Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu

Đương Nhiên Là...

Nhanh Ngưng Yên

2024-11-11 11:49:22

Tô Họa đi rồi, Tô Âm Âm liền ngơ ngác ngồi ở trong phòng khách, khi nghe thấy tiếng bước chân, mới vội vàng quay đầu, nôn nóng hỏi: “Nếu tôi không quay về, có phải hay không anh sẽ gặp phải rắc rối?”

“Sẽ không.”

Nguyên Cẩn Trần cảm thấy vô cùng may mắn, khi mình có thể kịp thời trở về, Nếu mà để Tô Âm Âm đơn độc cùng người của Tô gia gặp mặt. Nha đầu này khẳng định sẽ bị người ta lừa.

Tô Âm Âm còn không quá tin tưởng, “Thật sự sao, thật sự sẽ không sao hả?”

“Anh là tin tôi hay là tin cô ta?”

“Đương nhiên là tin cô rồi.” Nguyên Cẩn Trần còn không vui mà trả lời, vừa nói xong lại nghe được Tô Âm Âm nói, “Chính là trong TV không phải đều sẽ nói, anh vì không muốn làm cho tôi lo lắng, cho nên sẽ đem mọi chuyện đều giấu đi.”

Nguyên Cẩn Trần đem mặt, nhăn mày nói: “Những thứ lung tung này là cô xem được ở nơi nào? Về sau ít xem những bộ phim truyền hình thiếu não đó đi.”

“Cái gì gọi là thiếu não? chẳng lẽ chỉ được xem kênh kinh tế? Những chương trình quân sự? hay là tin tức thời sự của quốc gia?” Tô Âm Âm nhịn không được mà trợn trắng mắt, “Mấy người nói phim truyền hình là không có dinh dưỡng, nhưng đối với chúng ta mà nói, đây chính là nơi cung cấp tinh thần.”

“Vẫn là câu nói kia, mọi chuyện sẽ không khiến tôi khó xử gì cả, cô muốn làm cái gì thì trước tiên tốt nhất là cùng tôi nói một tiếng, ít là để cho tôi có thời gian chuẩn bị tâm lý.”

Nguyên Cẩn Trần cũng không muốn phải tiếp tục rối rắm về vẫn đề này nữa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nga, đã biết.”

Tô Âm Âm tỏ ra rất ngoan ngoãn.

Nguyên Cẩn Trần đối với chuyện này thì rất vừa lòng, hai người ăn cơm xong, Tô Âm Âm lại đi viết truyện, Nguyên Cẩm Trần cũng vội đi làm chuyện riêng của mình. Cùng ở trong một thư phòng, nhưng lại cảm thấy rất hài hòa. Nguyên cẩn Trần thường ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Tô Âm Âm một cái, Tô Âm Âm cũng rất chuyên tâm mà viết truyện, biểu cảm trên mặt rất là phong phú. Có đôi khi ủy khuất muốn rớt nước mắt, có lúc lại giống như thương tâm mà không kiềm chế được, có thời điểm lại hưng phấn mà cười lớn.

Tóm lại là biểu cảm trên mặt của cô không dừng lại được một khắc thì đã thay đổi.

Nguyên cẩn Trần từ từ cũng ngừng công việc trong tay, mà nhìn Tô Âm Âm, lại dần dần bị những biểu cảm phong phú trên mặt của cô thu hút.

Buổi tối lúc đi ngủ, trong lòng của Tô Âm Âm vẫn còn chút hưng phấn.

Cô vừa mới tắm xong đang dựa vào đầu giường, chờ Nguyên Cẩn Trần trở về, muốn cùng hắn nói một chút chuyện phát sinh gần đây. chính là cô chờ mãi chờ mãi, cũng không chờ được Nguyên Cẩn Trần về, thì đã ngủ mất.

Nguyên Cẩn Trần ở trong thư phòng ngủ một lúc, rồi mới về phòng ngủ để ngủ tiếp.

Tư thế ngủ của Tô Âm Âm luôn rất tốt, ngoan ngoãn giống như một con thỏ, nhìn liền cảm thấy rất mềm mại cùng rất đáng yêu. Nguyên Cẩn Trần vừa nằm xuống bên cạnh cô, cô giống như cảm nhận được có người bên cạnh, liền trực tiếp lăn vào lồng ngực của hắn. Tay nhỏ lôi kéo quần áo trước ngực của hắn, mặt dán lên ngực hắn mà cọ cọ, thoải mái rầm rì một tiếng, sau đó lại lăn ra ngủ tiếp.

Trên người của cô đặc biệt thơm, tràn ngập ở lồng ngực.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nguyễn Cẩn Trần cảm thấy cực kỳ khổ sở.

Hắn muốn đẩy cô ra, nhưng lại luyến tiếc cơ thể mềm mại thơm ngát này.

Tới tận lúc bình minh, Nguyên Cẩn Trần mới luyến tiếc mà rời giường, vọt vào phòng tắm tắm nước lạnh hơn một tiếng, sau đó mới vội vàng rời đi.

Tô Âm Âm thức dậy không thấy được Nguyên Cẩn Trần, thì rất ủy khuất, mới sáng sớm đã không cảm thấy cao hứng. lúc xuống lâu chạy bộ cũng mang theo khuôn mặt nhỏ lạnh lẽo, chỉ có kém chút nữa không viết lên mấy chữ người sống chớ tới gần.

Không ít người suy đoán, cô có phải hay không là cãi nhau với Nguyên Cẩn Trần.

Mọi người vì thế đều đang chờ xem bát quái.

Tô Âm Âm đến muộn, cho nên chạy nhiều thêm một vòng hơn so với người khác, lúc trở về thì vừa lúc ở dưới lầu gặp được Nguyên Cẩn Trần mua bữa sáng trở về.

Nguyên Cẩn Trần trầm giọng nói với cô, “Mua cho cô loại bánh bao mà cô thích ăn nhất.”

Tô Âm Âm kỳ thật là đặc biệt không muốn quan tâm đến hắn, cô nhìn nhìn bánh bao, lại nhìn nhìn Nguyên Cẩn Trần. Nghĩ trầm, xem ở phân lượng của bánh bao, lần này liền tha thứ cho ngươi.

Cô đi qua, nhìn hắn cười cười, “Buổi sáng anh dậy lúc mấy giờ, cũng không chịu kêu tôi với.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu

Số ký tự: 0