Quân Tẩu Yêu Kiều, Quân Tẩu Quyến Rũ, Quân Gia Cuồng Bạo Sủng Tận Trời
Kế Hoạch Trồng...
Điềm Điềm Đậu Hủ Hoa
2024-12-04 21:45:04
"Tiểu Hoa, em ngoan ngoãn ngồi đi, đi quá nhanh sẽ té. Lần trước em té xong liền đau đến rơi nước mắt, mau quên vậy à?"
Chu Tiểu Hoa không nói được, chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu, nghe lời ngồi xuống.
Gò má cô bé đỏ bừng, liên tục cười ngọt ngào.
Ngay cả sói con Chu Tiểu Xuyên, ánh mắt cũng sáng lên nhìn ra ngoài cả.
Giang Nhu nhìn thấy hết.
Trong lòng tò mò.
Rốt cuộc là ai, có thể khiến hai đứa bé này vui vẻ và mong ngóng đến thế?
"Tiểu Xuyên, Tiểu Hoa, chú tới rồi!"
"Xin lỗi nhé, sáng nay tập thể dục hơi lâu, nên đến muộn một chút."
"Hai đứa đợi lâu rồi phải không? Có nhớ chú Thạch Đầu không?"
Cùng với tiếng mở cửa.
Người xuất hiện trong sân là một thanh niên mặt mũi sáng sủa, đầu đinh, mặc quân phục hải quân.
Người này Giang Nhu cũng quen biết, chính là cảnh vệ của Chu Trọng Sơn - Tống Nham.
Tống Nham vừa vào cửa, Chu Tiểu Xuyên lập tức đứng dậy.
Cậu bé hiếm khi lộ ra dáng vẻ trẻ con, giòn tan gọi một tiếng: "Chú Thạch Đầu, chào buổi sáng ạ."
"Ngoan quá, Tiểu Xuyên, Tiểu Hoa đều ngoan."
Tống Nham vui vẻ chào hỏi, xoa đầu hai đứa trẻ, đồng thời cũng nhìn thấy Giang Nhu ở bên cạnh.
Đặc biệt là nhìn thấy Giang Nhu mặc bộ quân phục cũ của Chu Trọng Sơn, càng không khỏi kinh ngạc nhướn mày.
Anh ấy lập tức cung kính nói: "Chào chị dâu ạ!"
"Tống Nham, chào buổi sáng."
Giang Nhu khẽ gật đầu.
Lần này Tống Nham đến là để mang bữa sáng cho Chu Tiểu Xuyên, Chu Tiểu Hoa và Giang Nhu.
Vẫn là chiếc hộp cơm bằng bạc đó, bữa sáng còn đơn giản hơn bữa tối hôm qua, một chiếc bánh bao, một chiếc bánh ngô và vài cọng dưa muối.
Thậm chí không có lấy một quả trứng luộc.
Hai đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn mà ăn những thứ này thì sao đủ dinh dưỡng.
Tống Nham đồng thời cũng chuyển lời của Chu Trọng Sơn.
Sau khi ăn sáng xong, Từ Xuân Hương sẽ đến đón hai đứa trẻ, Giang Nhu cứ giao việc chăm sóc con cho Từ Xuân Hương là được.
Ở nhà, cô muốn nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, muốn ra ngoài thì ra ngoài, nhưng ngàn vạn lần đừng đi xa, cũng đừng ra bờ biển, ra bờ biển bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm.
Giang Nhu nghe xong, nghiêm túc gật đầu.
Rõ ràng, Chu Trọng Sơn vẫn chưa phát hiện ra những hành động mờ ám của Từ Xuân Hương, cho nên vẫn yên tâm giao con cho cô ta chăm sóc.
Mối quan hệ giữa Giang Nhu và Chu Trọng Sơn vẫn chưa hoàn toàn được xác định.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chu Tiểu Hoa không nói được, chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu, nghe lời ngồi xuống.
Gò má cô bé đỏ bừng, liên tục cười ngọt ngào.
Ngay cả sói con Chu Tiểu Xuyên, ánh mắt cũng sáng lên nhìn ra ngoài cả.
Giang Nhu nhìn thấy hết.
Trong lòng tò mò.
Rốt cuộc là ai, có thể khiến hai đứa bé này vui vẻ và mong ngóng đến thế?
"Tiểu Xuyên, Tiểu Hoa, chú tới rồi!"
"Xin lỗi nhé, sáng nay tập thể dục hơi lâu, nên đến muộn một chút."
"Hai đứa đợi lâu rồi phải không? Có nhớ chú Thạch Đầu không?"
Cùng với tiếng mở cửa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người xuất hiện trong sân là một thanh niên mặt mũi sáng sủa, đầu đinh, mặc quân phục hải quân.
Người này Giang Nhu cũng quen biết, chính là cảnh vệ của Chu Trọng Sơn - Tống Nham.
Tống Nham vừa vào cửa, Chu Tiểu Xuyên lập tức đứng dậy.
Cậu bé hiếm khi lộ ra dáng vẻ trẻ con, giòn tan gọi một tiếng: "Chú Thạch Đầu, chào buổi sáng ạ."
"Ngoan quá, Tiểu Xuyên, Tiểu Hoa đều ngoan."
Tống Nham vui vẻ chào hỏi, xoa đầu hai đứa trẻ, đồng thời cũng nhìn thấy Giang Nhu ở bên cạnh.
Đặc biệt là nhìn thấy Giang Nhu mặc bộ quân phục cũ của Chu Trọng Sơn, càng không khỏi kinh ngạc nhướn mày.
Anh ấy lập tức cung kính nói: "Chào chị dâu ạ!"
"Tống Nham, chào buổi sáng."
Giang Nhu khẽ gật đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lần này Tống Nham đến là để mang bữa sáng cho Chu Tiểu Xuyên, Chu Tiểu Hoa và Giang Nhu.
Vẫn là chiếc hộp cơm bằng bạc đó, bữa sáng còn đơn giản hơn bữa tối hôm qua, một chiếc bánh bao, một chiếc bánh ngô và vài cọng dưa muối.
Thậm chí không có lấy một quả trứng luộc.
Hai đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn mà ăn những thứ này thì sao đủ dinh dưỡng.
Tống Nham đồng thời cũng chuyển lời của Chu Trọng Sơn.
Sau khi ăn sáng xong, Từ Xuân Hương sẽ đến đón hai đứa trẻ, Giang Nhu cứ giao việc chăm sóc con cho Từ Xuân Hương là được.
Ở nhà, cô muốn nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, muốn ra ngoài thì ra ngoài, nhưng ngàn vạn lần đừng đi xa, cũng đừng ra bờ biển, ra bờ biển bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm.
Giang Nhu nghe xong, nghiêm túc gật đầu.
Rõ ràng, Chu Trọng Sơn vẫn chưa phát hiện ra những hành động mờ ám của Từ Xuân Hương, cho nên vẫn yên tâm giao con cho cô ta chăm sóc.
Mối quan hệ giữa Giang Nhu và Chu Trọng Sơn vẫn chưa hoàn toàn được xác định.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro