Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu
Tức Chết Người...
Nhanh Ngưng Yên
2024-11-11 11:49:22
Lâm Bội Bội xém chút nữa bị chọc cho tức chết.
Bà ta vừa muốn tức giận, tiểu nhị tử liền kéo tay bà ta, điên cuồng ám chỉ. Lâm Bội Bội đè xuống hóa khí ở trong lòng, “Chuyện là như vậy, hai người đã lãnh chứng, nhưng còn chưa có tổ chức hôn lễ. Ý của ba chồng cô là cuối tháng hai người bớt chút thời gian trở về một chuyến, vừa lúc đem hôn lễ làm luôn một thể.”
“Hôn lễ rất quan trọng sao? Chẳng lẽ không có hôn lễ tôi sẽ không phải là vợ của Nguyên Cẩn Trần? Hay nói là, nếu không tổ chức hôn lễ thì Nguyên gia sẽ không thừa nhận người con dâu là tôi đây?”
Tô Âm Âm cũng không ngốc, mà cô còn thật sự rất thông minh đó.
Từ xưa đến này mẹ kế không có mấy người sẽ là người tốt. Đặc biệt là những người đã có con đẻ của chính mình, thì càng không thể là người mẹ kế tốt thật sự. Cô không quan tâm bà ta có phải muốn mượn sức của cô hay không, nói tóm lại là cô sẽ luôn vô điều kiện mà đứng về phía Nguyên Cẩn Trần.
Lâm Bội Bội nghe vậy, lập tức nóng nảy.
Cái nha đầu chết tiệt của Tô gia kia, như thế nào mà lại suy nghĩ không giống như những người bình thường vẫn làm vậy chứ?
“Ngày hôm qua ba của cô đến nhà, cũng chính vì thương lượng chuyện này.”
Lâm Bội Bội liều mạng ám chỉ, nhưng trong lòng lại đắc ý nghĩ, nha đầu kia nếu có một chút thông minh, thì sẽ hiểu được ý tứ của bà ta đi. Như vậy thì bà ta còn cần gì phải lo lắng, đến chuyện không thể đem nha đầu chết kia nắm trong lòng bàn tay hả?
Nhị thiếu gia Nguyên Duy Thăng đắc ý, “Mẹ, người thật giỏi.”
Lâm Bội Bội thản nhiên chờ Tô Âm Âm chịu thua, không nghĩ tới sau khi Tô Âm Âm nghe thấy những lời nói của bà ta thì lại nói thẳng, “Một khi đã như vậy, các ngươi nhìn mà sắp xếp là được rồi, sao còn phải hỏi chúng ta làm gì? Lại nói, Cẩn Trần không có thời gian rảnh để trở về đâu, ở bồ đội không giống như ở nhà, muốn làm gì thì làm, đi thế nào thì đi.
“Ngươi đứa nhỏ này sao lại có thể nói chuyện như vậy? Người trong nhà cũng đều vì muốn tốt cho các ngươi, cho nên mới sắp xếp tổ chức hôn lễ. Cô nói như vậy chính là sẽ khiến ta và ba các ngươi thương tâm.”
Lâm Bội Bội cắn răng, cái nha đầu chết tiệt này thật đúng là không biết xấu hổ.
Tô Âm Âm cầm một quả táo từ trên bàn lên, ngồi ở sô pha cắn từng miếng, ăn đến không sai biệt lắm. Mới tiếp tục nói những câu chết người không đền mạng kia, “Bà có khả năng không biết, trên thế giới này còn có một loại người, đó chính là luôn nói muốn tốt cho người khác, nhưng lại làm việc khiến người ta chán ghét nhất. Hoặc lấy cái gì mà hiếu thuận a, thanh danh linh tinh, để ép người khác làm chuyện mà người đó không muốn.”
“Ngươi…….”
“Tôi thì làm sao?” Tô Âm Âm cười lạnh, “Chuyện mình không muốn làm thì đừng bắt người khác phải làm, là một người trưởng thành đạo lý này chắc hẳn là bà hiểu đi. Mấy người dù muốn tổ chức hôn lễ cho chúng ta, Vậy trước tiên không phải là nên cũng chúng ta thương lượng, hỏi xem chúng ta khi nào có thời gian. Chứ không phải bà cho là tốt mà tự chủ trương. Còn có phiền bà về sau không cần lấy Tô gia tới uy hiếp tôi, nếu không ta cắn bà đó!”
Xoạch!
Tô Âm Âm vui vẻ dập điện thoại.
Cô nhìn cái điện thoại hừ một tiếng, “Cái thể loại gì vậy không biết! Ta còn tưởng Nguyên gia đều là người tốt, không nghĩ tới lại không khác gì với Tô gia.”
Đều là bị người khi dễ nên không dám trở về nhà, còn dám chê cười cô.
Tô Âm Âm tự nhận là đã bắt được nhược điểm của Nguyên Cẩn Trần, thế nên không có đi ngủ sớm như mọi ngày, mà cố gắng chống đỡ cơn buồn ngủ đến khi Nguyên Cẩn Trần trở về.
“Trời cũng đã sắp sáng rồi, sao bây giờ anh mới trở về.”
Nguyên Cẩn Trần nhìn về phía sô pha, thì thập phần ngoài ý muốn, hắn cau mày, “Cô sao lại ở chỗ này? Còn sớm như vậy đã thức dậy?”
“Tôi không phải dậy sớm, tôi còn chưa có đi ngủ đâu.”
Tô Âm Âm mặc áo ngủ, mũi chân nhón lên, giày cũng không kịp mang, liền chạy đến trước mặt hắn, lội kéo cánh tay hắn làm nũng. Áo ngủ đơn bạc mỏng manh, căn bản là không có tác dụng che chắn gì mấy, hắn còn cảm nhận được rõ ràng cái thứ mềm mại kia.
Nguyên Cẩn Trần không tự giác được mà căng căng yết hầu, hạ giọng, “Vậy cô làm sao mà không ngủ được?”
Bà ta vừa muốn tức giận, tiểu nhị tử liền kéo tay bà ta, điên cuồng ám chỉ. Lâm Bội Bội đè xuống hóa khí ở trong lòng, “Chuyện là như vậy, hai người đã lãnh chứng, nhưng còn chưa có tổ chức hôn lễ. Ý của ba chồng cô là cuối tháng hai người bớt chút thời gian trở về một chuyến, vừa lúc đem hôn lễ làm luôn một thể.”
“Hôn lễ rất quan trọng sao? Chẳng lẽ không có hôn lễ tôi sẽ không phải là vợ của Nguyên Cẩn Trần? Hay nói là, nếu không tổ chức hôn lễ thì Nguyên gia sẽ không thừa nhận người con dâu là tôi đây?”
Tô Âm Âm cũng không ngốc, mà cô còn thật sự rất thông minh đó.
Từ xưa đến này mẹ kế không có mấy người sẽ là người tốt. Đặc biệt là những người đã có con đẻ của chính mình, thì càng không thể là người mẹ kế tốt thật sự. Cô không quan tâm bà ta có phải muốn mượn sức của cô hay không, nói tóm lại là cô sẽ luôn vô điều kiện mà đứng về phía Nguyên Cẩn Trần.
Lâm Bội Bội nghe vậy, lập tức nóng nảy.
Cái nha đầu chết tiệt của Tô gia kia, như thế nào mà lại suy nghĩ không giống như những người bình thường vẫn làm vậy chứ?
“Ngày hôm qua ba của cô đến nhà, cũng chính vì thương lượng chuyện này.”
Lâm Bội Bội liều mạng ám chỉ, nhưng trong lòng lại đắc ý nghĩ, nha đầu kia nếu có một chút thông minh, thì sẽ hiểu được ý tứ của bà ta đi. Như vậy thì bà ta còn cần gì phải lo lắng, đến chuyện không thể đem nha đầu chết kia nắm trong lòng bàn tay hả?
Nhị thiếu gia Nguyên Duy Thăng đắc ý, “Mẹ, người thật giỏi.”
Lâm Bội Bội thản nhiên chờ Tô Âm Âm chịu thua, không nghĩ tới sau khi Tô Âm Âm nghe thấy những lời nói của bà ta thì lại nói thẳng, “Một khi đã như vậy, các ngươi nhìn mà sắp xếp là được rồi, sao còn phải hỏi chúng ta làm gì? Lại nói, Cẩn Trần không có thời gian rảnh để trở về đâu, ở bồ đội không giống như ở nhà, muốn làm gì thì làm, đi thế nào thì đi.
“Ngươi đứa nhỏ này sao lại có thể nói chuyện như vậy? Người trong nhà cũng đều vì muốn tốt cho các ngươi, cho nên mới sắp xếp tổ chức hôn lễ. Cô nói như vậy chính là sẽ khiến ta và ba các ngươi thương tâm.”
Lâm Bội Bội cắn răng, cái nha đầu chết tiệt này thật đúng là không biết xấu hổ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Âm Âm cầm một quả táo từ trên bàn lên, ngồi ở sô pha cắn từng miếng, ăn đến không sai biệt lắm. Mới tiếp tục nói những câu chết người không đền mạng kia, “Bà có khả năng không biết, trên thế giới này còn có một loại người, đó chính là luôn nói muốn tốt cho người khác, nhưng lại làm việc khiến người ta chán ghét nhất. Hoặc lấy cái gì mà hiếu thuận a, thanh danh linh tinh, để ép người khác làm chuyện mà người đó không muốn.”
“Ngươi…….”
“Tôi thì làm sao?” Tô Âm Âm cười lạnh, “Chuyện mình không muốn làm thì đừng bắt người khác phải làm, là một người trưởng thành đạo lý này chắc hẳn là bà hiểu đi. Mấy người dù muốn tổ chức hôn lễ cho chúng ta, Vậy trước tiên không phải là nên cũng chúng ta thương lượng, hỏi xem chúng ta khi nào có thời gian. Chứ không phải bà cho là tốt mà tự chủ trương. Còn có phiền bà về sau không cần lấy Tô gia tới uy hiếp tôi, nếu không ta cắn bà đó!”
Xoạch!
Tô Âm Âm vui vẻ dập điện thoại.
Cô nhìn cái điện thoại hừ một tiếng, “Cái thể loại gì vậy không biết! Ta còn tưởng Nguyên gia đều là người tốt, không nghĩ tới lại không khác gì với Tô gia.”
Đều là bị người khi dễ nên không dám trở về nhà, còn dám chê cười cô.
Tô Âm Âm tự nhận là đã bắt được nhược điểm của Nguyên Cẩn Trần, thế nên không có đi ngủ sớm như mọi ngày, mà cố gắng chống đỡ cơn buồn ngủ đến khi Nguyên Cẩn Trần trở về.
“Trời cũng đã sắp sáng rồi, sao bây giờ anh mới trở về.”
Nguyên Cẩn Trần nhìn về phía sô pha, thì thập phần ngoài ý muốn, hắn cau mày, “Cô sao lại ở chỗ này? Còn sớm như vậy đã thức dậy?”
“Tôi không phải dậy sớm, tôi còn chưa có đi ngủ đâu.”
Tô Âm Âm mặc áo ngủ, mũi chân nhón lên, giày cũng không kịp mang, liền chạy đến trước mặt hắn, lội kéo cánh tay hắn làm nũng. Áo ngủ đơn bạc mỏng manh, căn bản là không có tác dụng che chắn gì mấy, hắn còn cảm nhận được rõ ràng cái thứ mềm mại kia.
Nguyên Cẩn Trần không tự giác được mà căng căng yết hầu, hạ giọng, “Vậy cô làm sao mà không ngủ được?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro