Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70

Nhu Nhu Là Cô G...

Cuồng Dã La Bặc

2024-10-11 18:59:58

“Nhu Nhu, con nói thật?” Khương Viễn đứng bật dậy, trong mắt tràn đầy đau lòng.

Khương Thanh Nhu cắn môi, khổ sở gật đầu.

Khương Thanh Nhượng nghe mà tức muốn ói máu. Anh ta vốn đã hơi say, hiện tại cơn tức lại càng tăng thêm:

“Cha, nếu cha mà để Nhu Nhu bưng canh sang đó, con sẽ đoạn tuyệt quan hệ cha con với cha! Ông ta còn dám nói Nhu Nhu nhà chúng ta ăn hại, cũng không nhìn xem ông ta là cái thứ gì!”

“Em bớt tranh cãi đi.” Khương Thanh Chỉ kéo em trai lại, nhưng sắc mặt anh ta cũng không dễ xem chút nào.

Tề Phương càng nói ngay:

“Khương Viễn, thằng em trai ông càng ngày càng vô pháp vô thiên, nó biết rõ nhà chúng ta cưng chiều Nhu Nhu tới mức nào, bình thường nó lạnh lùng chê giễu, âm thầm trào phúng Nhu Nhu nhà chúng ta cũng thôi, hiện tại còn dám nói như vậy trước mặt Nhu Nhu nữa!”

“Nó như vậy đâu phải chỉ là khinh thường Nhu Nhu, rõ ràng là đang khinh thường cả ông nữa! Nếu lúc này ông còn muốn mang đồ nhà mình đi tặng cho nó thì ông tặng cả bản thân ông qua đó luôn đi, ông đi làm người anh tốt của em trai ông, người bác tốt của Khương Phi đi!”

Cô con út vốn được cả nhà nâng niu chiều chuộng, giờ thì hay rồi, một thằng nát rượu phải nhờ vợ con nuôi sống cũng dám nói con gái bọn họ ăn hại?

Sao ông ta dám?

Ông ta có biết hai chữ đó sẽ tạo thành thương tổn lớn tới mức nào với tâm linh của con bé không?

Tề Phương càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng đau lòng. Bà vội vàng kéo Khương Thanh Nhu về phía mình:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nhu Nhu, con đừng nghe ông ta, lời ông ta nói không tính đâu, mẹ thấy con là cô gái tốt nhất trên đời này, không ai có thể sánh bằng con được!”

“Anh cũng cảm thấy thế!” Khương Thanh Nhượng vội vàng tỏ thái độ theo.

Ngay cả Khương Thanh Chỉ luôn không thích nói chuyện trái với lương tâm cũng nói:

“Nhu Nhu là cô gái lương thiện nhất, sao có thể là ăn hại được?”

Khương Thanh Nhu vừa thấy ấm áp lại vừa lo lắng cho cha mình. Bởi vì cô, hiện tại cha đã thành cái đích cho cả nhà chỉ trích.

Nhưng Khương Thanh Nhu cũng không hối hận, bởi vì cô biết cha rất dễ mềm lòng, thậm chí hiện tại cha còn đang len lén tiếp tế cho nhà Khương Nghĩa!

Thậm chí tiếp sau đó cha còn bị Khương Nghĩa tố cáo không ít nhược điểm.

Cho nên Khương Thanh Nhu nhất định phải khiến cha mình dần hết hi vọng với tên Khương Nghĩa vô liêm sỉ kia, một lần chưa được thì hai lần, hai lần chưa được thì vô số lần.

Khương Viễn phải hít sâu mấy hơi mới dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào khuôn mặt nhỏ bé của con gái, nói:

“Không cho nó! Đồ của con gái cha sao có thể cho người khác được? Để ngày mai mẹ con nấu cho con một bát mì gà thật to, còn chiên thêm một quả trứng gà nữa!”

Lúc này Khương Thanh Nhu mới cười: “Cha không trách con là tốt quá rồi… Nhưng con mới không thích ăn mảnh đâu. Con muốn ăn chung với mọi người!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70

Số ký tự: 0