Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu
Hơn Một Ngàn
Nhanh Ngưng Yên
2024-11-11 11:49:22
“Có việc gì sao?”
Tô Âm Âm lắc đầu, “Vốn là có chút chuyện muốn nói với anh, kết quả đến lúc tôi ngủ rồi anh vẫn chưa làm xong việc.”
“Cô muốn nói cái gì?”
Trong lòng Nguyên Cẩn Trần có chút hối hận, sớm biết như vậy thì hắn đã trở về sớm hơn một chút. hắn còn lo lắng cô xấu hổ, cho nên mới về muộn như vậy.
“Chỉ muốn tâm sự một chút chuyện mà thôi.” Tô Âm Âm lo lắng bánh bao bị lạnh, lôi kéo cánh tay của hắn, vội vàng nói: “Ai nha, đi nhanh đi! bánh bao sắp lạnh luôn rồi. nếu lạnh hương vị đều thay đổi, ăn cũng sẽ không ngon nữa.”
Với cơ thể của Nguyên Cẩn Trần, thì sức của Tô Âm Âm tuyệt đối sẽ không kéo đi được. Nên hắn tự động bước nhanh hơn, trong đáy mắt cũng tràn đầy sủng nịnh.
Cách đó không xa, nhóm người nhà nhìn thấy một màn như vậy, đến buổi chiều lại cùng nhau tụ tập chia sẻ bát quái này.
“Thật không nghĩ tới, Doanh trưởng thật đúng là đau tiểu tức phụ của hắn nha.”
“Hiện tại mấy cô gái trẻ đều phải dỗ dành mới được.”
“Cô ta cũng thật tốt số, nếu không cô cũng làm nũng đi, nói không chừng lão Vương nhà cô cũng sẽ thương cô như vậy?”
“Mau đặt cược đi, lão Vương chính là một tên đầu gỗ, cùng lão Triệu nhà các ngươi, tuyệt đối không phải là cùng một mặt hàng.”
“Không phải cô nói lão Vương sức khỏe rất tốt sao? thời gian kéo dài cũng rất lâu!”
“Tôi nói cái này khi nào nha!”
……….
Nội dung những người phụ nữ đó nói chuyện phiếm, cũng dần dần chuyển sang hướng khác.
Tô Âm Âm bĩu môi, ngẩng đầu hỏi Nguyên Cẩn Trần, “Thời gian kéo dài là cái gì?”
“Cái gì, thời gian kéo dài?”
Nguyên Cẩn Trần đổ đầy ly sữa bò, đặt ở trước mặt cô. Tô Âm Âm cười nói cám ơn, uống một ngụm lớn, mới nói: “Chính là thời gian kéo dài của đàn ông a!”
“Cái này cô lại nghe ai nói?”
Sắc mặt Nguyên Cẩn Trần lập tức xanh mét, hận không thể đem mấy người hay nói hưu nói vượn tóm đến trước mặt, giáo huấn một trận cho thật tốt.
Tô Âm Âm vẻ mặt ngây thơ chỉ ra ngoài cửa sổ nói, “Là các cô ấy thuận miệng nói nha!”
“Cùng cô nói?”
Nguyên Cẩn Trần đen mặt.
Tô Âm Âm lắc đầu, “Tôi trong lúc vô tình nghe được, Anh biết mà tai của tôi rất thính, đối với khoảng cách hơi xa một chút, dù người khác có nói nhỏ thì tôi vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.”
Nguyên Cẩn Trần cũng không biết cái gọi là khoảng cách hơi xa một chút mà cô nói chính là rất xa a.
Hắn trầm giọng trách mắng, “Về sau ít nghe mấy cái chuyện nhảm nhí này đi.”
“Nga, cho nên thời gian kéo dài chỉ là chuyện loạn thất bát tao thôi sao? Tô Âm Âm rất tò mò, rất muốn biết thời gian kéo dài này là thứ gì?”
Nguyên Cẩn Trần bỗng nhiên nhìn chằm chằm cô nói, “Cô nếu muốn biết tôi cũng không ngại cho cô trải nghiệm một chút.”
“Nhìn dáng vẻ nói chuyện của anh liền biết đây không phải là cái chuyện tốt lành gì rồi.”
Tô Âm Âm cũng chưa quên những lần bị giáo huấn lúc trước, Cô bĩu môi, quyết đoán cự tuyệt đề nghị của Nguyên Cẩn Trần, mà ôm bánh bao hung hăng gặm một ngụm.
Nguyên Cẩn Trần thấy thế cũng không nói nữa, ăn xong bữa sáng, hắn liền vội vàng rời đi. Tô Âm Âm lại không có việc gì làm, liền lấy máy tính tra xem thời gian kéo dài của đàn ông là cái gì. Ở trên mạng cái gì cũng đều có. chỉ có người khác không thể nghĩ đến, chứ không có cái gì là máy tính không tra ra được.
Tam quan của Tô Âm Âm nháy mặt như được mở ra, như vậy là đủ rồi.
“Trời ạ, những người phụ nữ đó sao lại có thể quang minh chính đại mà thảo luận đến những việc này!”
Khuôn mặt nhỏ của Tô Âm Âm trở nên đỏ bừng.
Buổi tối lúc Nguyên Cẩn Trần trở về, cô căn bản không dám cùng hắn đối diện. Tô Âm Âm trong lòng ảo não không thôi. Đối với chuyện này cô đúng thật là ngốc, nên mới có thể hỏi ra miệng. mất công cô mỗi ngày đều nói chính mình mới là trẻ vị thành niên.
Nguyên Cẩn Trần khẳng định cho rằng cô là đang ám chỉ cho hắn.
Trong lòng Tô Âm Âm đã hối hận muốn chết.
Mặt mũi một ngàn năm nay, toàn bộ đều mất hết rồi.
“Cô làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái? hay là có chuyện gì?” Nguyên Cẩn Trần là ai chứ, chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể phát hiện là cô đang không thích hợp.
Tô Âm Âm lắc đầu, “Không, không có không thoải mái.”
Tô Âm Âm lắc đầu, “Vốn là có chút chuyện muốn nói với anh, kết quả đến lúc tôi ngủ rồi anh vẫn chưa làm xong việc.”
“Cô muốn nói cái gì?”
Trong lòng Nguyên Cẩn Trần có chút hối hận, sớm biết như vậy thì hắn đã trở về sớm hơn một chút. hắn còn lo lắng cô xấu hổ, cho nên mới về muộn như vậy.
“Chỉ muốn tâm sự một chút chuyện mà thôi.” Tô Âm Âm lo lắng bánh bao bị lạnh, lôi kéo cánh tay của hắn, vội vàng nói: “Ai nha, đi nhanh đi! bánh bao sắp lạnh luôn rồi. nếu lạnh hương vị đều thay đổi, ăn cũng sẽ không ngon nữa.”
Với cơ thể của Nguyên Cẩn Trần, thì sức của Tô Âm Âm tuyệt đối sẽ không kéo đi được. Nên hắn tự động bước nhanh hơn, trong đáy mắt cũng tràn đầy sủng nịnh.
Cách đó không xa, nhóm người nhà nhìn thấy một màn như vậy, đến buổi chiều lại cùng nhau tụ tập chia sẻ bát quái này.
“Thật không nghĩ tới, Doanh trưởng thật đúng là đau tiểu tức phụ của hắn nha.”
“Hiện tại mấy cô gái trẻ đều phải dỗ dành mới được.”
“Cô ta cũng thật tốt số, nếu không cô cũng làm nũng đi, nói không chừng lão Vương nhà cô cũng sẽ thương cô như vậy?”
“Mau đặt cược đi, lão Vương chính là một tên đầu gỗ, cùng lão Triệu nhà các ngươi, tuyệt đối không phải là cùng một mặt hàng.”
“Không phải cô nói lão Vương sức khỏe rất tốt sao? thời gian kéo dài cũng rất lâu!”
“Tôi nói cái này khi nào nha!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
……….
Nội dung những người phụ nữ đó nói chuyện phiếm, cũng dần dần chuyển sang hướng khác.
Tô Âm Âm bĩu môi, ngẩng đầu hỏi Nguyên Cẩn Trần, “Thời gian kéo dài là cái gì?”
“Cái gì, thời gian kéo dài?”
Nguyên Cẩn Trần đổ đầy ly sữa bò, đặt ở trước mặt cô. Tô Âm Âm cười nói cám ơn, uống một ngụm lớn, mới nói: “Chính là thời gian kéo dài của đàn ông a!”
“Cái này cô lại nghe ai nói?”
Sắc mặt Nguyên Cẩn Trần lập tức xanh mét, hận không thể đem mấy người hay nói hưu nói vượn tóm đến trước mặt, giáo huấn một trận cho thật tốt.
Tô Âm Âm vẻ mặt ngây thơ chỉ ra ngoài cửa sổ nói, “Là các cô ấy thuận miệng nói nha!”
“Cùng cô nói?”
Nguyên Cẩn Trần đen mặt.
Tô Âm Âm lắc đầu, “Tôi trong lúc vô tình nghe được, Anh biết mà tai của tôi rất thính, đối với khoảng cách hơi xa một chút, dù người khác có nói nhỏ thì tôi vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.”
Nguyên Cẩn Trần cũng không biết cái gọi là khoảng cách hơi xa một chút mà cô nói chính là rất xa a.
Hắn trầm giọng trách mắng, “Về sau ít nghe mấy cái chuyện nhảm nhí này đi.”
“Nga, cho nên thời gian kéo dài chỉ là chuyện loạn thất bát tao thôi sao? Tô Âm Âm rất tò mò, rất muốn biết thời gian kéo dài này là thứ gì?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguyên Cẩn Trần bỗng nhiên nhìn chằm chằm cô nói, “Cô nếu muốn biết tôi cũng không ngại cho cô trải nghiệm một chút.”
“Nhìn dáng vẻ nói chuyện của anh liền biết đây không phải là cái chuyện tốt lành gì rồi.”
Tô Âm Âm cũng chưa quên những lần bị giáo huấn lúc trước, Cô bĩu môi, quyết đoán cự tuyệt đề nghị của Nguyên Cẩn Trần, mà ôm bánh bao hung hăng gặm một ngụm.
Nguyên Cẩn Trần thấy thế cũng không nói nữa, ăn xong bữa sáng, hắn liền vội vàng rời đi. Tô Âm Âm lại không có việc gì làm, liền lấy máy tính tra xem thời gian kéo dài của đàn ông là cái gì. Ở trên mạng cái gì cũng đều có. chỉ có người khác không thể nghĩ đến, chứ không có cái gì là máy tính không tra ra được.
Tam quan của Tô Âm Âm nháy mặt như được mở ra, như vậy là đủ rồi.
“Trời ạ, những người phụ nữ đó sao lại có thể quang minh chính đại mà thảo luận đến những việc này!”
Khuôn mặt nhỏ của Tô Âm Âm trở nên đỏ bừng.
Buổi tối lúc Nguyên Cẩn Trần trở về, cô căn bản không dám cùng hắn đối diện. Tô Âm Âm trong lòng ảo não không thôi. Đối với chuyện này cô đúng thật là ngốc, nên mới có thể hỏi ra miệng. mất công cô mỗi ngày đều nói chính mình mới là trẻ vị thành niên.
Nguyên Cẩn Trần khẳng định cho rằng cô là đang ám chỉ cho hắn.
Trong lòng Tô Âm Âm đã hối hận muốn chết.
Mặt mũi một ngàn năm nay, toàn bộ đều mất hết rồi.
“Cô làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái? hay là có chuyện gì?” Nguyên Cẩn Trần là ai chứ, chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể phát hiện là cô đang không thích hợp.
Tô Âm Âm lắc đầu, “Không, không có không thoải mái.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro