Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70

Giác Ngộ Cao

Cuồng Dã La Bặc

2024-10-11 18:59:58

“Chị có biết thời này, mấy lời bịa đặt vô căn cứ có thể giết chết người không?”

“Anh cả tôi cần cù chăm chỉ vì nước vì dân bao nhiêu năm nay, lẽ nào chị không lo lắng cho anh ấy chút nào ư? Chị còn có lương tâm không?”

“Chị đối xử với tôi thế nào cũng được, nhưng chị đối xử với một quân nhân như thế là không được!”

“Không chỉ vì anh ấy là anh trai tôi, mà còn vì chúng ta phải tôn trọng mỗi một quân nhân đã phấn đấu hết mình vì bảo vệ tổ quốc! Nếu không có bọn họ, chúng ta đã không thể sống trong hòa bình như thế này!”

Nói xong Khương Thanh Nhu còn ôm ngực, hệt như rất đau lòng vì Khương Phi.

Mới giải phóng được bao nhiêu năm? Hiện tại giải phóng quân có địa vị tương đối cao, nếu ai dám bêu rếu quân nhân chắc chắn sẽ bị người người phỉ nhổ.

Đây là “món quà nhỏ” đầu tiên Khương Thanh Nhu muốn dành tặng cho Khương Phi.

So với Khương Phi “đa mưu túc trí” trực tiếp “một lưới tóm gọn” cả nhà Khương Thanh Nhu, món quà này vẫn còn nhỏ chán.

Mà Khương Phi bị nói như vậy, trong lúc nhất thời cô ta cũng không biết phải đáp lại như thế nào.

Tiếp sau cô ta muốn giải thích, nhưng bị Triệu Tiểu Chi kéo đi, bạn tốt ngày xưa cũng bắt đầu nhìn cô ta trách cứ:

“Tiểu Phi, chuyện này có phải là thật không?”

Những cô gái khác đều di an ủi Khương Thanh Nhu, ngay cả Bạch Trân Châu cũng cầm bánh ngọt bản thân dùng để bổ sung thể lực qua.

Khương Thanh Nhu cũng không khách sáo, trực tiếp nhận lấy hộp bánh đậu xanh Bạch Trân Châu đưa, nói nhỏ:

“Cảm ơn lớp trưởng, lớp trưởng thật tốt.”

Vừa rồi phải diễn một hồi như vậy, đúng là cô cũng hơi đói rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Lộ Lộ cũng nhìn Khương Thanh Nhu đầy cảm kích:

“Thanh Nhu, không ngờ cô lại là người thông tình đạt lý như vậy, nếu không có cô, hôm nay tôi có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch nỗi oan này. Ngày sau tôi nhất định sẽ làm trâu làm ngựa để báo đáp cô!”

Khương Thanh Nhu khoát khoát tay, cười yếu ớt:

“Cô nói ngốc nghếch gì vậy? Tôi kết giao bạn bè đều thật lòng thật dạ, sao có thể để người khác làm trâu làm ngựa cho tôi?”

Lời ngầm là: Tôi không phải kỹ nữ trà xanh giống như Khương Phi.

Bên trong náo nhiệt vô cùng, không hề biết phía ngoài có vài người đứng đó từ lâu.

Một người trong đó hướng về phía bóng dáng anh tuấn cao ráo phía trước nhất, nói nhỏ:

“Trung đoàn trưởng, có cần đi điều tra những lời cô gái kia vừa nói không? Lỡ có người nói xấu quân nhân giải ngũ thật thì phải làm thế nào?”

Người được gọi là trung đoàn trưởng phía trước kia chậm rãi mở miệng, giọng trầm thấp mang theo một chút lười biếng: “Không cần.”

Mấy trò vặt giữa đám con gái với nhau, không đáng để điều tra thật sự.

Nói xong, anh bước nhanh rời đi.

Mấy người phía sau cũng đuổi theo sát.

Người đi sau cùng nhớ tới những lời cô gái xinh đẹp kia vừa nói, trong lòng lặng lẽ dựng thẳng một ngón tay cái lên khen ngợi đối phương.

Người trẻ tuổi thời hòa bình chẳng mấy ai có tư tưởng giác ngộ được như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70

Số ký tự: 0