Quán Ăn Xuyên Đến Mạt Thế: Tôi Dùng Ẩm Thực Để Cứu Rỗi Thế Giới!
Chương 24
Khuyết Danh
2025-03-15 05:30:02
Tôi bắt tay với cô ấy, có chút ngạc nhiên khi một căn cứ quy mô lớn như vậy lại do một người phụ nữ lãnh đạo.Cô ấy đi thẳng vào vấn đề:“Sau khi Lục Kỳ trở về, anh ta lập tức kể cho tôi nghe về quán ăn này. Lúc đầu tôi còn tưởng anh ta nói đùa, không ngờ anh ta thật sự mang về bánh mì, bánh quy, hơn nữa hạn sử dụng đều còn rất mới. Thời gian qua, tôi đã triệu tập các lãnh đạo cấp cao trong căn cứ để họp rất nhiều lần, tổng hợp các yếu tố như dân số, tài nguyên, sức mạnh của căn cứ chúng tôi, đồng thời cân nhắc đến điều kiện thời tiết và môi trường. Cuối cùng, hôm nay chúng tôi đã lập xong danh sách vật tư để đến bàn bạc với cô.”Nói rồi, cô ấy đưa cho tôi một tập tài liệu.Giấy hơi cũ nhưng vẫn sạch sẽ, nét chữ trên đó rất đẹp.Danh sách vật tư được liệt kê rất chi tiết.Danh sách có nước khoáng, các loại nước tăng lực, thậm chí có cả rượu.Thực phẩm chủ yếu là bánh quy nén, bánh mì, gạo, mì và các loại lương thực dễ bảo quản.Thậm chí còn có cả quần áo và chăn mền.Chu Tuyết Doanh giải thích với tôi:“Những thứ này đều do tôi liệt kê dựa trên tình hình sinh tồn hiện tại. Nếu có món nào cô không thể cung cấp, cứ gạch bỏ đi.”Bọn họ đã bàn bạc rất kỹ về tôi.Cuối cùng, họ cho rằng khả năng cao nhất là tôi sở hữu một không gian trữ đồ.Trong không gian này chứa đầy vật tư được tích trữ từ trước ngày tận thế, số lượng nhiều đến mức tôi có tiêu xài hoang phí cả đời cũng không hết.Chỉ như vậy mới có thể giải thích vì sao tôi dám dùng đồ ăn một cách tùy ý như thế.Họ còn suy đoán rằng, trong không gian của tôi chắc chắn có cả đồ dùng sinh hoạt.Bằng không, quán ăn này sẽ không thể sạch sẽ như vậy, tôi cũng không thể ngày nào cũng thay quần áo, thậm chí bàn ghế, xoong nồi và bát đĩa đều còn mới tinh.Nghe có vẻ giống hệt mấy câu chuyện về người trữ hàng trước tận thế, nhưng ngay cả tận thế cũng đã xảy ra rồi, thì còn chuyện gì là không thể chứ?Tôi cẩn thận xem qua danh sách, rồi ngẩng đầu nói:“Một số thứ tôi cũng không chắc có thể cung cấp trong thời gian ngắn. Thế này đi, những món nào dễ dàng với tôi, ba ngày sau tôi có thể giao trước cho các người. Còn những thứ khác, bảy ngày sau hãy quay lại. Nếu tôi có thì đưa, không có thì thôi.”Chu Tuyết Doanh suýt bật cười.Cô ấy nghĩ tôi chỉ đang giả vờ khó xử để che giấu không gian của mình.Nhưng dù sao đi nữa, hiện tại là họ cần tôi giúp.Cô ấy sảng khoái gật đầu:“Được, làm phiền cô rồi. Còn về giá cả… Lục Kỳ, mang đồ qua đây.”Nghe vậy, Lục Kỳ thò tay vào áo khoác chống lạnh, lấy ra một chiếc hộp sắt.Chu Tuyết Doanh nhận lấy, mở nắp hộp.Bên trong có hai viên tinh thể màu vàng kim lấp lánh, sáng đến mức khiến tôi phải nheo mắt.Dạo gần đây tôi cũng từng nhận được một số tinh thể cấp hoàng (màu vàng).Màu vàng kim và màu vàng thoạt nhìn có vẻ giống nhau.Nhưng viên tinh thể trước mắt này lại tròn trịa, sáng rực rỡ đến chói mắt.Bên trong chứa nguồn năng lượng vô cùng dồi dào, thậm chí trông như chất lỏng đang lưu động.Bạch Diểu và Chu Thư Dật vừa thức dậy lúc sáu giờ sáng, đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng này.Cả hai hít một hơi lạnh.“Trời ơi, đây là tinh thể vàng kim sao?”“Lớn thế này rồi, em mới lần đầu được thấy đấy!”Tôi lén hỏi họ: “Cái này hiếm lắm à?”Chu Thư Dật gật đầu: “Siêu hiếm luôn! Nghe nói toàn bộ mạt thế cũng chỉ có chưa đến một nghìn viên tinh thể vàng kim.”“Quý giá vậy sao?”Tôi ngạc nhiên thốt lên.Chu Tuyết Doanh bật cười: “Đây là lần đầu tiên chúng ta hợp tác, đây cũng là thành ý từ căn cứ Hằng Sơn. Sau này nếu cô có yêu cầu gì, cứ việc nói, chúng tôi sẽ cố gắng đáp ứng.”Tôi cười đến nheo mắt: “Tốt, rất tốt.”Chuyện đã bàn xong, trời cũng sắp sáng.Tôi nhìn cô ấy và Lục Kỳ, nói:“Đã đến đây rồi thì ăn sáng rồi hãy đi. Chúng tôi cũng chuẩn bị ăn sáng rồi.”Tôi nấu cho mỗi người hai gói mì ăn liền, còn thêm trứng ốp la và xúc xích vào trong.Chu Tuyết Doanh nhìn tô mì nóng hổi trước mặt với ánh mắt đầy thích thú, hít sâu một hơi:“Chính là hương vị này… Tôi còn tưởng sống trong thời kỳ mạt thế rồi thì sẽ không bao giờ được ăn nữa.”Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia GiaMì nấu lên dai ngon hơn hẳn mì pha nước sôi.Sợi mì chiên qua dầu hòa quyện với nước dùng đậm đà, từng sợi mì đều thấm đẫm hương vị.Húp một ngụm nước dùng nóng hổi, cảm giác vị giác như bừng tỉnh.“Không chỉ thức ăn ngon mà tay nghề nấu nướng của chủ quán cũng tuyệt vời. Bảo sao tối qua chúng tôi đến đây thì thấy một hàng dài đang xếp hàng chờ. Được ăn một bát mì nóng hổi trong tiệm của cô, húp một ngụm nước súp mì, cảm giác còn hạnh phúc hơn bất cứ thứ gì.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro