Có người rất hưng phấn.
Thao Lang
2024-07-23 09:18:47
- Chắc chắn 100%, Phỏ Chủ tịch tỉnh Mã tươi cười hớn hẳ dùng tay vuốt vuốt mái tóc thưa thớt của mình, tâm trạng hiển nhiên vô cùng tốt:
- Nhưng mà tên Hồ Văn Tuyển kia đúng là không đáng để trọng dụng, rõ ràng bị người ta nhìn ra, xem người ta bắn cho hắn một nhát này, hắc hắc, tôi thấy hẳn là hắn nên chết luôn là tốt nhất.
Lão nghĩ tật đúng là giỏi tưởng tượng, vạn nhất Hồ Văn Tuyển bị Diệp Khai bắn một nhát chết luôn, chuyện này đúng là có lợi cho bọn họ nhất.
Dù sao lão để cho Hồ Văn Tuyển đi làm chuyện này cũng không có bất kỳ dấu vết gì, nhưng Hồ Văn Tuyển thật sự bị người ta phát hiện ra, thật cũng làm cho lão tức giận, cảm thấy thằng này đúng là không đáng tin mà.
Hôm nay Hồ Văn Tuyển bị Diệp Khai bắn một phát súng, phó Chủ tịch tỉnh Mã đang lo sợ, ngược lại cũng rất hi vọng Hồ Văn Tuyển cứ thế chết luôn đi, không chỉ có âm thầm sắp xếp cho tin không bị lọt ra, đồng thời còn có thể mang lại phiền toái lớn cho Diệp Khai.
Anh nói Diệp Khai đường đường là một Bí thư ub kttt thành phố, quan lớn cấp trưởng ban, đáng giá tự tay nổ súng bắn thương Hồ Văn Tuyển sao? Phó Chủ tịch tỉnh Mã nghĩ tới chuyện nay liền không khỏi tự lắc đầu, trong lòng tự nhủ thằng ranh này quả nhiên là quá non rồi, không hiểu đạo lí làm quan rồi.
Có chuyện gì mà không thể để cho người khác xử lý chứ? Đến lúc đó có xảy ra chuyện gì cũng không dính lên đến trên đầu mình.
Cái loại quan chức làm gương cho binh sĩ như Diệp Khai, ngược lại cũng là nhanh nhất, bởi vì bọn họ luôn luôn bị dính tới phiền phức, hơi chút là xảy ra vấn đề, cũng rất dễ dàng bị người ta nắm lấy điểm yếu, trực tiếp đá xuống khỏi ghế.
- Sao đột nhiên lại có thể nhằm súng ngay vào một người công nhân bình thường cơ chứ?
Cố Thành lên tiếng hỏi thăm toàn bộ mọi chuyện liền rất đứng đắn nói với phó Chủ tịch tỉnh Mã:
- Ông Mã, ông phụ trách hạng mục công nghiệp, hiện tại nhà máy thép thành phố xảy ra chuyện này ông không thể nghe thấy mà không hỏi tới, đúng là quan liêu tới không thể chấp nhận được.
- Vâng, phó Bí thư, tôi nghe xong chuyện này, cảm thấy vô cùng chấn động, đang định đi qua bên đó nhìn xem sao.
Phó Chủ tịch tỉnh đáp lại.
- Chỉ có điều chuyện này phải xử lý ra sao, tôi cũng thấy hơi khó, cho nên mới muốn xin chỉ thị của ngài.
Phó Chủ tịch tỉnh Mã đã sớm đi xuống dưới là mấy việc rồi, chỉ là hắn biết rõ Diệp Khai tương đối mạnh thế, lại là người của đảng bộ, phụ trách một ban ngành hoàn toàn độc lập, cho nên một phó Chủ tịch tỉnh như hắn chưa hẳn là có thể ép Diệp Khai tới trụ sở được. Cũng vì thể mới tìm tới Cố Thành hỏi kế sách, xem Cố Thành có cách nào chỉ cho hắn hay không.
- Xin chỉ thị gì thì chưa nói tới, nhưng mà chỉ chuyện này mà thôi tôi cũng có chút thái độ.
Cố Thành ngẫm nghĩ một lát rồi lại nói trong điện thoại:
- Bất kể thế nào mà nói thì nổ súng vào người dân đều là không đúng, đây là vấn đề về nguyên tắc.
- Vâng, vâng, tôi hiểu được.
Phó Chủ tịch tỉnh Mã nghe xong, cúp điện thoại, lại vuốt vuốt mái tóc của mình, tâm trạng phơi phơi gọi thư ký,:
- Chuẩn bị xe, đi tới nhà máy thép thành phố.
******************
- Anh làm như thế là hơi liều lĩnh rồi, thừa dịp còn chưa có người chú ý tới, Mộc Uyển Dung nhỏ giọng nói với Diệp Khai.
Quan hệ hiện tại của hai người có chút đặc biệt, trước mặt mọi người thì nhất định là quan hệ đồng liêu rồi, nhưng sau lưng người khác thì đúng là rất khó nói. Chỉ có điều sau khi trở về từ thủ đô, hai người cũng không liên hệ quá mức mật thiết. Dù sao ở thành phố Long Thành này, hai người đều là nhân vật vô cùng thu hút, nếu là lại đi lại thân mật nữa, mà bị người ta phát hiện ra điều gì liền phiền phức to rồi.
Đối với việc hôm nay Diệp Khai bắn vào Hồ Văn Tuyển, Mộc Uyển Dung vẫn luôn cảm thấy có chút không ổn. Cô rất lo có người sẽ nắm lấy chuyện này mà công kích Diệp Khai.
- Ngay trong tình huống lúc đó, làm như thế chính là sự lựa chọn tốt nhất.
Diệp Khai nói với Mộc Uyển Dung:
- Về phần có người nói muốn lấy chuyện này làm điểm yếu, rồi công kích anh, đó cũng chẳng còn cách nào, còn về đối sách, em có thể yên tâm, tự anh sẽ có cách giải quyết.
- Sao anh lại luôn có lòng tin như thế nhỉ?
Mộc Uyển Dung có chút bất mãn với thái độ của Diệp Khai.
- Anh từng gặp nhiều sóng to gió lớn hơn thế nữa, chính là một thành phố Long Thành mà thôi, có thể tạo thành được sóng gió tới chừng nào chứ?
Diệp Khai không cho là đúng đáp lại.
- Anh… chính anh tự coi chừng đi…
Mộc Uyển Dung lại thấy Diệp Khai tự đại như thế, cũng không khỏi giận lên, trừng mắt liếc hắn một cái rồi nói.
Hai người đi giữa đám người lãnh đạo, đi thẳng tới phòng hội trường của nhà máy thép thành phố.
Nói chung những xí nghiệp ở mức quy mô khá trở lên đều có hội trường của riêng mình, đây cũng chính là một kết quả của thời đại.
Năm đó quốc gia vô cùng coi trọng việc tuyên truyền, nhất định phải có phòng hội trường, một mặt có thể làm phong phú thêm việc sinh hoạt văn hóa của quần chúng nhân dân, một mặt khác lại cũng có thể tùy lúc thống nhất tư tưởng, tuyên truyền chính sách của trung ương. Bên trong xí nghiệp vì có ưu thế về tài chính, cho nên những kiến trúc dạng như hội trường nhất định phải rộng rãi sáng ngời, mặt bằng phải lớn.
Lúc này bên trong phòng họp lớn của nhà máy thép thành phố cũng đã không còn chỗ ngồi. Khoảng chừng hai ngàn người đang ngồi ở đó, hơn nữa bên trong hành lang cũng đầy ắp những người. chuyện có liên quan tới đại sự sinh tử tồn vong của nhà máy thép thành phố này, đương nhiên toàn bộ đảng viên, đoàn viên đều tới hết. Thậm chí còn có rất nhiều đại biểu quần chúng cũng tới đây. Người đông kìn kìn, toàn bộ đều đang đợi những lãnh đạo như Diệp Khai tới, cho bọn họ một câu giải thích rõ ràng.
- Tại sao lại vẫn chưa có ai tới chứ?
- Không phải là thấy chúng ta rút lui, những người lãnh đạo thành phố cũng liền rút lui luôn rồi?
- Tôi biết ngay những kẻ làm quan này đều không thể tin tưởng được mà.
Toàn bộ đều là những câu nói hoang mang nghi ngời, ai ai cũng đều rướn cổ nhìn về phía đài Chủ tịch, ai cũng đều đang ngóng sự xuất hiện của Chủ tịch thành phố cùng Bí thư của ub kttt.
Hôm nay xung đột ở cửa sắt lớn, còn có một nhát súng bắn Hồ Văn Tuyển bị thương, xác thực tạo thành sự đả kích lớn trong lòng mọi người. dù sao trước đó tất cả mọi ngời ai cũng thật không ngờ Bí thư ub kttt thành phố rõ ràng cũng có thể là một tay súng cự phách. Diệp Khai đứng trong đám người mà chỉ một phát súng đã có thể đánh đổ được Hồ Văn Tuyển, kẻ dẫn đầu gây chuyện.
Trong lòng mọi người đều còn chút nghi kị với Hồ Văn Tuyển, cảm thấy mấy ngày nay hắn cũng không giống với bình thường lắm. Những việc khác không làm, lại còn chạy đi chạy lại châm ngòi thổi gió bên trong nhà máy. Sau khi nghe chú họ Hồ Đại Hải của hắn nói, mọi người cảm thấy tên này nhất định là bị người khác xui khiến, bằng không mà nói nhất định sẽ không gắng sức tới như thế.
- Nghe nói là bên trên tỉnh có người xui khiến Hồ Văn Tuyển đi thêu dệt mọi chuyện ở trong xưởng.
- Nói cũng không thể chỉ nói như thế. Dù sao nhà máy của chúng ta hiện tại gặp phải tình huống như thế, nếu như không giải quyết được, sớm hay muộn cũng sẽ đi vào con đường suy sụp.
- Tôi cảm thấy các người đúng là buồn lo vô cớ rồi. Nhà máy thép của thành phố lớn như thế, ở thành phố cũng tốt, ở trong tỉnh cũng như thế, làm sao lại để cho nhà máy của chúng ta sụp đổ chứ? Làm quan chính là phải nhìn chiến tích, nếu như nhà máy thép của thành phố bị sụp đổ thì bọn họ cũng chẳng có lợi gì.
- Đó chính là ông chưa thấy nhiều nên mới nghĩ thế thôi, ông xem bên tỉnh Liêu Đông bên kia, có bao nhiêu nhà máy tương đương với xí nghiệp của chúng ta chứ? Mà đã bị sụp đổ mất bao nhiêu rồi?
Mọi người còn đang nhao nhao nghị luận, liền thấy có một người đi tới bục hội nghị trên đài, đúng là Chủ tịch Công đoàn Kỉ Thành Văn.
Lão Kỉ là một lão già tốt, mối quan hệ với mọi người trong xưởng cũng không tệ, nhưng mà nói tới sức ảnh hưởng thì cò rất kém, nhưng khi tổ chức tiệc tối gì đó, hoặc là đại hội công nhân viên đều là do lão Kỉ tự làm người chủ trì.
- Phù… phù…
Kỉ Thành Văn thổi thổi vào chiếc microphone, sau đó nói:
- Các đồng chí xin yên lặng, chính quyền thành phố đều vô cùng quan tâm tới chuyện của nhà máy chúng ta. Chủ tịch thành phố Mộc cùng Bí thư ub kttt Diệp đều cấp bách tới đây, chính là để tới giải quyết vấn đề của chúng ta. Cũng chính vì thế chúng ta phải chú ý kỷ luật của hội trường, duy trì trật tự thật tốt. Tất cả các phân xưởng đều phân chia ra người phụ trách, có trách nhiệm giữ yên lặng khu của mình. Bảo vệ sắp xếp chỗ ngồi của ba hàng ghế đầu tiên.
Nghe xong lời nói của Kỉ Thành Văn, những cán bộ bên dưới liền bắt đầu hành động.
Rất nhanh, hội trường liền được dàn xếp ổn thỏa, bảo vệ cũng đang sắp xếp những vị trí quan trọng ở bên trên, tránh khỏi bị thành phần nào đó nhiễu loạn.
Bọn họ đang ở trong đó bận việc, đám người Diệp Khai cũng đang ở trong một phòng họp nhỏ, họp lại cùng hơn mười vị lãnh đạo cao cấp của nhà máy, đi đầu thống nhất tư tưởng.
- Mâu thuẫn chủ yếu nhất trước mắt chính là hạng mục cuả người Nhật Bản có thể nắm được hay không. Dù sao đây cũng là dự án tương đương khoảng chừng một trăm triệu Đô Mỹ, một khi ném bỏ dự án này đi, đám công nhân xác thực sẽ cãi nhau trở mặt.
Thạch Khang trước hết giới thiệu tình hình của nhà máy thép thành phố, sau đó nói với Diệp Khai cùng Mộc Uyển Dung.
Thật ra tổ phụ trách dự án của nhà máy thép thành phố cũng chưa từng cự tuyệt lời đề nghị của người Nhật Bản, chỉ là song phương đều có những điểm khác biệt quá lớn trong quá trình thảo luận, nhất thời chưa thể thống nhất được hiệp nghị mà thôi. Mà tập đoàn Toshio của Toshio Ono dường như có mưu đồ gì khác, nhân dịp lãnh đạo các cấp của nhà máy thép thành phố có xung đột lớn, cố ý áp chế, muốn loạn trung thủ lợi, hung hăng ép lấy lợi nhuận từ nhà máy thép thành phố.
Bởi như thế, nếu như tổ dự án của nhà máy đồng ý với yêu cầu của đối phương thì lợi ích của nhà máy bị tổn hại nghiêm trọng. Đến lúc đó mặc dù đã đạt được hợp tác thì cũng chẳng có được lợi lộc gì, thậm chí sẽ làm mất rất nhiều quyền khống chế thị trường.
Nhưng mà nếu như bọn họ từ chối yêu cầu hợp tác thì lại càng gặp phải hậu quả nghiêm trọng hơn nữa.
- Hiện tại cũng là vì đám người Tả Thế Xương xảy ra chuyện, cho nên làm cho đám công nhân không còn tín nhiệm những lãnh đạo của nhà máy như chúng tôi nữa. một khi đàm phán không thuận lợi, bọn họ liền cảm thấy chúng tôi lại đang bịp bợm cái gì đó. Cho nên mới gây ra chuyện như thế.
Nhắc tới những chuyện này, Hồ Đại Hải cũng vô cùng tức giận.
Chủ tịch thành phố Mộc Uyển Dung liền nói:
- Bây giờ nhìn lại, đám người Nhật Bản kia đã ra tay, bên trong nhà máy cũng đã có người châm ngòi thổi gió. Hết lần này tới lần khác, cũng lại có cả người trong tỉnh âm thầm xui khiến, chúng tôi ở thành phố cũng chịu áp lực khá lớn. Hôm nay nếu như không phải Bí thư Diệp kịp thời quyết đoán ngăn lại, xung đột có thể sẽ tăng cấp, tạo thành đại nhiễu loạn.
- Tôi vẫn là câu nói đó, không phải là không thể hợp tác cùng đám người Nhật Bản, nhưng điều kiện phải phù hợp. Bằng không mà nói, chúng ta có thể chọn nhiều nơi khác, người Anh, người Nga, thậm chí là người Đức. Những điều này đều đang nằm trong phạm vi suy tính.
Diệp Khai nói lại:
- Muốn làm cho công nhân hiểu rõ, chúng ta không chỉ có một sự lựa chọn duy nhất là người Nhật Bản. Nhà máy thép thành phố có ưu thế về thị trường trong nước, chúng ta có thể tìm được đối tác hợp tác thật sự phù hợp.
Bọn họ vừa nói, đã có người gọi điện thoại tới, nói xe của Phó Chủ tịch tỉnh Mã đã tới.
- Hắn đến để xem trò vui chứ gì?
Diệp Khai hừ một tiếng nói.
Mặc dù nói trong lòng mang nghi kị, nhưng Diệp Khai cũng không dừng lại ở bên đó.
Phó Chủ tịch tỉnh Mã tới, cũng không hề nói trước cho hắn tới, rốt cuộc là đi về phía ai, thù khó đoán trước, hắn dứt khoát giả như không biết, cũng tránh cho mọi người cảm thấy xấu hổ.
Nói tới chuyện nhà máy thép châu Âu, Thạch Khang cũng có chút ít cách nghĩ.
- Bí thư Diệp, anh nhắc tới nước Anh, tôi lại nhớ ra một việc.
Thạch Khang nói với Diệp Khai:
- Bên phía Birmingham ở Anh, gần đây luôn chuyển hình sản nghiệp, có một số tuyến sản xuất thép muốn rút lui, nếu như có thể tiến cử lại mấy cái thì cũng là chuyện tốt. Dù sao bên đó có một số tuyến vật liệu đặc chủng, là khoảng trống của nước chúng ta.
Thạch Khang vừa nói như thế, Diệp Khai lại cũng nghĩ tới chuyện này.
Birmingham là thành phố quan trọng của Anh, nằm ở miền trung nước Anh, cũng là trung tâm gia công kim loại nổi tiếng thế giới. Hệ thống công nghiệp ở nơi đây đã được hình thành từ thời kì cuộc cách mạng công nghiệp.
Bên đó những chủng loại công nghiệp đều rất đầy đủ, từ luyện kim đen cho tới luyện kim mày. Từ làm máy,hình dáng, thùng xe, máy bay, hóa học, đến công nghiệp quân sự, ô tô,… đủ loại phương diện đều có. Hơn nữa quy mô của nó hơn xa so với hệ thống công nghiệp của các nước hiện tại,
Chỉ có điều bởi vì tình hình thực tế ở châu Âu có hạn, khu công nghiệp ở hải ngoại phát triển hưng thịnh, cùng với đủ loại yên cầu về bảo vệ môi trường, bắt đầu từ hơn mười năm trước, nền kinh tế Tây ÂU cũng đã lâm vào trạng thái mềm nhũn. Mà nền kinh tế của Birmingham cũng dần chuyển hướng sang dịch vụ cùng sản nghiệp năng lượng, làm cho truyền thống công nghiệp tụ quần của Birmingham đều phải điều chỉnh mạnh mẽ.
- Tôi cùng từng nghe vị đồng hành ở tình bên cạnh nói tới chuyện này.
Thạch Khang nói:
- Bên bọn họ muốn sản xuất một loại thép đặc chủng, đi khảo sát bên Birmingham kia. Bên kia vừa hay cũng có một dây chuyền sản xuất thép phù hợp, nhưng cho tới thời ký báo hỏng, phải hủy bỏ cũng còn chưa tới năm năm, cho nên không có nhà máy nào chịu tiếp nhận, cũng chỉ có thể trực tiếp chuyển đi với tư cách là sắt phế thải đưa vào lò luyện thép. Hơn nữa đối phương đưa ra giá chuyển nhượng dây chuyền cũng chỉ không cao, chỉ cao hơn giá bán thép phế liệu một chút.
- Nhưng mà tên Hồ Văn Tuyển kia đúng là không đáng để trọng dụng, rõ ràng bị người ta nhìn ra, xem người ta bắn cho hắn một nhát này, hắc hắc, tôi thấy hẳn là hắn nên chết luôn là tốt nhất.
Lão nghĩ tật đúng là giỏi tưởng tượng, vạn nhất Hồ Văn Tuyển bị Diệp Khai bắn một nhát chết luôn, chuyện này đúng là có lợi cho bọn họ nhất.
Dù sao lão để cho Hồ Văn Tuyển đi làm chuyện này cũng không có bất kỳ dấu vết gì, nhưng Hồ Văn Tuyển thật sự bị người ta phát hiện ra, thật cũng làm cho lão tức giận, cảm thấy thằng này đúng là không đáng tin mà.
Hôm nay Hồ Văn Tuyển bị Diệp Khai bắn một phát súng, phó Chủ tịch tỉnh Mã đang lo sợ, ngược lại cũng rất hi vọng Hồ Văn Tuyển cứ thế chết luôn đi, không chỉ có âm thầm sắp xếp cho tin không bị lọt ra, đồng thời còn có thể mang lại phiền toái lớn cho Diệp Khai.
Anh nói Diệp Khai đường đường là một Bí thư ub kttt thành phố, quan lớn cấp trưởng ban, đáng giá tự tay nổ súng bắn thương Hồ Văn Tuyển sao? Phó Chủ tịch tỉnh Mã nghĩ tới chuyện nay liền không khỏi tự lắc đầu, trong lòng tự nhủ thằng ranh này quả nhiên là quá non rồi, không hiểu đạo lí làm quan rồi.
Có chuyện gì mà không thể để cho người khác xử lý chứ? Đến lúc đó có xảy ra chuyện gì cũng không dính lên đến trên đầu mình.
Cái loại quan chức làm gương cho binh sĩ như Diệp Khai, ngược lại cũng là nhanh nhất, bởi vì bọn họ luôn luôn bị dính tới phiền phức, hơi chút là xảy ra vấn đề, cũng rất dễ dàng bị người ta nắm lấy điểm yếu, trực tiếp đá xuống khỏi ghế.
- Sao đột nhiên lại có thể nhằm súng ngay vào một người công nhân bình thường cơ chứ?
Cố Thành lên tiếng hỏi thăm toàn bộ mọi chuyện liền rất đứng đắn nói với phó Chủ tịch tỉnh Mã:
- Ông Mã, ông phụ trách hạng mục công nghiệp, hiện tại nhà máy thép thành phố xảy ra chuyện này ông không thể nghe thấy mà không hỏi tới, đúng là quan liêu tới không thể chấp nhận được.
- Vâng, phó Bí thư, tôi nghe xong chuyện này, cảm thấy vô cùng chấn động, đang định đi qua bên đó nhìn xem sao.
Phó Chủ tịch tỉnh đáp lại.
- Chỉ có điều chuyện này phải xử lý ra sao, tôi cũng thấy hơi khó, cho nên mới muốn xin chỉ thị của ngài.
Phó Chủ tịch tỉnh Mã đã sớm đi xuống dưới là mấy việc rồi, chỉ là hắn biết rõ Diệp Khai tương đối mạnh thế, lại là người của đảng bộ, phụ trách một ban ngành hoàn toàn độc lập, cho nên một phó Chủ tịch tỉnh như hắn chưa hẳn là có thể ép Diệp Khai tới trụ sở được. Cũng vì thể mới tìm tới Cố Thành hỏi kế sách, xem Cố Thành có cách nào chỉ cho hắn hay không.
- Xin chỉ thị gì thì chưa nói tới, nhưng mà chỉ chuyện này mà thôi tôi cũng có chút thái độ.
Cố Thành ngẫm nghĩ một lát rồi lại nói trong điện thoại:
- Bất kể thế nào mà nói thì nổ súng vào người dân đều là không đúng, đây là vấn đề về nguyên tắc.
- Vâng, vâng, tôi hiểu được.
Phó Chủ tịch tỉnh Mã nghe xong, cúp điện thoại, lại vuốt vuốt mái tóc của mình, tâm trạng phơi phơi gọi thư ký,:
- Chuẩn bị xe, đi tới nhà máy thép thành phố.
******************
- Anh làm như thế là hơi liều lĩnh rồi, thừa dịp còn chưa có người chú ý tới, Mộc Uyển Dung nhỏ giọng nói với Diệp Khai.
Quan hệ hiện tại của hai người có chút đặc biệt, trước mặt mọi người thì nhất định là quan hệ đồng liêu rồi, nhưng sau lưng người khác thì đúng là rất khó nói. Chỉ có điều sau khi trở về từ thủ đô, hai người cũng không liên hệ quá mức mật thiết. Dù sao ở thành phố Long Thành này, hai người đều là nhân vật vô cùng thu hút, nếu là lại đi lại thân mật nữa, mà bị người ta phát hiện ra điều gì liền phiền phức to rồi.
Đối với việc hôm nay Diệp Khai bắn vào Hồ Văn Tuyển, Mộc Uyển Dung vẫn luôn cảm thấy có chút không ổn. Cô rất lo có người sẽ nắm lấy chuyện này mà công kích Diệp Khai.
- Ngay trong tình huống lúc đó, làm như thế chính là sự lựa chọn tốt nhất.
Diệp Khai nói với Mộc Uyển Dung:
- Về phần có người nói muốn lấy chuyện này làm điểm yếu, rồi công kích anh, đó cũng chẳng còn cách nào, còn về đối sách, em có thể yên tâm, tự anh sẽ có cách giải quyết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Sao anh lại luôn có lòng tin như thế nhỉ?
Mộc Uyển Dung có chút bất mãn với thái độ của Diệp Khai.
- Anh từng gặp nhiều sóng to gió lớn hơn thế nữa, chính là một thành phố Long Thành mà thôi, có thể tạo thành được sóng gió tới chừng nào chứ?
Diệp Khai không cho là đúng đáp lại.
- Anh… chính anh tự coi chừng đi…
Mộc Uyển Dung lại thấy Diệp Khai tự đại như thế, cũng không khỏi giận lên, trừng mắt liếc hắn một cái rồi nói.
Hai người đi giữa đám người lãnh đạo, đi thẳng tới phòng hội trường của nhà máy thép thành phố.
Nói chung những xí nghiệp ở mức quy mô khá trở lên đều có hội trường của riêng mình, đây cũng chính là một kết quả của thời đại.
Năm đó quốc gia vô cùng coi trọng việc tuyên truyền, nhất định phải có phòng hội trường, một mặt có thể làm phong phú thêm việc sinh hoạt văn hóa của quần chúng nhân dân, một mặt khác lại cũng có thể tùy lúc thống nhất tư tưởng, tuyên truyền chính sách của trung ương. Bên trong xí nghiệp vì có ưu thế về tài chính, cho nên những kiến trúc dạng như hội trường nhất định phải rộng rãi sáng ngời, mặt bằng phải lớn.
Lúc này bên trong phòng họp lớn của nhà máy thép thành phố cũng đã không còn chỗ ngồi. Khoảng chừng hai ngàn người đang ngồi ở đó, hơn nữa bên trong hành lang cũng đầy ắp những người. chuyện có liên quan tới đại sự sinh tử tồn vong của nhà máy thép thành phố này, đương nhiên toàn bộ đảng viên, đoàn viên đều tới hết. Thậm chí còn có rất nhiều đại biểu quần chúng cũng tới đây. Người đông kìn kìn, toàn bộ đều đang đợi những lãnh đạo như Diệp Khai tới, cho bọn họ một câu giải thích rõ ràng.
- Tại sao lại vẫn chưa có ai tới chứ?
- Không phải là thấy chúng ta rút lui, những người lãnh đạo thành phố cũng liền rút lui luôn rồi?
- Tôi biết ngay những kẻ làm quan này đều không thể tin tưởng được mà.
Toàn bộ đều là những câu nói hoang mang nghi ngời, ai ai cũng đều rướn cổ nhìn về phía đài Chủ tịch, ai cũng đều đang ngóng sự xuất hiện của Chủ tịch thành phố cùng Bí thư của ub kttt.
Hôm nay xung đột ở cửa sắt lớn, còn có một nhát súng bắn Hồ Văn Tuyển bị thương, xác thực tạo thành sự đả kích lớn trong lòng mọi người. dù sao trước đó tất cả mọi ngời ai cũng thật không ngờ Bí thư ub kttt thành phố rõ ràng cũng có thể là một tay súng cự phách. Diệp Khai đứng trong đám người mà chỉ một phát súng đã có thể đánh đổ được Hồ Văn Tuyển, kẻ dẫn đầu gây chuyện.
Trong lòng mọi người đều còn chút nghi kị với Hồ Văn Tuyển, cảm thấy mấy ngày nay hắn cũng không giống với bình thường lắm. Những việc khác không làm, lại còn chạy đi chạy lại châm ngòi thổi gió bên trong nhà máy. Sau khi nghe chú họ Hồ Đại Hải của hắn nói, mọi người cảm thấy tên này nhất định là bị người khác xui khiến, bằng không mà nói nhất định sẽ không gắng sức tới như thế.
- Nghe nói là bên trên tỉnh có người xui khiến Hồ Văn Tuyển đi thêu dệt mọi chuyện ở trong xưởng.
- Nói cũng không thể chỉ nói như thế. Dù sao nhà máy của chúng ta hiện tại gặp phải tình huống như thế, nếu như không giải quyết được, sớm hay muộn cũng sẽ đi vào con đường suy sụp.
- Tôi cảm thấy các người đúng là buồn lo vô cớ rồi. Nhà máy thép của thành phố lớn như thế, ở thành phố cũng tốt, ở trong tỉnh cũng như thế, làm sao lại để cho nhà máy của chúng ta sụp đổ chứ? Làm quan chính là phải nhìn chiến tích, nếu như nhà máy thép của thành phố bị sụp đổ thì bọn họ cũng chẳng có lợi gì.
- Đó chính là ông chưa thấy nhiều nên mới nghĩ thế thôi, ông xem bên tỉnh Liêu Đông bên kia, có bao nhiêu nhà máy tương đương với xí nghiệp của chúng ta chứ? Mà đã bị sụp đổ mất bao nhiêu rồi?
Mọi người còn đang nhao nhao nghị luận, liền thấy có một người đi tới bục hội nghị trên đài, đúng là Chủ tịch Công đoàn Kỉ Thành Văn.
Lão Kỉ là một lão già tốt, mối quan hệ với mọi người trong xưởng cũng không tệ, nhưng mà nói tới sức ảnh hưởng thì cò rất kém, nhưng khi tổ chức tiệc tối gì đó, hoặc là đại hội công nhân viên đều là do lão Kỉ tự làm người chủ trì.
- Phù… phù…
Kỉ Thành Văn thổi thổi vào chiếc microphone, sau đó nói:
- Các đồng chí xin yên lặng, chính quyền thành phố đều vô cùng quan tâm tới chuyện của nhà máy chúng ta. Chủ tịch thành phố Mộc cùng Bí thư ub kttt Diệp đều cấp bách tới đây, chính là để tới giải quyết vấn đề của chúng ta. Cũng chính vì thế chúng ta phải chú ý kỷ luật của hội trường, duy trì trật tự thật tốt. Tất cả các phân xưởng đều phân chia ra người phụ trách, có trách nhiệm giữ yên lặng khu của mình. Bảo vệ sắp xếp chỗ ngồi của ba hàng ghế đầu tiên.
Nghe xong lời nói của Kỉ Thành Văn, những cán bộ bên dưới liền bắt đầu hành động.
Rất nhanh, hội trường liền được dàn xếp ổn thỏa, bảo vệ cũng đang sắp xếp những vị trí quan trọng ở bên trên, tránh khỏi bị thành phần nào đó nhiễu loạn.
Bọn họ đang ở trong đó bận việc, đám người Diệp Khai cũng đang ở trong một phòng họp nhỏ, họp lại cùng hơn mười vị lãnh đạo cao cấp của nhà máy, đi đầu thống nhất tư tưởng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Mâu thuẫn chủ yếu nhất trước mắt chính là hạng mục cuả người Nhật Bản có thể nắm được hay không. Dù sao đây cũng là dự án tương đương khoảng chừng một trăm triệu Đô Mỹ, một khi ném bỏ dự án này đi, đám công nhân xác thực sẽ cãi nhau trở mặt.
Thạch Khang trước hết giới thiệu tình hình của nhà máy thép thành phố, sau đó nói với Diệp Khai cùng Mộc Uyển Dung.
Thật ra tổ phụ trách dự án của nhà máy thép thành phố cũng chưa từng cự tuyệt lời đề nghị của người Nhật Bản, chỉ là song phương đều có những điểm khác biệt quá lớn trong quá trình thảo luận, nhất thời chưa thể thống nhất được hiệp nghị mà thôi. Mà tập đoàn Toshio của Toshio Ono dường như có mưu đồ gì khác, nhân dịp lãnh đạo các cấp của nhà máy thép thành phố có xung đột lớn, cố ý áp chế, muốn loạn trung thủ lợi, hung hăng ép lấy lợi nhuận từ nhà máy thép thành phố.
Bởi như thế, nếu như tổ dự án của nhà máy đồng ý với yêu cầu của đối phương thì lợi ích của nhà máy bị tổn hại nghiêm trọng. Đến lúc đó mặc dù đã đạt được hợp tác thì cũng chẳng có được lợi lộc gì, thậm chí sẽ làm mất rất nhiều quyền khống chế thị trường.
Nhưng mà nếu như bọn họ từ chối yêu cầu hợp tác thì lại càng gặp phải hậu quả nghiêm trọng hơn nữa.
- Hiện tại cũng là vì đám người Tả Thế Xương xảy ra chuyện, cho nên làm cho đám công nhân không còn tín nhiệm những lãnh đạo của nhà máy như chúng tôi nữa. một khi đàm phán không thuận lợi, bọn họ liền cảm thấy chúng tôi lại đang bịp bợm cái gì đó. Cho nên mới gây ra chuyện như thế.
Nhắc tới những chuyện này, Hồ Đại Hải cũng vô cùng tức giận.
Chủ tịch thành phố Mộc Uyển Dung liền nói:
- Bây giờ nhìn lại, đám người Nhật Bản kia đã ra tay, bên trong nhà máy cũng đã có người châm ngòi thổi gió. Hết lần này tới lần khác, cũng lại có cả người trong tỉnh âm thầm xui khiến, chúng tôi ở thành phố cũng chịu áp lực khá lớn. Hôm nay nếu như không phải Bí thư Diệp kịp thời quyết đoán ngăn lại, xung đột có thể sẽ tăng cấp, tạo thành đại nhiễu loạn.
- Tôi vẫn là câu nói đó, không phải là không thể hợp tác cùng đám người Nhật Bản, nhưng điều kiện phải phù hợp. Bằng không mà nói, chúng ta có thể chọn nhiều nơi khác, người Anh, người Nga, thậm chí là người Đức. Những điều này đều đang nằm trong phạm vi suy tính.
Diệp Khai nói lại:
- Muốn làm cho công nhân hiểu rõ, chúng ta không chỉ có một sự lựa chọn duy nhất là người Nhật Bản. Nhà máy thép thành phố có ưu thế về thị trường trong nước, chúng ta có thể tìm được đối tác hợp tác thật sự phù hợp.
Bọn họ vừa nói, đã có người gọi điện thoại tới, nói xe của Phó Chủ tịch tỉnh Mã đã tới.
- Hắn đến để xem trò vui chứ gì?
Diệp Khai hừ một tiếng nói.
Mặc dù nói trong lòng mang nghi kị, nhưng Diệp Khai cũng không dừng lại ở bên đó.
Phó Chủ tịch tỉnh Mã tới, cũng không hề nói trước cho hắn tới, rốt cuộc là đi về phía ai, thù khó đoán trước, hắn dứt khoát giả như không biết, cũng tránh cho mọi người cảm thấy xấu hổ.
Nói tới chuyện nhà máy thép châu Âu, Thạch Khang cũng có chút ít cách nghĩ.
- Bí thư Diệp, anh nhắc tới nước Anh, tôi lại nhớ ra một việc.
Thạch Khang nói với Diệp Khai:
- Bên phía Birmingham ở Anh, gần đây luôn chuyển hình sản nghiệp, có một số tuyến sản xuất thép muốn rút lui, nếu như có thể tiến cử lại mấy cái thì cũng là chuyện tốt. Dù sao bên đó có một số tuyến vật liệu đặc chủng, là khoảng trống của nước chúng ta.
Thạch Khang vừa nói như thế, Diệp Khai lại cũng nghĩ tới chuyện này.
Birmingham là thành phố quan trọng của Anh, nằm ở miền trung nước Anh, cũng là trung tâm gia công kim loại nổi tiếng thế giới. Hệ thống công nghiệp ở nơi đây đã được hình thành từ thời kì cuộc cách mạng công nghiệp.
Bên đó những chủng loại công nghiệp đều rất đầy đủ, từ luyện kim đen cho tới luyện kim mày. Từ làm máy,hình dáng, thùng xe, máy bay, hóa học, đến công nghiệp quân sự, ô tô,… đủ loại phương diện đều có. Hơn nữa quy mô của nó hơn xa so với hệ thống công nghiệp của các nước hiện tại,
Chỉ có điều bởi vì tình hình thực tế ở châu Âu có hạn, khu công nghiệp ở hải ngoại phát triển hưng thịnh, cùng với đủ loại yên cầu về bảo vệ môi trường, bắt đầu từ hơn mười năm trước, nền kinh tế Tây ÂU cũng đã lâm vào trạng thái mềm nhũn. Mà nền kinh tế của Birmingham cũng dần chuyển hướng sang dịch vụ cùng sản nghiệp năng lượng, làm cho truyền thống công nghiệp tụ quần của Birmingham đều phải điều chỉnh mạnh mẽ.
- Tôi cùng từng nghe vị đồng hành ở tình bên cạnh nói tới chuyện này.
Thạch Khang nói:
- Bên bọn họ muốn sản xuất một loại thép đặc chủng, đi khảo sát bên Birmingham kia. Bên kia vừa hay cũng có một dây chuyền sản xuất thép phù hợp, nhưng cho tới thời ký báo hỏng, phải hủy bỏ cũng còn chưa tới năm năm, cho nên không có nhà máy nào chịu tiếp nhận, cũng chỉ có thể trực tiếp chuyển đi với tư cách là sắt phế thải đưa vào lò luyện thép. Hơn nữa đối phương đưa ra giá chuyển nhượng dây chuyền cũng chỉ không cao, chỉ cao hơn giá bán thép phế liệu một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro