Quân Tẩu Vừa Dịu Dàng Vừa Dũng Cảm, Anh Chồng Quân Nhân Dùng Mạng Sủng

Chương 15

2024-11-19 23:58:18

“Con giận làm gì? Giờ quan trọng nhất là làm sao để con bé ấy xuống nông thôn thật nhanh. Nếu không, chuyện giữa con và Chung Minh Huy bị phanh phui thì con liệu mà chịu nổi! Đêm nay con chịu khó ngủ dưới đất trong phòng khách, đợi nó đi rồi, cả căn phòng này sẽ là của con.”

Nghe vậy, An Nam lập tức phấn khởi hẳn lên. Nghĩ tới tương lai khi mình có cả căn phòng đó, rồi cả người đàn ông vừa đẹp trai vừa có tiền đồ như Chung Minh Huy, cô không nhịn được nụ cười đắc ý. Trong đầu An Nam chỉ còn nghĩ tới viễn cảnh tươi sáng của mình – trở thành bà chủ giàu sang, sống một cuộc đời sung túc.

Khương Linh có một đêm ngủ rất yên giấc. Đến sáng sớm hôm sau, khi mặt trời vừa mọc, tiếng gõ cửa dồn dập của An Chí Hoành đã đánh thức cô dậy:

“Khương Linh! Mau dậy đi. Hôm nay phải đi làm thủ tục báo danh cho thanh niên trí thức. Cô đừng hòng đổi ý!”

Có lẽ vì sợ Khương Linh tìm cớ trốn tránh, sáng nay Lưu Ái Linh đặc biệt chuẩn bị cho cô một bữa sáng khá chu đáo: cháo kê nóng hổi và trứng gà. An Chí Hoành còn cố ý bày ra vẻ “tử tế” bất thường.

Ăn xong bữa sáng, ông thúc giục:

“Thủ tục báo danh sắp hết hạn rồi. Đi, chúng ta đi ngay bây giờ.”

Khương Linh không chần chừ, đứng dậy theo ông ra ngoài.

Ngay khi hai người vừa rời khỏi nhà, Lưu Ái Linh và An Nam lập tức liếc nhau rồi nhanh chóng lao vào phòng của Khương Linh, lục tung mọi thứ. Nhưng lục soát cả buổi, hai mẹ con chẳng tìm được gì, đặc biệt là số tiền một nghìn đồng cùng các loại phiếu định mức.

Lưu Ái Linh bực bội nói:

“Nó có thể giấu tiền ở đâu được chứ? Thời tiết nóng nực thế này, làm sao mà mang tiền giấu trên người được? Cả nghìn đồng, không lẽ nó nuốt mất à?”

An Nam tức tối đến mức phát điên, mắng:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Sao mẹ lại đưa cho nó nhiều tiền như vậy chứ? Giờ thì hay rồi, mất sạch! Rõ ràng mẹ đã nói số tiền đó là để con lo công việc của mình, vậy mà cuối cùng lại rơi vào tay con nhãi chết tiệt đó!”

Lưu Ái Linh đứng bật dậy, vẻ mặt đầy cương quyết:

“Không được, phải tiếp tục tìm! Dù sao con bé báo danh xong cũng phải xuống nông thôn, số tiền này nhất định không thể để nó mang đi!”

Khi hai mẹ con họ đang lục tung cả căn phòng để tìm số tiền lẻ còn sót lại, Khương Linh đã theo An Chí Hoành rời khỏi khu nhà, đi thẳng đến văn phòng đăng ký cho thanh niên trí thức.

Trên đường, An Chí Hoành lại bày ra bộ dạng của một người cha “thương con”, giọng điệu hòa nhã:

“Con à, ba cũng không còn cách nào khác. Nhà họ Lưu đã nói rõ, hoặc là Tô Thành có con, hoặc là có họ. Nếu con không đi, cả nhà chúng ta sẽ bị họ chèn ép. Ba tuy là chủ nhiệm xưởng máy móc, nhưng nhà mình đâu dám đắc tội với nhà họ Lưu. Con chỉ cần tạm thời xuống nông thôn một thời gian, chờ mọi chuyện lắng xuống, ba sẽ nghĩ cách đưa con trở lại.”

Nói đến đây, ông ta còn cố ý thở dài, ra vẻ bất lực:

“Con phải biết, trong lòng ba, con vẫn là đứa con mà ba thương yêu nhất.”

Khương Linh suýt nữa bật cười thành tiếng, nhưng cô cố nhịn, chỉ liếc mắt khinh bỉ nhìn gã cha dượng giả tạo này:

“Ba, nếu ba thật sự thương con như thế, ba có biết ba nên làm gì ngay lúc này không?”

An Chí Hoành đang định tiếp tục “bài diễn văn” thì bị Khương Linh cắt ngang. Ông ta hơi nhíu mày, có vẻ không vui, hỏi:

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Tẩu Vừa Dịu Dàng Vừa Dũng Cảm, Anh Chồng Quân Nhân Dùng Mạng Sủng

Số ký tự: 0