tam gia?”  

 

“Haha, Vũ tam gia nhỏ tuổi hơn lão tổ nhiều lắm, sao có thể sánh với đại nhân Hà Tôn chứ? Con không thấy Vũ tam gia nhìn thấy đại nhân Hà Tôn thì đều trở nên mất tự nhiên à?”  

 

Vũ Thiên Hành lại cười đáp: “Ta cứ nghĩ đại nhân Hà Tôn đã tọa hóa từ lâu rồi cơ, không ngờ lại vẫn sống đến bây giờ. Nói như vậy, cho dù ấn Phong Ma kia có xảy ra vấn đề thì cũng sẽ không phải phiền toái gì lớn”.  

 

“Vậy tại sao đại nhân Hà Tôn kia lại gọi Tần Ninh đó là Tần đại gia ạ?”, Vũ Vân Phàm càng không hiểu: “Con đã phái người điều tra, Tần Ninh đó đến từ đế quốc Bắc Minh, cũng chỉ trong ba bốn năm gần đây thanh danh mới vang dội. Mà ở vùng đất Cửu U, U Động Thiên dường như có quan hệ không tầm thường với hắn”.  

 

“Ồ?”  

 

Vũ Thiên Hành kinh ngạc nói: “U Minh Tông kia trước giờ tự xưng một trong bốn tông môn lớn, thế mà lại có quan hệ với Tần đại gia này sao?”  

 

“Thế thì lạ thật đấy!”  

 

“Cha, đã vậy thì, Tần gia này...”  

 

 



 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0