Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70
Hai Tin Chấn Độ...
Cuồng Dã La Bặc
2024-10-11 18:59:58
Người ngoài chỉ nghe lọt nửa câu sau, còn khuyên Khương Phi: “Đúng đó Khương Phi, chuyện trong nhà bớt nói ra ngoài, nhất là mấy việc riêng tư như thế này.”
Khương Phi tức tới nghiến răng nghiến lợi, thậm chí còn không duy trì nổi ý cười, miễn cưỡng gật đầu rồi tựa vào người Triệu Tiểu Chi nghỉ ngơi.
Cái câu“thứ chị có tôi cũng không thiếu” của Khương Thanh Nhu như chọc thẳng vào tim Khương Phi, hốc mắt cô ta đỏ ửng lên.
Đúng thế, đều họ Khương, đều có một cha một mẹ hai anh, sao bọn họ lại khác nhau tới vậy?
Khương Thanh Nhu là đối tượng được cả nhà cưng chiều, cái gì cũng là tốt nhất, cho dù thành tích của Khương Thanh Nhu chẳng ra sao cũng không hề ảnh hưởng tới tình thương của cha mẹ và các anh dành cho Khương Thanh Nhu.
Nhưng cô ta thì sao? Gia cảnh không chỉ kém nhà Khương Thanh Nhu mười lần, mà cùng là phận con gái, cô ta lại chẳng được ai yêu thương.
Cái gì cô ta cũng cố gắng làm thật tốt, nhưng cuối cùng vẫn không nhận được cái gì.
Mà Khương Thanh Nhu chỉ cần nói một câu, người nhà của Khương Thanh Nhu đã hận không thể dâng cả thế giới lên cho Khương Thanh Nhu.
Nhất là khi nghĩ tới điểm thi của bản thân đợt này còn không bằng Khương Thanh Nhu… Khương Phi đã có tâm muốn chết.
Về nhà cô ta phải nói sao với cha mẹ đây?
…
Sau khi mọi người thi xong, kết quả thi cũng có liền.
Đợt này có hai tin tức gây chấn động toàn trường.
Một là Khương Phi vẫn luôn xếp hạng nhất hôm nay lại chỉ có thể đạt được hạng bảy.
Mà hai là Khương Thanh Nhu dùng thành tích hạng năm để nhận được vé vào đoàn văn công!
Những thí sinh khác được chọn đều là người có thành tích khá giỏi trong đội, không có ai ngoại lệ.
Trong lúc mọi người ăn mừng, cũng có không ít người khóc sướt mướt, trong đó có Tần Lộ Lộ. Cô ta vừa khóc vừa mắng:
“Chắc chắn là Khương Thanh Nhu đi cửa sau, nếu không sao cô ta có thể giỏi hơn cả tôi được?”
Mọi người nhìn Tần Lộ Lộ, trầm mặc không nói.
Vừa rồi là ai ôm chặt bắp đùi Khương Thanh Nhu? Là ai lúc ở trong kia còn đang cảm kích Khương Thanh Nhu vô cùng?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, có thể nói Tần Lộ Lộ cũng may mắn, hôm nay cô ta phát huy hơn hẳn ngày thường, bình thường cô ta cũng không lấy được điểm số cao như vậy.
Nhưng cô ta cũng xui xẻo vì… xếp hạng thứ mười một.
Đợt này chỉ nhận tổng cộng mười người vào đoàn văn công, nào còn có vị trí cho cô ta?
Còn có một người cũng khóc rất đau lòng, chính là Khương Phi.
Cô ta khóc như hoa lê dưới mưa, bả vai gầy yếu run rẩy, trông như ngay giây sau sẽ hôn mê.
Nếu lúc trước mọi người nhìn thấy Khương Phi khóc, nói không chừng sẽ tiến lên an ủi, nhưng hiện tại… Vừa rồi ầm ĩ tới vậy, hình tượng của Khương Phi cũng đã xuống dốc không phanh.
Còn một nguyên nhân khác là vì… Cô ta cũng được chọn, còn khóc lóc cái gì?
Đã được chọn còn khóc lóc sướt mướt như vậy làm gì?
Khương Phi tức tới nghiến răng nghiến lợi, thậm chí còn không duy trì nổi ý cười, miễn cưỡng gật đầu rồi tựa vào người Triệu Tiểu Chi nghỉ ngơi.
Cái câu“thứ chị có tôi cũng không thiếu” của Khương Thanh Nhu như chọc thẳng vào tim Khương Phi, hốc mắt cô ta đỏ ửng lên.
Đúng thế, đều họ Khương, đều có một cha một mẹ hai anh, sao bọn họ lại khác nhau tới vậy?
Khương Thanh Nhu là đối tượng được cả nhà cưng chiều, cái gì cũng là tốt nhất, cho dù thành tích của Khương Thanh Nhu chẳng ra sao cũng không hề ảnh hưởng tới tình thương của cha mẹ và các anh dành cho Khương Thanh Nhu.
Nhưng cô ta thì sao? Gia cảnh không chỉ kém nhà Khương Thanh Nhu mười lần, mà cùng là phận con gái, cô ta lại chẳng được ai yêu thương.
Cái gì cô ta cũng cố gắng làm thật tốt, nhưng cuối cùng vẫn không nhận được cái gì.
Mà Khương Thanh Nhu chỉ cần nói một câu, người nhà của Khương Thanh Nhu đã hận không thể dâng cả thế giới lên cho Khương Thanh Nhu.
Nhất là khi nghĩ tới điểm thi của bản thân đợt này còn không bằng Khương Thanh Nhu… Khương Phi đã có tâm muốn chết.
Về nhà cô ta phải nói sao với cha mẹ đây?
…
Sau khi mọi người thi xong, kết quả thi cũng có liền.
Đợt này có hai tin tức gây chấn động toàn trường.
Một là Khương Phi vẫn luôn xếp hạng nhất hôm nay lại chỉ có thể đạt được hạng bảy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà hai là Khương Thanh Nhu dùng thành tích hạng năm để nhận được vé vào đoàn văn công!
Những thí sinh khác được chọn đều là người có thành tích khá giỏi trong đội, không có ai ngoại lệ.
Trong lúc mọi người ăn mừng, cũng có không ít người khóc sướt mướt, trong đó có Tần Lộ Lộ. Cô ta vừa khóc vừa mắng:
“Chắc chắn là Khương Thanh Nhu đi cửa sau, nếu không sao cô ta có thể giỏi hơn cả tôi được?”
Mọi người nhìn Tần Lộ Lộ, trầm mặc không nói.
Vừa rồi là ai ôm chặt bắp đùi Khương Thanh Nhu? Là ai lúc ở trong kia còn đang cảm kích Khương Thanh Nhu vô cùng?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, có thể nói Tần Lộ Lộ cũng may mắn, hôm nay cô ta phát huy hơn hẳn ngày thường, bình thường cô ta cũng không lấy được điểm số cao như vậy.
Nhưng cô ta cũng xui xẻo vì… xếp hạng thứ mười một.
Đợt này chỉ nhận tổng cộng mười người vào đoàn văn công, nào còn có vị trí cho cô ta?
Còn có một người cũng khóc rất đau lòng, chính là Khương Phi.
Cô ta khóc như hoa lê dưới mưa, bả vai gầy yếu run rẩy, trông như ngay giây sau sẽ hôn mê.
Nếu lúc trước mọi người nhìn thấy Khương Phi khóc, nói không chừng sẽ tiến lên an ủi, nhưng hiện tại… Vừa rồi ầm ĩ tới vậy, hình tượng của Khương Phi cũng đã xuống dốc không phanh.
Còn một nguyên nhân khác là vì… Cô ta cũng được chọn, còn khóc lóc cái gì?
Đã được chọn còn khóc lóc sướt mướt như vậy làm gì?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro