Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70

Đi Bước Nào Tín...

Cuồng Dã La Bặc

2024-10-11 18:59:58

Nhưng trước mắt Khương Thanh Nhu hiện tại lại là một người sống sờ sờ, anh ấy có thể di chuyển, cũng có cảm tình, anh ấy biết nói biết cười, tốt với cô vô điều kiện.

Khương Thanh Nhượng thấy dáng vẻ mất mát của em gái, trong lòng đã có hiểu biết với lần thi tuyển đợt này.

Nhìn đôi mắt em gái lúc sáng lúc tối, gương mặt vốn không buồn không lo nay lại tràn ngập ưu sầu, Khương Thanh Nhượng đau lòng muốn chết.

Anh ta xoa đầu em gái, cố ý nói với giọng điệu thật vui vẻ:

“Mau lên xe đi! Mẹ đã hầm canh gà cho em rồi đó! Từ chiều đã bắt đầu hầm rồi, chỉ chờ em về ăn thôi. Trời này ăn canh gà là tuyệt nhất!”

Nói xong, một cơn gió lạnh thổi tới.

Đôi mắt Khương Thanh Nhu sáng rực lên, trực tiếp ngồi lên yên sau đã được cải tạo lại, tay giữ chặt gậy tre bên dưới yên xe mà Khương Thanh Nhượng ngồi, miệng hô to:

“Đi thôi! Về nhà về nhà! Lạnh quá nha!”

Thay vì hiện tại buồn lo vô cớ sầu não uất ức, chi bằng trở về, đi bước nào tính bước ấy, gặp chiêu phá chiêu.

Chủ yếu nhất là cô phải chỉnh sửa lại thói hư tật xấu của mọi người trong gia đình mới được.

Một phần là để ngày sau không bị nữ chính nắm được nhược điểm, mà một phần khác là mấy tật xấu kia cũng không tốt.



Hai người đi được nửa đường rồi, Khương Thanh Nhượng mới cảm thấy bên hông như thiếu đi thứ gì đó. Anh ta nghĩ nghĩ một lúc rồi mới hỏi:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nhu Nhu, sao em không ôm eo anh? Cẩn thận kẻo ngã. Ngoan, mau ôm eo anh.”

Khương Thanh Nhu từ chối không hề do dự: “Anh hai, nói thế nào em cũng là người trưởng thành rồi, nam nữ thụ thụ bất thân, anh hiểu đạo lý đó không?”

Sợ Khương Thanh Nhượng đau lòng, Khương Thanh Nhu còn an ủi anh ta: “Em đỡ ghế cũng thấy ổn mà, sẽ không ngã đâu, anh yên tâm đi.”

Mặc dù cô xuyên tới cũng thuận thế kế thừa ký ức cùng với tình cảm dành cho người nhà của nguyên chủ, nhưng rất nhanh cô đã phát hiện không đúng.

Đó chính là… Mấy anh em Khương gia thân cận tới mức gần như không có cảm giác giới hạn.

Thế nhưng chuyện này cũng có liên quan tới việc nguyên chủ được cả nhà cưng chiều quá dỗi, cho nên tuổi tâm lý còn quá non nớt.

Mấy anh trai trong nhà đều cưng chiều che chở nguyên chủ, nhưng không thể như thế mãi được, nhất là đặt ở niên đại này.

Trước đó là vì nguyên chủ có gia cảnh tốt, anh cả lại là đồn trưởng, cho nên không có ai dám nói năng lỗ mãng trước mặt bọn họ.

Nhưng sau khi Khương gia nghèo túng, chuyện này đã thành một đao trí mạng đối với cả nhà.

Có người nói anh em Khương gia có quan hệ loạn luân, còn đưa ra được rất nhiều dẫn chứng, nhân chứng cũng nhiều.

Vào thời đại kín đáo bảo thủ này, đây đúng là một thanh kiếm sắc bén khiến cả Khương Thanh Nhu lẫn hai anh trai đều phải lâm vào kết cục cực kỳ thảm liệt.

Cho nên Khương Thanh Nhu quyết định, từ giờ phút này, cô phải giữ vững khoảng cách nhất định với hai người anh trai.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70

Số ký tự: 0