Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu
Tiểu Hồ Ly Ngượ...
Nhanh Ngưng Yên
2024-11-11 11:49:22
Trong lòng liền nảy sinh ghen ghét.
Lòng bàn tay cảm thấy đau nhói làm cho cô ta bỗng nhiên thanh tĩnh.
Lâm Tuệ cúi đầu cười khổ, mệnh của người nào người đó hưởng, cô cũng nên nhận mệnh đi, không phải sao?
Hà tất gì phải đau khổ giãy giụa.
Lâm Tuệ xoay người, bước chân nặng về đi về hướng nhà ăn, nhưng dưới chân lại giống như có một đạo gông xiềng vô hình, là cho mỗi bước đi của cô ta đều trở nên khó khăn.
Tô Âm Âm vừa đi, vừa nói thầm, “Vừa rồi quên mất, không hỏi một chút về sinh thần bát tự của lâm Tuệ tỷ! bất quá, từ tướng mạo của cô ấy có thể nhìn ra, mệnh cũng không tồi a? Không gặp phải biến cố lớn gì, vậy thì sao vừa rồi lại không cao hứng a?”
Nhân loại thực là phức tạp, cũng thật khó hiểu a!
Nói thầm xong, Tô Âm Âm liền không quan tâm đến nữa.
Cô mua một miếng thịt ba chỉ, lại chờ Nguyên Cẩn Trần trở về làm thịt kho tàu cho cô ăn. Nhìn miếng thịt ba chỉ lớn, lại rất tươi ngon, khiến cho nước miếng của Tô Âm Âm không ức chế được mà muốn chảy ra.
“Sớm biết như vậy, thì cô đã xem tiết mục mỹ thực rồi.”
Tô Âm Âm hối hận muốn chết.
May mắn hiện tại vẫn còn kịp.
Tô Âm Âm hát một tiểu khúc vừa xách đồ đi về nhà, dọc đường đi gặp không ít người cùng cô chào hỏi. Tô Âm Âm đều tủm tỉm cười cùng đối phương gật đầu, hoặc đáp lời lại.
Lúc trước thời điểm phải ra ngoài rèn luyện, cô có ở lại nhân gian một đoạn thời gian. Nên biết làm vợ của cấp trên, phải biết rất rất nhiều chuyện. Tỷ như, cùng vợ của các cấp dưới giao lưu tình cảm cho thật tốt, làm người cũng không thể làm giá quá cao.
Hơn nữa trong thời gian này được xem nhiều phim truyền hình, Tô Âm Âm tỏ vẻ, cô nếu muốn dựa vào Nguyên Cẩn Trần để ăn cơm, thì không thể tự mình lại đạp đổ đi chén cơm này của mình.
Cho nên những người phụ nữ kia ở sau lưng cô nói ra nói vào………
Tô Âm Âm cười, bây giờ vẫn còn có một đám trắng trợn táo bạo ở sau lưng cô thảo luận.
Ngày đó cô chịu khổ, cô đều ghi tạc ở trong lòng, Cô bây giờ không có linh lực, Nhưng không đại biểu cho mọi chuyện cô làm, đều cần phải có linh lực cả.
“Chị dâu có một người tên là Tô Họa muốn gặp chị, cô ta nói cô ta là chị gái của chị.” Tô Âm Âm vừa mới về nhà, thì điện thoại trong nhà đã vang lên, là điện thoại của cảnh vệ viên gọi đến.
Tô Họa?
Trong đầu Tô Âm Âm hiện ra tên cùng thân phận của Tô Họa, người có tên Tô Họa này lớn lên xinh đẹp, khí chất cũng không tồi, chính là trong xương cốt lại rất xấu xa, rất thích khi dễ Tô Âm Âm, người mà trước đây khi dễ Tô Âm Âm nhiều nhất cũng chính là Tô Họa này.
“Tôi không có chị gái.” Tô Âm Âm một lời giải quyết dứt khoát luôn.
Cảnh vệ viên trực ban nhìn về phía đại mỹ nữ trong mắt tràn ngập lời xin lỗi nói: “Xin lỗi, cô không thể đi vào.”
“Cái gì?”
Tô Họa cho rằng chính mình nghe nhầm.
“Tôi là chị gái của Tô Âm Âm, em gái của tôi mới kết hôn cùng Doanh Trưởng của các ngươi.”
Tô Họa giải thích rất nhiều lần, thật ra mới đầu cô ta cũng không muốn đến đây, nhưng vì muốn lấy lòng Lâm Nhã, nên cô ta nhất định phải đem Tô Âm Âm mang về. Lâm Nhã là ai? Đây chính là con gái của anh trai Nguyên phu nhân còn lưu lại, từ nhỏ đã lớn lên bên người Nguyên phu nhân. sau khi đi theo bà ta vào Nguyên gia, lại rất được Nguyên Chấn Nam rất yêu thích.
Tuy rằng Lâm Nhã mang họ Lâm, Nhưng ai lại không biết, Lâm Nhã so với Nguyên gia tiểu thiếu gia Nguyên Duy Thăng càng được sủng ái hơn.
Đáng chết Tô Âm Âm đắc tội ai không đắc tội, một hai lại phải đắc tội với Nguyên phu nhân. Cô ta nếu không lấy lòng Lâm Nhã, thì Nguyên gia chỉ cần động một ngón tay thôi, thì Tô gia liền xong đời.
Vừa mới đem Tô Âm Âm gả qua, nên mới được một chút chỗ tốt này, nói không chừng cũng sẽ bị mất hết.
“Xin lỗi, cô ấy nói không quen biết cô.”
“Không có khả năng!”
Tô Họa tức muốn điên rồi.
Cô ta còn biết đây không phải là chỗ thích hợp để tức giận, nên liền xoay người vào trong xe, lấy điện thoại ra gọi cho Tô Viễn Trình.
“Ba, nó nói không quen biết con, con không vào trong được.” Tô Họa nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này, Hận không thể tát cho Tô Âm Âm mấy bạt tai.
Tô Viễn Trình nghe xong cũng tức giận nói: “Ngươi gọi điện thoại cho Nguyên Cẩn Trần.”
Thân thể của Tô Họa cứng đờ, sắc mặt thì trắng bệch.
Lòng bàn tay cảm thấy đau nhói làm cho cô ta bỗng nhiên thanh tĩnh.
Lâm Tuệ cúi đầu cười khổ, mệnh của người nào người đó hưởng, cô cũng nên nhận mệnh đi, không phải sao?
Hà tất gì phải đau khổ giãy giụa.
Lâm Tuệ xoay người, bước chân nặng về đi về hướng nhà ăn, nhưng dưới chân lại giống như có một đạo gông xiềng vô hình, là cho mỗi bước đi của cô ta đều trở nên khó khăn.
Tô Âm Âm vừa đi, vừa nói thầm, “Vừa rồi quên mất, không hỏi một chút về sinh thần bát tự của lâm Tuệ tỷ! bất quá, từ tướng mạo của cô ấy có thể nhìn ra, mệnh cũng không tồi a? Không gặp phải biến cố lớn gì, vậy thì sao vừa rồi lại không cao hứng a?”
Nhân loại thực là phức tạp, cũng thật khó hiểu a!
Nói thầm xong, Tô Âm Âm liền không quan tâm đến nữa.
Cô mua một miếng thịt ba chỉ, lại chờ Nguyên Cẩn Trần trở về làm thịt kho tàu cho cô ăn. Nhìn miếng thịt ba chỉ lớn, lại rất tươi ngon, khiến cho nước miếng của Tô Âm Âm không ức chế được mà muốn chảy ra.
“Sớm biết như vậy, thì cô đã xem tiết mục mỹ thực rồi.”
Tô Âm Âm hối hận muốn chết.
May mắn hiện tại vẫn còn kịp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Âm Âm hát một tiểu khúc vừa xách đồ đi về nhà, dọc đường đi gặp không ít người cùng cô chào hỏi. Tô Âm Âm đều tủm tỉm cười cùng đối phương gật đầu, hoặc đáp lời lại.
Lúc trước thời điểm phải ra ngoài rèn luyện, cô có ở lại nhân gian một đoạn thời gian. Nên biết làm vợ của cấp trên, phải biết rất rất nhiều chuyện. Tỷ như, cùng vợ của các cấp dưới giao lưu tình cảm cho thật tốt, làm người cũng không thể làm giá quá cao.
Hơn nữa trong thời gian này được xem nhiều phim truyền hình, Tô Âm Âm tỏ vẻ, cô nếu muốn dựa vào Nguyên Cẩn Trần để ăn cơm, thì không thể tự mình lại đạp đổ đi chén cơm này của mình.
Cho nên những người phụ nữ kia ở sau lưng cô nói ra nói vào………
Tô Âm Âm cười, bây giờ vẫn còn có một đám trắng trợn táo bạo ở sau lưng cô thảo luận.
Ngày đó cô chịu khổ, cô đều ghi tạc ở trong lòng, Cô bây giờ không có linh lực, Nhưng không đại biểu cho mọi chuyện cô làm, đều cần phải có linh lực cả.
“Chị dâu có một người tên là Tô Họa muốn gặp chị, cô ta nói cô ta là chị gái của chị.” Tô Âm Âm vừa mới về nhà, thì điện thoại trong nhà đã vang lên, là điện thoại của cảnh vệ viên gọi đến.
Tô Họa?
Trong đầu Tô Âm Âm hiện ra tên cùng thân phận của Tô Họa, người có tên Tô Họa này lớn lên xinh đẹp, khí chất cũng không tồi, chính là trong xương cốt lại rất xấu xa, rất thích khi dễ Tô Âm Âm, người mà trước đây khi dễ Tô Âm Âm nhiều nhất cũng chính là Tô Họa này.
“Tôi không có chị gái.” Tô Âm Âm một lời giải quyết dứt khoát luôn.
Cảnh vệ viên trực ban nhìn về phía đại mỹ nữ trong mắt tràn ngập lời xin lỗi nói: “Xin lỗi, cô không thể đi vào.”
“Cái gì?”
Tô Họa cho rằng chính mình nghe nhầm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tôi là chị gái của Tô Âm Âm, em gái của tôi mới kết hôn cùng Doanh Trưởng của các ngươi.”
Tô Họa giải thích rất nhiều lần, thật ra mới đầu cô ta cũng không muốn đến đây, nhưng vì muốn lấy lòng Lâm Nhã, nên cô ta nhất định phải đem Tô Âm Âm mang về. Lâm Nhã là ai? Đây chính là con gái của anh trai Nguyên phu nhân còn lưu lại, từ nhỏ đã lớn lên bên người Nguyên phu nhân. sau khi đi theo bà ta vào Nguyên gia, lại rất được Nguyên Chấn Nam rất yêu thích.
Tuy rằng Lâm Nhã mang họ Lâm, Nhưng ai lại không biết, Lâm Nhã so với Nguyên gia tiểu thiếu gia Nguyên Duy Thăng càng được sủng ái hơn.
Đáng chết Tô Âm Âm đắc tội ai không đắc tội, một hai lại phải đắc tội với Nguyên phu nhân. Cô ta nếu không lấy lòng Lâm Nhã, thì Nguyên gia chỉ cần động một ngón tay thôi, thì Tô gia liền xong đời.
Vừa mới đem Tô Âm Âm gả qua, nên mới được một chút chỗ tốt này, nói không chừng cũng sẽ bị mất hết.
“Xin lỗi, cô ấy nói không quen biết cô.”
“Không có khả năng!”
Tô Họa tức muốn điên rồi.
Cô ta còn biết đây không phải là chỗ thích hợp để tức giận, nên liền xoay người vào trong xe, lấy điện thoại ra gọi cho Tô Viễn Trình.
“Ba, nó nói không quen biết con, con không vào trong được.” Tô Họa nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này, Hận không thể tát cho Tô Âm Âm mấy bạt tai.
Tô Viễn Trình nghe xong cũng tức giận nói: “Ngươi gọi điện thoại cho Nguyên Cẩn Trần.”
Thân thể của Tô Họa cứng đờ, sắc mặt thì trắng bệch.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro