Ký Ức Ùa Về
2024-08-15 22:12:51
Khương Niệm giãy giụa muốn ngồi dậy, nhưng vừa mới cử động một chút thì đôi mắt lập tức biến thành màu đen, đầu đau thành từng cơn.
Khương Niệm ôm đầu, trong đầu dần hiện lên một ít đoạn ngắn vụn vặt.
Hóa ra ở giây phút khi nàng bị tai nạn xe cộ kia thì đã chết, sau đó tới nơi này, thay thế một nữ tử có tên giống nàng.
Nữ tử này mất đi mẹ ruột từ nhỏ, cha ruột ở rể lập tức độc chiếm sản nghiệp của nhà mẹ ruột, sau đó là cưới biểu muội thanh mai trúc mã của mình. Mẹ kế mang đến kế muội chỉ ít hơn nàng có một tuổi, có thể thấy được trong đó đã có chuyện dơ bẩn gì xảy ra.
Nàng trưởng thành ở trong sự bạc đãi của mẹ kế khiến cho tính tình trở nên mềm yếu. Vốn dĩ nàng định chờ đợi đến sau khi cập kê sẽ gả cho vị hôn phu được đính hôn từ trong bụng mẹ, sau đó rời khỏi cái nhà này để sống một cuộc sống tốt thuộc về chính mình. Nhưng không nghĩ tới hôn sự này lại bị kế muội nhớ thương. Sau đó nàng bị kế muội tính kế thất thân với người khác, lúc sau cha ruột bị mẹ kế châm ngòi khuyến khích, trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ với nàng, cũng đuổi nàng ra khỏi nhà.
Bị đuổi ra khỏi cửa, vốn dĩ nàng muốn tìm tới cái chết, nhưng được bà vú chăm sóc mình từ nhỏ cứu rồi khuyên giải an ủi nàng, cuối cùng mới làm nàng chấp nhận sống tạm.
Không bao lâu, nàng phát hiện mình có thai, sau đó sinh hạ đứa con. Lúc ấy đứa trẻ mới sinh ra nhỏ gầy giống như một cây đậu giá, vì muốn dễ nuôi sống nên lấy nhũ danh gọi là Đậu Giá.
Chờ bé con lớn hơn một chút, ở dưới sự trợ giúp của bà vú, nàng mang theo nữ nhi rời khỏi nơi thương tâm, đi tới một thôn xóm nhỏ xa xôi để định cư.
Nhưng vì thân thế cùng những việc mà nàng đã gặp phải, nàng suốt ngày buồn bực không vui, quanh năm suốt tháng sinh bệnh, cuối cùng sau một trận mưa của tiết sương giáng vừa rồi đã không chịu đựng được mà đi.
Khương Niệm không nghĩ tới nàng sẽ có cuộc gặp gỡ ly kỳ như vậy, cũng không nghĩ tới nguyên chủ sẽ có cảnh ngộ như vậy, gặp phải cha ruột mẹ kế như vậy, cũng là xui tám đời.
Tuy rằng thương cảm cho cuộc sống của nguyên chủ, nhưng hiện tại Khương Niệm lại càng đau đầu cho tình cảnh của mình hơn, khu nghỉ dưỡng của nàng mới mở đang phát triển mạnh, kết quả lại bị xe đâm tới nơi này, sự nghiệp của nàng, cuộc sống của nàng, nàng lại nên làm cái gì bây giờ?
Nếu các nàng đều có vận may tốt một chút thì có lẽ mọi người đều sống tốt ở trên vị trí của mình. Chỉ là thời gian không thể quay lại, tất cả mọi thứ đều không có biện pháp thay đổi.
Khương Niệm nhìn tiểu viện phía ngoài cửa sổ, mơ hồ nghe thấy gian ngoài truyền đến tiếng khóc của nữ hài, đáy lòng thở dài.
Tuy rằng nàng ký ức mà nàng nhận được của nguyên chủ cũng không hoàn chỉnh, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc nàng cảm nhận được tâm trạng u ám hậm hực của nguyên chủ một cách rõ ràng, đối với người nữ nhi này, tình cảm của nguyên chủ rất là phức tạp.
Nàng hận người nam nhân khiến nàng mang thai kia, hận cha mình, hận chính mình, cũng hận đứa nhỏ này.
Nàng cảm thấy mình không sạch sẽ, hận đứa nhỏ không sạch sẽ, nhưng tính cách yếu đuối của nàng đã khiến nàng không còn dũng khí tự sát thêm lần nữa, cho nên nàng trốn đến cái thôn xóm nhỏ không ai quen biết này để tham sống sợ chết.
Khương Niệm ôm đầu, trong đầu dần hiện lên một ít đoạn ngắn vụn vặt.
Hóa ra ở giây phút khi nàng bị tai nạn xe cộ kia thì đã chết, sau đó tới nơi này, thay thế một nữ tử có tên giống nàng.
Nữ tử này mất đi mẹ ruột từ nhỏ, cha ruột ở rể lập tức độc chiếm sản nghiệp của nhà mẹ ruột, sau đó là cưới biểu muội thanh mai trúc mã của mình. Mẹ kế mang đến kế muội chỉ ít hơn nàng có một tuổi, có thể thấy được trong đó đã có chuyện dơ bẩn gì xảy ra.
Nàng trưởng thành ở trong sự bạc đãi của mẹ kế khiến cho tính tình trở nên mềm yếu. Vốn dĩ nàng định chờ đợi đến sau khi cập kê sẽ gả cho vị hôn phu được đính hôn từ trong bụng mẹ, sau đó rời khỏi cái nhà này để sống một cuộc sống tốt thuộc về chính mình. Nhưng không nghĩ tới hôn sự này lại bị kế muội nhớ thương. Sau đó nàng bị kế muội tính kế thất thân với người khác, lúc sau cha ruột bị mẹ kế châm ngòi khuyến khích, trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ với nàng, cũng đuổi nàng ra khỏi nhà.
Bị đuổi ra khỏi cửa, vốn dĩ nàng muốn tìm tới cái chết, nhưng được bà vú chăm sóc mình từ nhỏ cứu rồi khuyên giải an ủi nàng, cuối cùng mới làm nàng chấp nhận sống tạm.
Không bao lâu, nàng phát hiện mình có thai, sau đó sinh hạ đứa con. Lúc ấy đứa trẻ mới sinh ra nhỏ gầy giống như một cây đậu giá, vì muốn dễ nuôi sống nên lấy nhũ danh gọi là Đậu Giá.
Chờ bé con lớn hơn một chút, ở dưới sự trợ giúp của bà vú, nàng mang theo nữ nhi rời khỏi nơi thương tâm, đi tới một thôn xóm nhỏ xa xôi để định cư.
Nhưng vì thân thế cùng những việc mà nàng đã gặp phải, nàng suốt ngày buồn bực không vui, quanh năm suốt tháng sinh bệnh, cuối cùng sau một trận mưa của tiết sương giáng vừa rồi đã không chịu đựng được mà đi.
Khương Niệm không nghĩ tới nàng sẽ có cuộc gặp gỡ ly kỳ như vậy, cũng không nghĩ tới nguyên chủ sẽ có cảnh ngộ như vậy, gặp phải cha ruột mẹ kế như vậy, cũng là xui tám đời.
Tuy rằng thương cảm cho cuộc sống của nguyên chủ, nhưng hiện tại Khương Niệm lại càng đau đầu cho tình cảnh của mình hơn, khu nghỉ dưỡng của nàng mới mở đang phát triển mạnh, kết quả lại bị xe đâm tới nơi này, sự nghiệp của nàng, cuộc sống của nàng, nàng lại nên làm cái gì bây giờ?
Nếu các nàng đều có vận may tốt một chút thì có lẽ mọi người đều sống tốt ở trên vị trí của mình. Chỉ là thời gian không thể quay lại, tất cả mọi thứ đều không có biện pháp thay đổi.
Khương Niệm nhìn tiểu viện phía ngoài cửa sổ, mơ hồ nghe thấy gian ngoài truyền đến tiếng khóc của nữ hài, đáy lòng thở dài.
Tuy rằng nàng ký ức mà nàng nhận được của nguyên chủ cũng không hoàn chỉnh, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc nàng cảm nhận được tâm trạng u ám hậm hực của nguyên chủ một cách rõ ràng, đối với người nữ nhi này, tình cảm của nguyên chủ rất là phức tạp.
Nàng hận người nam nhân khiến nàng mang thai kia, hận cha mình, hận chính mình, cũng hận đứa nhỏ này.
Nàng cảm thấy mình không sạch sẽ, hận đứa nhỏ không sạch sẽ, nhưng tính cách yếu đuối của nàng đã khiến nàng không còn dũng khí tự sát thêm lần nữa, cho nên nàng trốn đến cái thôn xóm nhỏ không ai quen biết này để tham sống sợ chết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro