Quan Văn Võ Triều Đình Đều Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta: Ta Chỉ Hóng Hớt

Ha Ha Ha, Cách...

2025-01-04 04:17:42

Vì Ngụy Thái phó chột dạ, nên căn bản không dám nhìn nàng.

“A ha ha ha~~~ Trời ơi, cười chết ta rồi~~~ Ngụy Thái phó, nữ nhi của ông thật là hài hước!!”

Thái thường tự khanh Vương đại nhân cười đến chảy cả nước mắt.

Vì vừa rồi Ngụy Nhất Nặc quay lưng về phía các đại thần, nên các đại thần đều tưởng rằng lời oán trách vừa rồi là do Ngụy Nhất Nặc nói ra, vì vậy đều bị nàng chọc cười!

Những đại thần vốn đang cố nhịn cười lúc này cũng không nhịn được nữa, đều cười phá lên.

Ngụy Nhất Nặc đã quay người lại, nhìn những đại thần đang cười ngặt nghẽo, nàng thấy có chút mất mặt, tiếc là những người này đều là đại thần sau này phải cùng làm việc, hôm nay dù sao cũng là ngày đầu tiên nàng đi làm, cũng không tiện nổi giận với bọn họ.

Chỉ có thể thầm mắng trong lòng: 【Hừ! Một đám lão già!!! Cẩn thận cười rụng hết răng đấy!!】

Đang buồn bực, lúc này hệ thống cuối cùng cũng lên tiếng.

Hệ thống: 【Ký chủ, ngươi cũng đừng quá tức giận! Lát nữa ta sẽ tìm chuyện của bọn họ để hóng, để ngươi cũng cười nhạo bọn họ!】

Ngụy Nhất Nặc: 【Được! Được! Được! Vậy mới được chứ! Vậy hệ thống, lát nữa chuyện này giao cho ngươi đấy!】

Hệ thống: 【Yên tâm đi, cứ giao cho ta!】

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mọi người: …

Ai đang nói chuyện vậy???

Lão già???

Vừa rồi bọn họ nghe thấy gì vậy??? Là ai đang mắng bọn họ??? Hình như là giọng của một nữ tử?

Chẳng lẽ là tiểu nữ nhi của Ngụy Thái phó??? Nhưng miệng nàng không hề động đậy mà??

Còn nữa, chuyện? Hóng chuyện? Chuyện gì vậy???

Bọn họ nhất thời ngớ người ra trước vài câu đối thoại vừa rồi của Ngụy Nhất Nặc và hệ thống, không biết chuyện gì đang xảy ra!

Đúng lúc này, một công công đi đến, gọi mọi người vào chầu.

Vì vậy mọi người mới lấy lại tinh thần, cùng nhau bước vào triều đường.

Minh Đức Đế lúc này đang ngồi ngay ngắn trên triều đường, nhưng các đại thần ngạc nhiên phát hiện, Hoàng thượng trước giờ luôn để râu dài vậy mà đã cạo râu, lúc này cằm ông ấy nhẵn nhụi đến chói mắt.

Các đại thần thầm nghi ngờ, nghe nói Hoàng thượng rất quý bộ râu của mình mà?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bây giờ sao lại nỡ cạo đi?

Chỉ có Tào công công và Ngụy Thái phó lén lút nhịn cười: Không ngờ một câu nói của Ngụy Nhất Nặc hôm qua, Hoàng thượng lại coi là thật.

Hôm nay là lần đầu tiên Ngụy Nhất Nặc vào chầu, Minh Đức Đế vẫn rất nể mặt nàng, đặc biệt giới thiệu Ngụy Nhất Nặc với các đại thần trên triều, đồng thời giao nàng cho Sử quan Trì.

Mục đích ban đầu Minh Đức Đế cho nàng đến, chính là muốn lấy được một số thông tin hữu ích từ tiếng lòng của nàng, nếu giao cho nàng quá nhiều việc, thì e là Ngụy Nhất Nặc sẽ không còn tâm trí để chuyên tâm nghĩ đến những chuyện khác.

Vì vậy, ông ấy còn đặc biệt dặn dò Tào công công nói trước với Sử quan Trì, nói là Ngụy Nhất Nặc mới đến chưa có kinh nghiệm, cứ để nàng nhìn và học hỏi là chính, đừng giao cho nàng những việc quá nặng nhọc.

Sử quan Trì này cũng là người thông minh, Hoàng thượng đã nói đến mức này rồi, sao Sử quan Trì có thể không hiểu chứ?

Cho nên khi Ngụy Nhất Nặc đứng trước mặt Sử quan Trì, cung kính hỏi mình cần làm gì, Sử quan Trì mỉm cười gật đầu với nàng, rồi nói với nàng, chỉ cần nhìn ông ấy ghi chép là được.

Ngụy Nhất Nặc liền ngoan ngoãn đứng đó ngẩn người.

Rất nhanh, sự chú ý của các đại thần đã chuyển từ Ngụy Nhất Nặc sang chuyện khác, bắt đầu buổi chầu sớm hôm nay.

Khương Thái sư rõ ràng không hề biết gì về nguy hiểm sắp xảy ra, vừa bắt đầu buổi chầu, ông ta liền lặng lẽ ra hiệu với vài đại thần như thường lệ, sau đó mấy đại thần đó lập tức hiểu ý, lại chuyển chủ đề hôm nay sang chuyện lập trữ quân.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Văn Võ Triều Đình Đều Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta: Ta Chỉ Hóng Hớt

Số ký tự: 0