Phu Nhân Tổng Tài Là Xã Hội Đen
QUAN TÂM
2024-12-28 11:46:41
Về đến căn hộ, Hàn Tuyết không khỏi tò mò, ngay lập tức mở hộp quà. Là một chiếc áo khoác kiểu vest. Cô giật mình nhận ra chiếc áo này kiểu dáng và màu sắc rất giống với cái áo hôm trước bị rơi ở khách sạn. Nhưng chất liệu có phần cao cấp hơn.
Tiếng tin nhắn gửi đến từ một dãy số lạ.
Lâm Cảnh Thần : \[Đã xem quà chưa? Em thử có vừa không?\]
Ra là số của Lâm Cảnh Thần. Hàn Tuyết nhấn kết bạn rồi trả lời
\[Rất vừa, Lâm tổng đã có lòng rồi.\] icon cười tít mắt.
Avatar của anh ta chỉ để một màu đen. Cô vào xem thử vòng bạn bè cũng không thấy đăng gì. Avatar của Hàn Tuyết là tấm hình một cô gái đứng xoay lưng giữa trời tuyết trắng. Tấm này cô được Tưởng Kiều chụp khi còn ở Hắc Bang. Cô cũng không đăng gì nhiều trên vòng bạn bè. Thỉnh thoảng có tấm hình chụp phong cảnh Hàn Tuyết từng đi qua, không ghi nội dung gì, cũng chẳng có bạn bè tương tác. Những tấm ảnh khác nhau nhưng lại cùng biểu thị sự cô độc của bản thân.
Biệt thự của Lâm Cảnh Thần
Anh ngồi trên ghế sô pha, ngắm nhìn tấm hình Avatar của Hàn Tuyết không biết đã bao lâu. Thấy tin nhắn cô trả lời khẽ mỉm cười.
Cuối tuần.
Hàn Tuyết dậy muộn hơn bình thường. Cô nằm ườn trên giường làm luận văn. Cô vừa gõ máy tính vừa miên man suy nghĩ. Hình ảnh một Lâm Cảnh Thần dịu dàng của ngày hôm qua vẫn luôn trong tâm trí cô. Đại Ma Vương mặt lạnh khét tiếng với người hôm qua là một sao? Trước giờ có không ít người bày tỏ tình cảm với cô nhưng cô không hề có chút cảm giác gì. Vậy mà hôm qua cô tiếp nhận sự quan tâm của Lâm Cảnh Thần một cách thoải mái, tự nhiên như vậy.
"Ting" tiếng tin nhắn làm cô giật mình.
Lâm Cảnh Thần : \[Em đã ăn gì chưa?\]
Hàn Tuyết : \[Vẫn chưa, tôi đang làm luận văn\]
Lâm Cảnh Thần :\[Xuống dưới đi\]
Hàn Tuyết ngây người, xuống dưới? Chẳng lẽ anh ta đang ở dưới chung cư của cô? Cô vội mặc một cái áo khoác vào, vuốt lại mái tóc rối một chút, gương mặt không trang điểm vẫn rất xinh đẹp.
Trước cổng chung cư, Lâm Cảnh Thần đang đứng dựa vào thân xe. Hôm nay anh chỉ mặc áo sơ mi màu xám, quần tây đen, không thắt cà vạt, nhìn thoải mái, có chút tùy tiện. Vẻ mặt anh tuấn, lãnh đạm với dáng người của anh thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt của người qua đường.
Hàn Tuyết chạy ra thấy anh đang đứng đút tay vào túi quần, ánh mắt hướng về cô. Cô liền nở nụ cười trong veo "Lâm tổng sao lại đến đây? Có việc gì sao?"
"Không có việc gì thì không tìm em được sao?"
"Ý tôi không phải vậy" Hàn Tuyết bị hỏi ngược lại muốn ngẩn người.
Lâm Cảnh Thần xoay người vào trong xe lấy ra một túi giấy đưa cho Hàn Tuyết. Cô nhìn vào thấy mấy hộp đồ ăn bên trong, là của Quý Hoa Lâu, nhà hàng lần trước họ đã gặp nhau.
"Hôm nay có việc ghé chỗ này. Sẵn tiện mua một ít cho em." Không chờ Hàn Tuyết hỏi, Cảnh Thần nói luôn.
"Cám ơn Lâm tổng" Hàn Tuyết cầm túi đồ ăn mà vân vê trong tay.
"Tối nay em có rảnh không?"
"Tối nay tôi có hẹn với chị Tô Yên, chị ấy làm tiệc chia tay độc thân"
"Vậy em chơi vui vẻ, nhớ cẩn thận"
"Tôi biết rồi"
Lâm Cảnh Thần lên xe rời đi. Hàn Tuyết đứng đó nhìn theo bóng xe xa dần. Mặt cô hơi ửng hồng, tim có chút loạn nhịp.
Lên phòng, cô bày đồ ăn ra bàn, lấy điện thoại chụp hình lại rồi gửi đi
Điện thoại Lâm Cảnh Thần vang lên, anh mở ra thấy tấm hình một đồ ăn hiện ra kèm tin nhắn
\[ Đồ ăn rất ngon, cám ơn Lâm Tổng\] icon cười
Tiếng tin nhắn gửi đến từ một dãy số lạ.
Lâm Cảnh Thần : \[Đã xem quà chưa? Em thử có vừa không?\]
Ra là số của Lâm Cảnh Thần. Hàn Tuyết nhấn kết bạn rồi trả lời
\[Rất vừa, Lâm tổng đã có lòng rồi.\] icon cười tít mắt.
Avatar của anh ta chỉ để một màu đen. Cô vào xem thử vòng bạn bè cũng không thấy đăng gì. Avatar của Hàn Tuyết là tấm hình một cô gái đứng xoay lưng giữa trời tuyết trắng. Tấm này cô được Tưởng Kiều chụp khi còn ở Hắc Bang. Cô cũng không đăng gì nhiều trên vòng bạn bè. Thỉnh thoảng có tấm hình chụp phong cảnh Hàn Tuyết từng đi qua, không ghi nội dung gì, cũng chẳng có bạn bè tương tác. Những tấm ảnh khác nhau nhưng lại cùng biểu thị sự cô độc của bản thân.
Biệt thự của Lâm Cảnh Thần
Anh ngồi trên ghế sô pha, ngắm nhìn tấm hình Avatar của Hàn Tuyết không biết đã bao lâu. Thấy tin nhắn cô trả lời khẽ mỉm cười.
Cuối tuần.
Hàn Tuyết dậy muộn hơn bình thường. Cô nằm ườn trên giường làm luận văn. Cô vừa gõ máy tính vừa miên man suy nghĩ. Hình ảnh một Lâm Cảnh Thần dịu dàng của ngày hôm qua vẫn luôn trong tâm trí cô. Đại Ma Vương mặt lạnh khét tiếng với người hôm qua là một sao? Trước giờ có không ít người bày tỏ tình cảm với cô nhưng cô không hề có chút cảm giác gì. Vậy mà hôm qua cô tiếp nhận sự quan tâm của Lâm Cảnh Thần một cách thoải mái, tự nhiên như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ting" tiếng tin nhắn làm cô giật mình.
Lâm Cảnh Thần : \[Em đã ăn gì chưa?\]
Hàn Tuyết : \[Vẫn chưa, tôi đang làm luận văn\]
Lâm Cảnh Thần :\[Xuống dưới đi\]
Hàn Tuyết ngây người, xuống dưới? Chẳng lẽ anh ta đang ở dưới chung cư của cô? Cô vội mặc một cái áo khoác vào, vuốt lại mái tóc rối một chút, gương mặt không trang điểm vẫn rất xinh đẹp.
Trước cổng chung cư, Lâm Cảnh Thần đang đứng dựa vào thân xe. Hôm nay anh chỉ mặc áo sơ mi màu xám, quần tây đen, không thắt cà vạt, nhìn thoải mái, có chút tùy tiện. Vẻ mặt anh tuấn, lãnh đạm với dáng người của anh thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt của người qua đường.
Hàn Tuyết chạy ra thấy anh đang đứng đút tay vào túi quần, ánh mắt hướng về cô. Cô liền nở nụ cười trong veo "Lâm tổng sao lại đến đây? Có việc gì sao?"
"Không có việc gì thì không tìm em được sao?"
"Ý tôi không phải vậy" Hàn Tuyết bị hỏi ngược lại muốn ngẩn người.
Lâm Cảnh Thần xoay người vào trong xe lấy ra một túi giấy đưa cho Hàn Tuyết. Cô nhìn vào thấy mấy hộp đồ ăn bên trong, là của Quý Hoa Lâu, nhà hàng lần trước họ đã gặp nhau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hôm nay có việc ghé chỗ này. Sẵn tiện mua một ít cho em." Không chờ Hàn Tuyết hỏi, Cảnh Thần nói luôn.
"Cám ơn Lâm tổng" Hàn Tuyết cầm túi đồ ăn mà vân vê trong tay.
"Tối nay em có rảnh không?"
"Tối nay tôi có hẹn với chị Tô Yên, chị ấy làm tiệc chia tay độc thân"
"Vậy em chơi vui vẻ, nhớ cẩn thận"
"Tôi biết rồi"
Lâm Cảnh Thần lên xe rời đi. Hàn Tuyết đứng đó nhìn theo bóng xe xa dần. Mặt cô hơi ửng hồng, tim có chút loạn nhịp.
Lên phòng, cô bày đồ ăn ra bàn, lấy điện thoại chụp hình lại rồi gửi đi
Điện thoại Lâm Cảnh Thần vang lên, anh mở ra thấy tấm hình một đồ ăn hiện ra kèm tin nhắn
\[ Đồ ăn rất ngon, cám ơn Lâm Tổng\] icon cười
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro