Quan Văn Võ Triều Đình Đều Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta: Ta Chỉ Hóng Hớt

Một Cây Cải Trắ...

2025-01-04 04:17:42

Không bao lâu, hai phe ủng hộ Đại hoàng tử và ủng hộ Nhị hoàng tử lại cãi nhau, bọn họ tranh luận đến mức nước bọt văng tứ tung, ai cũng không chịu nhường ai.

Trong đó, hăng hái nhất chính là Thái thường tự khanh Vương đại nhân, lúc này Vương đại nhân giống như một con gà trống vươn cổ, gân xanh trên cổ nổi lên, nước bọt văng tứ tung.

Minh Đức Đế cau mày, ông ấy đang nghĩ xem nên tìm cớ gì, để Ngụy Nhất Nặc và cái hệ thống của nàng mau chóng nói cho ông ấy nghe xem, rốt cuộc là những ai đã bí mật nhận lợi ích của Khương Thái sư.

Đúng lúc này, một giọng nói “êm tai” vang lên trong đầu ông ấy: 【Hệ thống, ngươi mau xem người đứng bên cạnh phụ thân ta là ai, vừa rồi lúc ta ngã, hình như cười to nhất chính là ông ta!】

Mối thù vừa rồi, Ngụy Nhất Nặc nhớ rất kỹ! Nàng liếc nhanh Thái thường tự khanh, rồi cúi đầu, bắt đầu giao tiếp với hệ thống.

Các đại thần: ???

Lại là giọng nói vừa rồi??? Vậy là, bọn họ có thể nghe thấy tiếng lòng của tiểu Ngụy đại nhân???

Hệ thống vui vẻ nói: 【Người đó là Thái thường tự khanh Vương đại nhân! Ông ta có chuyện lớn đấy, ngươi có muốn nghe không?】

Vương đại nhân: ???

Vương đại nhân đã kinh ngạc trợn tròn mắt, hình như ông ta đã hiểu ý nghĩa của chữ “chuyện lớn” trong miệng hệ thống, đột nhiên có một dự cảm không lành là sao!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Minh Đức Đế đã vểnh tai lên nghe, ông ấy thực sự rất muốn nghe xem, Thái thường tự khanh Vương đại nhân này rốt cuộc có chuyện lớn gì, có liên quan gì đến Khương Thái sư hay không.

Tiếng ồn ào trên triều đường cũng nhỏ đi rất nhiều, ánh mắt của mọi người đều lén lút liếc về phía Ngụy Nhất Nặc.

Ngụy Thái phó lén nhìn Hoàng thượng, thấy Hoàng thượng lúc này đang bình tĩnh chờ hóng chuyện, hình như còn lộ ra một chút mong đợi khó phát hiện, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Trên toàn bộ triều đường, có lẽ chỉ có Ngụy Nhất Nặc hoàn toàn không chú ý đến phản ứng của những người khác, hiện tại nàng chỉ muốn hóng chuyện để trả thù, vội vàng nói: 【Đương nhiên là muốn rồi! Hệ thống, ngươi mau lên, ta đã không đợi được nữa rồi!】

Hệ thống: 【Ngươi có biết Thái thường tự khanh Vương đại nhân này tại sao lại ra sức phò trợ Đại hoàng tử làm Thái tử không?】

Ngụy Nhất Nặc sững người, rồi nói: 【Chẳng lẽ ông ta cũng nhận lợi ích của Khương Thái sư rồi?】

Vương đại nhân: ???

Khương Thái sư: ???

Hệ thống đó rốt cuộc đang nói cái gì vậy??? Chẳng lẽ nó thực sự biết những chuyện bọn họ làm sau lưng sao???

Lúc này Vương đại nhân và Khương Thái sư chỉ cảm thấy tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, hận không thể ngay lập tức xông lên bịt miệng Ngụy Nhất Nặc lại!

Các đại thần khác: ???

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vương đại nhân? Khương Thái sư? Đại hoàng tử? Thái tử? Lợi ích? Đây là ý gì?

Câu nói của tiểu Ngụy đại nhân này chứa đựng quá nhiều thông tin!

Chỉ có Minh Đức Đế mặt không đổi sắc, chăm chú lắng nghe.

Hệ thống: 【Đúng vậy, quả thật ông ta đã nhận lợi ích của Khương Thái sư, chỉ là, không phải những bảo vật quý giá mà Bắc Cương tặng cho Khương Thái sư.】

Tai của các đại thần đều vểnh lên: Cái gì?? Bắc Cương?? Bảo vật quý giá?? Khương Thái sư???

Chẳng lẽ, Khương Thái sư còn cấu kết với Bắc Cương???

“Ngươi nói bậy… ưm~~” Khương Thái sư vừa định mở miệng, đã bị hộ vệ mà Hoàng thượng sắp xếp từ trước bịt chặt miệng lại.

“Còn dám lên tiếng, cẩn thận cái mạng chó của ngươi!”

Một hộ vệ dí dao găm vào lưng Khương Thái sư, nhỏ giọng uy hiếp.

Vẻ mặt Khương Thái sư không thể tin được, hai mắt kinh hoàng nhìn tên hộ vệ: Chuyện gì vậy??? Chẳng lẽ, chuyện ông ta với Bắc Cương bị phát hiện rồi??? Không thể nào??? Chuyện này, ông ta luôn làm rất kín đáo, chưa từng để lại bất kỳ manh mối nào mà!!!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Văn Võ Triều Đình Đều Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta: Ta Chỉ Hóng Hớt

Số ký tự: 0