Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu
Sao Lại Coi Chu...
Nhanh Ngưng Yên
2024-11-11 11:49:22
Tô Âm Âm cuối đầu ấp úng nói: “Vậy không thể từ từ sao?”
Nguyên Cẩn Trần nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, khóe miệng hiện ra một nụ cười khổ, trầm giọng nói: “Tôi vẫn nói câu kia, bất kỳ lúc nào cô cũng có thể rời đi.”
Nguyên Cẩn Trần vẫn luôn khinh thường ép một cô gái đi làm chuyện mà cô không muốn.
“Tôi sẽ không ly hôn.”
Bước chân của Nguyên Cẩn Trần vẫn không dừng lại.
“Tôi cũng không muốn rời đi.”
“Anh không thể cho tôi một chút thời gian sao? Bọn họ nói hai người phải có tình cảm mới có thể………..” Tô Âm Âm hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn hắn, “Chúng ta quen biết nhau mới có mấy ngày, anh cũng phải cho tôi một chút thời gian thì mới có thể nha?”
“Bao lâu?”
“A?” Tô Âm am ngẩn ra, “Hết nghỉ hè, trước khi nghỉ hè kết thúc, tôi sẽ cho anh một đáp án.”
“Được.”
Nguyên Cẩn Trần vẫn tiếp tục đi ra ngoài, Tô Âm Âm thấy vậy liền nóng nảy, “Anh đi đâu vậy? Chuyện này không phải đã nói tốt rồi sao?”
“Cô không muốn ăn cơm sao?”
Nguyên Cẩn Trần vừa mới nói xong, bụng của Tô Âm Âm liền không biết cố gắng mà kêu lên. Khiến cho hai bên má của cô đỏ bừng, chậm chạp đứng lên, đi theo sau Nguyên Cẩn Trần ra ngoài.
Ăn cơm xong Nguyên Cẩn Trần cũng không có rời đi, mà cầm quần áo của mình đi tắm. Tô Âm Âm ngồi ở bên ngoài, nhìn cửa phòng tắm phát ngốc.
Bộ dạng vừa rồi của cô thật là mất mặt.
Cô che mặt lại.
Trong lòng lại ảo não.
Ai!
Ai bảo cô ở thế giới này là một người trói gà không chặt, lại không có năng lực để kiếm tiền gì. Nên trước mắt chỉ có thể dựa vào đàn ông nuôi cô a.
Làm như thế nào mới có thể kiếm tiền a?
Nữ nhân trong tay có tiền mới không bị người khác quản lý.
Tô Âm Âm cắn chặt răng, mở máy tính ra bắt đầu tìm cách làm như thế nào mới có thể kiếm được tiền. Nhưng mà hầu hết các cách trên này đều phải cần có tiền vốn. Mà Tô Âm Âm bi ai phát hiện ra rằng cả gia tài của cô không đến một vạn. Mà số tiền này cũng là của Tô Viễn Trình cho, ông ta đem cả hai tháng tiền tiêu vặt của cô đều gửi đến.
“Đây là lần cuối ta cho ngươi tiền tiêu vặt, về sau ngươi phải nhờ vào nhà chồng. Thân là con gái đã gả đi, thì phải biết lấy lòng người đàn ông của mình, để cho hắn nuôi ngươi, đây chính là chuyện thiên kình nghĩa địa.”
Tô Viễn Trình có thể nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy, quả thật làm cho Tô Âm Âm bội phục với ông ta.
Khóe miệng cô nâng lên, mắt trợn tròn, lại thật sâu mà hoài nghi, nếu không phải bản thân Tô Viễn Trình là người không biết xấu hổ, thì nguyên chủ rất có khả năng cũng sẽ không bị hù chết.
Dù Tô gia có không tốt, nhưng đó cũng là nơi nguyên chủ lớn lên. Ăn mặc không cần lo lắng, tuy thường xuyên bị người khác khi dễ, hay bỏ qua, nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng mà nói đến nguyên Cẩn Trần lại không giống.
Hắn hung dữ như vậy, còn có thanh danh khắc thê. Hơn nữa bên ngoài còn rất nhiều những tin đồn về hắn. Khiến cho nguyên chủ lập tức bị dọa sợ, có thể thuận lợi lấy giấy kết hôn, thì đã không tồi rồi.
“Nghĩ cái gì vậy? Sao còn chưa đi ngủ?”
Nguyên Cẩn Trần vừa mới ra, đã nhìn thấy cô đang ngồi ở đó phát ngốc.
“Tôi đang suy nghĩ làm như thế nào để kiếm được tiền?”
“Kiếm tiền?”
Nghe được lời nói nghi ngờ của hắn, Tô Âm Âm mới phản ứng lại là vừa rồi cô đã nói cái gì.
Cô vội vàng giải thích: “Tô Viễn Trình sẽ không cho tôi học phí kỳ sau và sinh hoạt phí nữa. cho nên tôi muốn tìm một biện pháp để kiếm tiền.”
“Cái này tôi sẽ giúp cô trả.” Nguyên Cẩn Trần nói.
Tô Âm Âm lại cự tuyệt: “Chúng ta hiện tại……Tôi sẽ tự mình nghĩ cách, trước khi chúng ta chưa chính thức xác lập quan hệ, tôi vẫn là không cần tiêu tiền của anh thì như vậy mới tốt.”
“Tuỳ cô.”
Tô Âm Âm không nghĩ tới được hắn lại có phản ứng như vậy.
Nên ngẩn người trong nháy mắt.
“Nga”
Cô rầu rĩ đáp.
Nguyên Cẩm trần đã ngủ rồi, Tô Âm Âm vẫn ngồi đó một lúc, rồi mới mang vẻ mặt buồn bực đi tắm.
Ai, cô đây chỉ là đang nói lời khách khí một chút thôi a!
Sao hắn lại coi là thật chứ!
Nguyên Cẩn Trần nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, khóe miệng hiện ra một nụ cười khổ, trầm giọng nói: “Tôi vẫn nói câu kia, bất kỳ lúc nào cô cũng có thể rời đi.”
Nguyên Cẩn Trần vẫn luôn khinh thường ép một cô gái đi làm chuyện mà cô không muốn.
“Tôi sẽ không ly hôn.”
Bước chân của Nguyên Cẩn Trần vẫn không dừng lại.
“Tôi cũng không muốn rời đi.”
“Anh không thể cho tôi một chút thời gian sao? Bọn họ nói hai người phải có tình cảm mới có thể………..” Tô Âm Âm hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn hắn, “Chúng ta quen biết nhau mới có mấy ngày, anh cũng phải cho tôi một chút thời gian thì mới có thể nha?”
“Bao lâu?”
“A?” Tô Âm am ngẩn ra, “Hết nghỉ hè, trước khi nghỉ hè kết thúc, tôi sẽ cho anh một đáp án.”
“Được.”
Nguyên Cẩn Trần vẫn tiếp tục đi ra ngoài, Tô Âm Âm thấy vậy liền nóng nảy, “Anh đi đâu vậy? Chuyện này không phải đã nói tốt rồi sao?”
“Cô không muốn ăn cơm sao?”
Nguyên Cẩn Trần vừa mới nói xong, bụng của Tô Âm Âm liền không biết cố gắng mà kêu lên. Khiến cho hai bên má của cô đỏ bừng, chậm chạp đứng lên, đi theo sau Nguyên Cẩn Trần ra ngoài.
Ăn cơm xong Nguyên Cẩn Trần cũng không có rời đi, mà cầm quần áo của mình đi tắm. Tô Âm Âm ngồi ở bên ngoài, nhìn cửa phòng tắm phát ngốc.
Bộ dạng vừa rồi của cô thật là mất mặt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô che mặt lại.
Trong lòng lại ảo não.
Ai!
Ai bảo cô ở thế giới này là một người trói gà không chặt, lại không có năng lực để kiếm tiền gì. Nên trước mắt chỉ có thể dựa vào đàn ông nuôi cô a.
Làm như thế nào mới có thể kiếm tiền a?
Nữ nhân trong tay có tiền mới không bị người khác quản lý.
Tô Âm Âm cắn chặt răng, mở máy tính ra bắt đầu tìm cách làm như thế nào mới có thể kiếm được tiền. Nhưng mà hầu hết các cách trên này đều phải cần có tiền vốn. Mà Tô Âm Âm bi ai phát hiện ra rằng cả gia tài của cô không đến một vạn. Mà số tiền này cũng là của Tô Viễn Trình cho, ông ta đem cả hai tháng tiền tiêu vặt của cô đều gửi đến.
“Đây là lần cuối ta cho ngươi tiền tiêu vặt, về sau ngươi phải nhờ vào nhà chồng. Thân là con gái đã gả đi, thì phải biết lấy lòng người đàn ông của mình, để cho hắn nuôi ngươi, đây chính là chuyện thiên kình nghĩa địa.”
Tô Viễn Trình có thể nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy, quả thật làm cho Tô Âm Âm bội phục với ông ta.
Khóe miệng cô nâng lên, mắt trợn tròn, lại thật sâu mà hoài nghi, nếu không phải bản thân Tô Viễn Trình là người không biết xấu hổ, thì nguyên chủ rất có khả năng cũng sẽ không bị hù chết.
Dù Tô gia có không tốt, nhưng đó cũng là nơi nguyên chủ lớn lên. Ăn mặc không cần lo lắng, tuy thường xuyên bị người khác khi dễ, hay bỏ qua, nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng mà nói đến nguyên Cẩn Trần lại không giống.
Hắn hung dữ như vậy, còn có thanh danh khắc thê. Hơn nữa bên ngoài còn rất nhiều những tin đồn về hắn. Khiến cho nguyên chủ lập tức bị dọa sợ, có thể thuận lợi lấy giấy kết hôn, thì đã không tồi rồi.
“Nghĩ cái gì vậy? Sao còn chưa đi ngủ?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguyên Cẩn Trần vừa mới ra, đã nhìn thấy cô đang ngồi ở đó phát ngốc.
“Tôi đang suy nghĩ làm như thế nào để kiếm được tiền?”
“Kiếm tiền?”
Nghe được lời nói nghi ngờ của hắn, Tô Âm Âm mới phản ứng lại là vừa rồi cô đã nói cái gì.
Cô vội vàng giải thích: “Tô Viễn Trình sẽ không cho tôi học phí kỳ sau và sinh hoạt phí nữa. cho nên tôi muốn tìm một biện pháp để kiếm tiền.”
“Cái này tôi sẽ giúp cô trả.” Nguyên Cẩn Trần nói.
Tô Âm Âm lại cự tuyệt: “Chúng ta hiện tại……Tôi sẽ tự mình nghĩ cách, trước khi chúng ta chưa chính thức xác lập quan hệ, tôi vẫn là không cần tiêu tiền của anh thì như vậy mới tốt.”
“Tuỳ cô.”
Tô Âm Âm không nghĩ tới được hắn lại có phản ứng như vậy.
Nên ngẩn người trong nháy mắt.
“Nga”
Cô rầu rĩ đáp.
Nguyên Cẩm trần đã ngủ rồi, Tô Âm Âm vẫn ngồi đó một lúc, rồi mới mang vẻ mặt buồn bực đi tắm.
Ai, cô đây chỉ là đang nói lời khách khí một chút thôi a!
Sao hắn lại coi là thật chứ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro