Phóng Túng
Đánh giá:
8.3
/10 từ 56 lượt
Đọc truyện Full Phóng Túng trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Thật sự thì cái tên “Phóng Túng” mà Nhất Hạ Hồ đặt rất phù hợp với thể loại siêu sắc H 21+ như thế này. Tuy nhiên, lại không phù hợp lắm với nội dung và tình tiết của câu chuyện tình yêu ngọt ngào giữa Ngụy Trì Vũ và Vu Duyệt. Đây là một câu chuyện ngôn tình H văn, tình cảm sâu đậm, motif cũ. Có một chút khó khăn cách trở, nhưng không đáng e ngại. Bởi người có tình, rồi cũng sẽ
tìm được cách về bên nhau.
Văn án:
Tim Vu Duyệt run lên một cái, bàn tay anh không ngừng làm loạn trên bầu ngực, khoái cảm âm ỉ khiến cô vô thức khép chặt hai chân lại.Vu Duyệt lật người, đối diện với Nguỵ Trì Vũ, vuốt ve gò má anh, hôn lên môi anh thật nhẹ. Nguỵ Trì Vũ bị sự dịu dàng bất ngờ này của cô làm cho bất ngờ, bàn tay trở nên lưu luyến nơi vùng eo nhỏ của cô, thì thầm vào tai cô,
“Muốn không?”
Vu Duyệt cong môi cười mỉm, cũng bắt chước anh ghé vào tai anh, nói thật khẽ,
“Không muốn.”
Nguỵ Trì Vũ bật cười, cọ má lên trán cô, thơm nhẹ, bàn tay nắm lấy nơi mềm mại của cô, đùa giỡn nhưng không có hành động tiếp theo.
Vu Duyệt ôm eo anh, ghé vào bờ ngực trần rộng lớn, không tiếng động mà thở dài. Hai người cứ vậy thiếp đi trong vòng tay nhau.
Sáng hôm sau, Nguỵ Trì Vũ dậy từ khi trời còn tờ mờ tối, ánh sáng yếu ớt phát ra từ điện thoại khiến anh khẽ nhíu mày.
Anh nghiêng người qua bên kia để tránh khiến cô gái trong lòng thức dậy. Là một tin nhắn mới đến từ mẹ từ tối hôm qua, "Trì Vũ, con là một người thông minh, con cần biết có những thứ con không thể tự định đoạt."
Nguỵ Trì Vũ nhìn chằm chằm tin nhắn trong màn hình mấy giây, không đổi sắc nhắn lại, "Mẹ cũng là người thông minh, mẹ thừa biết, đối với con, một là cô ấy, hai là không ai cả."
Văn án:
Tim Vu Duyệt run lên một cái, bàn tay anh không ngừng làm loạn trên bầu ngực, khoái cảm âm ỉ khiến cô vô thức khép chặt hai chân lại.Vu Duyệt lật người, đối diện với Nguỵ Trì Vũ, vuốt ve gò má anh, hôn lên môi anh thật nhẹ. Nguỵ Trì Vũ bị sự dịu dàng bất ngờ này của cô làm cho bất ngờ, bàn tay trở nên lưu luyến nơi vùng eo nhỏ của cô, thì thầm vào tai cô,
“Muốn không?”
Vu Duyệt cong môi cười mỉm, cũng bắt chước anh ghé vào tai anh, nói thật khẽ,
“Không muốn.”
Nguỵ Trì Vũ bật cười, cọ má lên trán cô, thơm nhẹ, bàn tay nắm lấy nơi mềm mại của cô, đùa giỡn nhưng không có hành động tiếp theo.
Vu Duyệt ôm eo anh, ghé vào bờ ngực trần rộng lớn, không tiếng động mà thở dài. Hai người cứ vậy thiếp đi trong vòng tay nhau.
Sáng hôm sau, Nguỵ Trì Vũ dậy từ khi trời còn tờ mờ tối, ánh sáng yếu ớt phát ra từ điện thoại khiến anh khẽ nhíu mày.
Anh nghiêng người qua bên kia để tránh khiến cô gái trong lòng thức dậy. Là một tin nhắn mới đến từ mẹ từ tối hôm qua, "Trì Vũ, con là một người thông minh, con cần biết có những thứ con không thể tự định đoạt."
Nguỵ Trì Vũ nhìn chằm chằm tin nhắn trong màn hình mấy giây, không đổi sắc nhắn lại, "Mẹ cũng là người thông minh, mẹ thừa biết, đối với con, một là cô ấy, hai là không ai cả."