Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu

Tiểu Hồ Ly Khôn...

Nhanh Ngưng Yên

2024-11-11 11:49:22

Tô Âm Âm hoảng sợ nói: “Anh muốn giết tôi? Anh đúng là cái đồ biến thái!”

Bầu không khí đang tốt đẹp, Nguyên Cẩn Trần nghĩ nói không chừng có thể tiến thêm một bước nữa, nhưng hắn lại bị lối suy nghĩ không giống ai của cô làm cho hết hứng thú muốn.

Nguyên Cẩn Trần đứng thẳng người lên, nhìn cô từ trên xuống dưới, sau đó ghét bỏ nói: “Chờ cô lớn thêm lại nói.”

Hắn xoay người đi lấy quần áo, sau đó nhanh chóng đi vào toilet chỉ sợ chậm một chút sẽ bị cô phát hiện ra hắn có phản ứng. Da mặt của hắn tuy dày, không để bụng đến chuyện này, nhưng mà nếu để cô gái nhỏ trong phòng ngủ kia nhìn thấy, thì không biết lại nói ra những lời nói kinh người gì nữa đây.

“Quần áo đã được đem về, từ ngày mai bắt đầu, cô sẽ đi theo tôi huấn luyện.”

Nguyên Cẩn Trần thay một thân quân trang đi ra, khí thể cả người lập tức thay đổi. Tô Âm Âm nhìn thấy trong đầu tự nhiên nhảy ra mấy chữ chế phục dụ hoặc. Bộ dáng đàn ông mặc quân phục, thật sự rất là đẹp trai.

Lại còn có chút mê người.

Tô Âm Âm nhíu mày, không đợi cô kịp mở miệng, Nguyên Cẩn Trần đã đi rồi.

Nguyên Cẩn Trần tựa hồ rất bận, Vì cơm chiều cô vẫn là ăn một mình. Đến lúc cô đi ngủ cũng không thấy được người về.

“Tô Âm Âm rời giường, cô còn năm phút.”

Âm thanh vang dội của người đàn ông giống như ma vương đứng ngay bên cạnh mép giường ma âm của hắn lại luôn chui vào tai của Tô Âm Âm. Làm cho cô muốn ngủ tiếp cũng không được. Tô Âm Âm ôm chăn lăn lộn ở trên giường, vừa mới lật người một cái đã bị Nguyên Cẩn Trần lôi ra khỏi chăn.

“Rời giường mau!”

“Không muốn!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Cô là đang muốn tôi ôm cô rời giường phải không? ” Nguyên Cẩn Trần uy hiếp nói.

Tô Âm Âm trong nháy mắt liền thanh tỉnh.

Cô tỏ ra phòng bị mà lui về sau, cả giận nói: “Anh đúng là cái đồ lão nam nhân không biết xấu hổ, đồ lưu manh, cả ngày chỉ nghĩ muốn chiếm tiện nghi của tôi. ”

“Nếu không tôi đưa cô quay trở về, ở nhà cô sẽ rất an toàn!”

Nguyên Cẩn Trần khoanh tay trước ngực, bình tĩnh nhìn cô. khiến cho Tô Âm Âm hận đến ngứa răng, tức giận ném chăn, xuống giường.

Còn không phải chỉ là huấn luyện thôi sao?

Khi cô vừa mới sinh ra thì đã bắt đầu tu luyện, cô chỉ cần 500 năm đã có thể độ kiếp phi thăng. mặc kệ là người hay yêu, cô đều hoàn toàn có thể xứng với danh hiệu thiên tài. là người vạn năm khó gặp.

Thân là thiên tài, thì một cái huấn luyện nho nhỏ này sao có thể làm khó được cô cứ?

“Tô Âm Âm đã trễ mười phút, chạy thêm một vòng.”

Đại ma vương mở miệng, những người khác đều thương hại nhìn cô. Tô Âm Âm lại hoàn toàn không cảm thấy được bản thân mình đang bị người khác đồng tình cùng thương hại, cô trợn mắt kiêu ngạo mà hừ lạnh một.

“Chị dâu nhỏ thật là dũng mãnh.”

“Chị dâu nhỏ thật là uy vũ khí phách.”

“Trên thế giới này người mà dám cho lão đại xem sắc mặt, thì đã sớm đầu thai chuyển thế.”

“Từ hôm nay trở đi, chị dâu nhỏ chính là thần tượng của ta.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


…….

Lúc này quân doanh còn yên tĩnh, tiếng hít thở đều có thể nghe được, nhưng trong đầu bọn họ đã loạn thành một nồi cháo.

Đồng dạng là mặc quân trang, người khác mặc là quân nhân chính quy, còn Tô Điềm Điềm mặc lại mang có một cảm giác khác. Ánh mắt của những binh lính đó không chịu khống chế mà nhìn chằm chằm Tô Điềm Điềm.

Sắc mặt của Nguyên Cẩm Trần liền trở nên âm trầm, “Tất cả mọi người chạy năm km, bên trái quay…… ”

Chỉ trong một lát, tất cả mọi người đều nghe lệnh chạy đi, chỉ có một người là đứng yên tại chỗ.

“Tô Âm Âm!”

“Hả?”

Tô Âm Âm phải chậm nửa nhịp mới phản ứng lại.

“Cô đã ở trong quân đội, thì cô phải nghe theo mệnh lệnh.”

“Tôi nói cho anh biết, Tôi không phải là binh lính của anh, tới huấn luyện là đã cho anh mặt mũi rồi, anh cũng đừng có mà quá đáng.” Tô Âm Âm thật sự có chút không sợ chết.

Một giây trước bị uy hiếp nên mới phải đi chạy bộ, một giây sau đã quên tại sao mình lại phải đứng ở nơi này.

Nguyên Cẩn Trần cười lạnh nói: “Hiện tại tôi kêu người Tô gia tới đón cô.”

“Anh không cần lấy cái này ra uy hiếp tôi, anh cho rằng làm như thế tôi sẽ sợ sao? cũng lắm thì cứ để cho bọn họ tới a? Tới đón tôi đi a?” Đừng nhìn bề ngoài Tô Âm Âm nói chuyện cứng rắn như vậy, chứ trong lòng thật ra chột dạ muốn chết rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu

Số ký tự: 0