Phu Lang Nhà Ta Là Nhị Gả

Chương 48

2024-08-21 21:02:14

“Tướng công, tứ cữu thế nào rồi?” Minh Nam Tri vào được bên trong, lôi kéo đệm chăn đắp lên người, chỉ lộ ra cái đầu đen tuyền.

“Chân của tứ cữu bị gãy, trên người còn có vài chỗ gãy xương.” Âm thanh ồm ồm của Tần Thanh Chước truyền ra từ gối đầu.

Hắn nghĩ đến bộ dáng của tứ cữu sau khi ở y quán trị liệu, không khỏi phun tào một câu, bị quấn lại không khác gì một cái xác ướp, chỉ lộ ra cái miệng và lỗ mũi, dùng để ăn cơm và hô hấp.

Thật là thảm.

“Còn sống là tốt rồi.” Minh Nam Tri nghe nói tứ cữu không chết, liền cảm thấy rất may mắn.

Tần Thanh Chước giống như nghĩ đến chuyện gì liền dặn dò: “Sau này, đệ cũng ít đến gần vách đá đi, còn có sườn núi nữa, cũng đừng có đi.”

Hắn cũng không thể ở trước khi vai chính công tới, làm vai chính thụ xảy ra chuyện.

Tướng công là đang quan tâm hắn sao, Minh Nam Tri gật đầu nói: “Ta sẽ không đi.”

Đệm chăn ấm áp, chỉ là không có độ ấm của một người khác. Trước khi gả cho Tần Thanh Chước, hắn cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.

Ánh trăng chiếu lên người hai người, Minh Nam Tri xốc lên đệm chăn, lại kéo đệm chăn đắp lên, lặp đi lặp lại rất nhiều lần.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hắn nương ánh trăng thấy được Tần Thanh Chước đã từ gối đầu lật người lại, nằm thẳng ở trên giường, một chút cũng không dám lộn xộn. Minh Nam Tri nhìn có chút buồn cười.

“Tướng công……”

Tần Thanh Chước giật mình, hai tay nắm chặt đệm chăn, khẩn trương hỏi: “Sao vậy?”

“Tóc của huynh bay lên kìa.” Minh Nam Tri nhìn thấy Tần Thanh Chước chui ra khỏi gối đầu, có mấy cọng tóc bị đè cong, hiện tại lật người lại liền nhếch lên.

Biểu tình trên mặt Tần Thanh Chước xém chút nữa đã nứt ra.

“……”

Hắn vuốt lại tóc cho thuận, cả người đột nhiên cảm thấy rất mỏi mệt. Hắn nghiêng đầu, lặng lẽ dùng dư quang nhìn vai chính thụ.

Vai chính thụ phát ra tiếng hít thở nhẹ nhàng, xem ra đã ngủ rồi. Khóe môi nhếch lên, gối đầu lún xuống một chút, gương mặt trắng hồng, nhìn gần còn có thể thấy được lông tơ.

Có chút đáng yêu. Tần Thanh Chước nghĩ thầm.

Hắn có chút do dự vươn tay, lén lút vuốt phẳng đệm chăn cho vai chính thụ, lại kéo chăn đắp lại cho hắn. Thấy vai chính thụ không có dấu hiệu tỉnh lại, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cây đại thụ trong sân Tần gia, nhánh cây đã bắt đầu toát ra một chút chồi xanh.

-----------------------------

Tần Thanh Chước thật sự ngủ rất say, lúc hắn tỉnh lại, mặt trời đã chiếu tới mông.

Hắn mở mắt ra, thấy được ba đứa nhỏ đang ghé vào mép giường nhìn hắn.

“Sao mấy đứa lại nhìn ta như vậy?!” Buổi sáng mông lung lập tức bị ba chú lùn dọa cho không còn, có biết hay không dọa người khác như vậy sẽ chết đấy, cho dù các ngươi chỉ là con nít.

Bạch Ngọc Hoa lớn tiếng nói: “Thanh Chước ca, huynh là đồ lười. Mặt trời đều chiếu tới mông, vậy mà huynh vẫn còn ngủ.”

Mặt trời không có chiếu tới mông hắn, chỉ chiếu trên đầu hắn thôi. Tần Thanh Chước nghĩ nghĩ, biểu tình có chút hối hận: “Đều là ta không tốt. Tại tối hôm qua từ y quán trở về quá mệt mỏi, xin lỗi nấy đứa nha, đã làm mấy đứa nhìn thấy sự lười biếng của ta.”

Bạch Nhất Hoằng nghe vậy, trong lòng chấn động, nhìn về phía Tần Thanh Chước ánh mắt có chút áy náy.

“Ngọc Hoa, sao muội lại không hiểu chuyện như vậy!”

Bạch Ngọc Hoa: “???”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phu Lang Nhà Ta Là Nhị Gả

Số ký tự: 0