Thái sơn áp noã...
Nhĩ Căn
2024-11-14 22:32:10
- Ách...
Trên truyền tống trận, tên tu sĩ Trúc Cơ đã mở ra Mệnh Hỏa kia của Hải Thi Tộc, giờ phút này lời nói bỗng nhiên im bặt.
Khi hắn còn sống cũng không phải Nhân tộc, mà là Dị tộc, bộ dáng của hắn nhìn như hình người, nhưng trên thực tế có sáu con mắt, trừ ở vị trí bình thường, mi tâm và hai má đều có một con, sau ót cũng có một con.
Bây giờ thân thể thành hình hơn phân nửa, đã bao hàm đầu và con mắt.
Giờ phút này hô hấp của hắn gấp rút, vô luận là Hứa Thanh có thể nhìn thấy năm cái con mắt vẫn là không thấy được đệ lục cái con mắt, toàn bộ mắt đều bỗng nhiên co rút lại.
Lộ ra kinh hãi cùng không thể tin, nội tâm phiên thiên phúc địa mãnh liệt biến hóa không thể che lấp mảy may.
- Ngươi... Ngươi mở Mệnh Hỏa? Còn không phải một đoàn! ! Cái này... Cái này...
Tu sĩ Trúc Cơ mở Mệnh Hỏa của Hải Thi Tộc chỉ cảm thấy não hải oanh minh, thân thể run rẩy, nguy cơ sinh tử mãnh liệt để thần hồn hắn run rẩy, muốn hủy trận pháp, nhưng trận pháp mở ra đến trình độ như vậy, hắn thân ở trong trận là không thể làm được, thế là nhìn về phía thư sinh áo đen gào thét.
- Mau hủy trận pháp này đi!
Trên thực tế không chỉ chỗ hắn như thế, thư sinh áo đen đang muốn tới gần Hứa Thanh kia, cũng ở nháy mắt đó tâm thần lăn lộn, nhấc lên sóng lớn ngập trời.
Bởi vì giờ khắc này hỏa diễm trong cơ thể Hứa Thanh cho người cảm giác quá kinh khủng!
Hỏa diễm kia bộc phát mạnh mẽ, làm con mắt của thư sinh áo đen như có vô số cây kim đâm tới, đau nhức kịch liệt, phảng phất như không thể nhìn thẳng, nội tâm kinh hãi, tâm thần cũng muốn sụp đổ.
Ở dưới tình huống như vậy, thư sinh áo đen làm sao dám tới gần, nguy cơ sinh tử mãnh liệt lật đổ hết thảy tín niệm trong lòng hắn, con đường bày ở trước mặt hắn, chỉ có một.
Chính là bản năng trái với lợi ích của tộc đàn, không nghe theo lệnh cấp trên, mượn người khác đến hấp dẫn địch nhân, mình thì lập tức chạy trốn.
Nên trong chớp mắt, hắn liền có phán đoán, thân thể rút lui, muốn chạy trốn.
Mà giờ khắc này, Hứa Thanh đứng ở đằng xa ngẩng đầu lên.
Hỏa sơn trong cơ thể hắn kinh thiên động địa, đốt nước biển bốn phía không ngừng sôi trào, nhất là hai mắt ở thời khắc này tràn ra hỏa quang chướng mắt, cả người tựa như hóa thành Thần Tử, lạnh lùng nhìn qua.
Mục quang của hắn phảng phất như có thể xuyên thấu hết thảy bích chướng và trở ngại, xem như ba động của truyền tống trận cũng khó có thể ảnh hưởng, Hứa Thanh cũng không thèm nhìn, mà khóa chặt tu sĩ sáu mắt của Hải Thi Tộc.
Ở trong mắt Hứa Thanh, hết thảy đều biến thành chậm chạp.
Thư sinh áo đen đang chậm rãi bỏ chạy, bụi bặm bốn phía như đứng im, tất cả phảng phất như muốn hóa thành vĩnh hằng.
Mà ba động của truyền tống trận cũng như mực trong nước, chậm rãi khuếch tán, duy chỉ có thân ảnh của tu sĩ Hải Thi Tộc sáu mắt, động tác mới tương đối nhanh hơn một chút.
Nhưng vẫn rất chậm!
Bị Hứa Thanh nhìn, nội tâm của tu sĩ Hải Thi Tộc sáu mắt kia oanh minh, thần sắc đại biến.
- Hai đoàn, nhất định là hai đoàn, tu sĩ Đệ Thất Phong của Thất Huyết Đồng này đã mở hai đoàn Mệnh Hỏa, vì sao trước đó ta lại không nhìn ra chứ!
Đáy lòng hắn bi thiết, bỗng nhiên truyền tống trận xuất hiện dấu hiệu muốn hủy diệt.
Hiển nhiên là đang có người giúp hắn hủy trận pháp, tránh cho lần sát kiếp này.
Nhưng vẫn quá muộn.
Hứa Thanh nâng tay phải lên, nhẹ nhàng nhấn về phía truyền tống trận một cái.
Oanh…
Một đoàn hỏa diễm màu đen từ trong cơ thể Hứa Thanh bạo phát ra, điên cuồng khuếch tán, nháy mắt bao phủ ở trên truyền tống trận, tạo thành một bàn tay hỏa diễm to lớn, bao phủ lấy truyền tống trận.
Bàn tay tản mát ra sức nóng kinh người, mang theo khí thế đốt cháy hết thảy, theo nó rơi xuống, mặt đất xuất hiện từng khe hở, tựa như đại địa muốn chia năm xẻ bảy.
Trong nháy mắt, tất cả tảo biển khô héo trở thành tro bụi, nước biển ở xung quanh cũng bốc hơi, tạo thành khu vực trống rỗng, lộ ra truyền tống trận quang mang ảm đạm.
Cùng trận pháp sụp đổ, là tiếng rống sợ hãi của tu sĩ Hải Thi Tộc sáu mắt.
Thân ảnh của hắn không kịp tiêu tán, ở dưới nguy cơ sinh tử mãnh liệt, hắn phát ra tiếng gầm thê lương, liều mạng toàn lực, thân thể mọc ra bốn cánh tay.
Sáu cánh tay nâng lên, Mệnh Hỏa bộc phát, mở ra Huyền Diệu Thái, bản thân hắn càng ở thời khắc này không tiếc hủy pháp khiếu, kích phát toàn bộ tiềm lực, làm thân thể hóa thành một đoàn hỏa diễm, ra sức ngăn cản bàn tay Hắc Hỏa của Hứa Thanh.
Thời điểm chống cự, hắn còn lấy ra ba loại Pháp khí, trong miệng phun một viên ngọc thạch màu lam, biểu lộ dữ tợn mang theo vẻ tuyệt vọng điên cuồng.
Nhưng còn chưa đủ!
Một đoàn Mệnh Hỏa, không xứng làm đối thủ của tu sĩ có Mệnh Đăng.
Nháy mắt tiếp theo, bàn tay Hắc Hỏa rơi xuống, hết thảy vật chất ở bốn phía tan thành tro bụi, Pháp khí của tu sĩ Hải Thi Tộc sáu mắt kia không thể ngăn cản, trong nháy mắt hủy hai cái, cái thứ ba không kiên trì được nửa hơi, cũng nhanh chóng hủy diệt.
Cuối cùng vỡ nát là ngọc thạch màu lam, trong tiếng ken két trực tiếp nổ tung, sau đó nhục thân mà tu sĩ Hải Thi Tộc vẫn cho rằng rất mạnh mẽ, cũng khó mà chống đỡ được, huyết nhục đứt đoạn.
Trên truyền tống trận, tên tu sĩ Trúc Cơ đã mở ra Mệnh Hỏa kia của Hải Thi Tộc, giờ phút này lời nói bỗng nhiên im bặt.
Khi hắn còn sống cũng không phải Nhân tộc, mà là Dị tộc, bộ dáng của hắn nhìn như hình người, nhưng trên thực tế có sáu con mắt, trừ ở vị trí bình thường, mi tâm và hai má đều có một con, sau ót cũng có một con.
Bây giờ thân thể thành hình hơn phân nửa, đã bao hàm đầu và con mắt.
Giờ phút này hô hấp của hắn gấp rút, vô luận là Hứa Thanh có thể nhìn thấy năm cái con mắt vẫn là không thấy được đệ lục cái con mắt, toàn bộ mắt đều bỗng nhiên co rút lại.
Lộ ra kinh hãi cùng không thể tin, nội tâm phiên thiên phúc địa mãnh liệt biến hóa không thể che lấp mảy may.
- Ngươi... Ngươi mở Mệnh Hỏa? Còn không phải một đoàn! ! Cái này... Cái này...
Tu sĩ Trúc Cơ mở Mệnh Hỏa của Hải Thi Tộc chỉ cảm thấy não hải oanh minh, thân thể run rẩy, nguy cơ sinh tử mãnh liệt để thần hồn hắn run rẩy, muốn hủy trận pháp, nhưng trận pháp mở ra đến trình độ như vậy, hắn thân ở trong trận là không thể làm được, thế là nhìn về phía thư sinh áo đen gào thét.
- Mau hủy trận pháp này đi!
Trên thực tế không chỉ chỗ hắn như thế, thư sinh áo đen đang muốn tới gần Hứa Thanh kia, cũng ở nháy mắt đó tâm thần lăn lộn, nhấc lên sóng lớn ngập trời.
Bởi vì giờ khắc này hỏa diễm trong cơ thể Hứa Thanh cho người cảm giác quá kinh khủng!
Hỏa diễm kia bộc phát mạnh mẽ, làm con mắt của thư sinh áo đen như có vô số cây kim đâm tới, đau nhức kịch liệt, phảng phất như không thể nhìn thẳng, nội tâm kinh hãi, tâm thần cũng muốn sụp đổ.
Ở dưới tình huống như vậy, thư sinh áo đen làm sao dám tới gần, nguy cơ sinh tử mãnh liệt lật đổ hết thảy tín niệm trong lòng hắn, con đường bày ở trước mặt hắn, chỉ có một.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chính là bản năng trái với lợi ích của tộc đàn, không nghe theo lệnh cấp trên, mượn người khác đến hấp dẫn địch nhân, mình thì lập tức chạy trốn.
Nên trong chớp mắt, hắn liền có phán đoán, thân thể rút lui, muốn chạy trốn.
Mà giờ khắc này, Hứa Thanh đứng ở đằng xa ngẩng đầu lên.
Hỏa sơn trong cơ thể hắn kinh thiên động địa, đốt nước biển bốn phía không ngừng sôi trào, nhất là hai mắt ở thời khắc này tràn ra hỏa quang chướng mắt, cả người tựa như hóa thành Thần Tử, lạnh lùng nhìn qua.
Mục quang của hắn phảng phất như có thể xuyên thấu hết thảy bích chướng và trở ngại, xem như ba động của truyền tống trận cũng khó có thể ảnh hưởng, Hứa Thanh cũng không thèm nhìn, mà khóa chặt tu sĩ sáu mắt của Hải Thi Tộc.
Ở trong mắt Hứa Thanh, hết thảy đều biến thành chậm chạp.
Thư sinh áo đen đang chậm rãi bỏ chạy, bụi bặm bốn phía như đứng im, tất cả phảng phất như muốn hóa thành vĩnh hằng.
Mà ba động của truyền tống trận cũng như mực trong nước, chậm rãi khuếch tán, duy chỉ có thân ảnh của tu sĩ Hải Thi Tộc sáu mắt, động tác mới tương đối nhanh hơn một chút.
Nhưng vẫn rất chậm!
Bị Hứa Thanh nhìn, nội tâm của tu sĩ Hải Thi Tộc sáu mắt kia oanh minh, thần sắc đại biến.
- Hai đoàn, nhất định là hai đoàn, tu sĩ Đệ Thất Phong của Thất Huyết Đồng này đã mở hai đoàn Mệnh Hỏa, vì sao trước đó ta lại không nhìn ra chứ!
Đáy lòng hắn bi thiết, bỗng nhiên truyền tống trận xuất hiện dấu hiệu muốn hủy diệt.
Hiển nhiên là đang có người giúp hắn hủy trận pháp, tránh cho lần sát kiếp này.
Nhưng vẫn quá muộn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hứa Thanh nâng tay phải lên, nhẹ nhàng nhấn về phía truyền tống trận một cái.
Oanh…
Một đoàn hỏa diễm màu đen từ trong cơ thể Hứa Thanh bạo phát ra, điên cuồng khuếch tán, nháy mắt bao phủ ở trên truyền tống trận, tạo thành một bàn tay hỏa diễm to lớn, bao phủ lấy truyền tống trận.
Bàn tay tản mát ra sức nóng kinh người, mang theo khí thế đốt cháy hết thảy, theo nó rơi xuống, mặt đất xuất hiện từng khe hở, tựa như đại địa muốn chia năm xẻ bảy.
Trong nháy mắt, tất cả tảo biển khô héo trở thành tro bụi, nước biển ở xung quanh cũng bốc hơi, tạo thành khu vực trống rỗng, lộ ra truyền tống trận quang mang ảm đạm.
Cùng trận pháp sụp đổ, là tiếng rống sợ hãi của tu sĩ Hải Thi Tộc sáu mắt.
Thân ảnh của hắn không kịp tiêu tán, ở dưới nguy cơ sinh tử mãnh liệt, hắn phát ra tiếng gầm thê lương, liều mạng toàn lực, thân thể mọc ra bốn cánh tay.
Sáu cánh tay nâng lên, Mệnh Hỏa bộc phát, mở ra Huyền Diệu Thái, bản thân hắn càng ở thời khắc này không tiếc hủy pháp khiếu, kích phát toàn bộ tiềm lực, làm thân thể hóa thành một đoàn hỏa diễm, ra sức ngăn cản bàn tay Hắc Hỏa của Hứa Thanh.
Thời điểm chống cự, hắn còn lấy ra ba loại Pháp khí, trong miệng phun một viên ngọc thạch màu lam, biểu lộ dữ tợn mang theo vẻ tuyệt vọng điên cuồng.
Nhưng còn chưa đủ!
Một đoàn Mệnh Hỏa, không xứng làm đối thủ của tu sĩ có Mệnh Đăng.
Nháy mắt tiếp theo, bàn tay Hắc Hỏa rơi xuống, hết thảy vật chất ở bốn phía tan thành tro bụi, Pháp khí của tu sĩ Hải Thi Tộc sáu mắt kia không thể ngăn cản, trong nháy mắt hủy hai cái, cái thứ ba không kiên trì được nửa hơi, cũng nhanh chóng hủy diệt.
Cuối cùng vỡ nát là ngọc thạch màu lam, trong tiếng ken két trực tiếp nổ tung, sau đó nhục thân mà tu sĩ Hải Thi Tộc vẫn cho rằng rất mạnh mẽ, cũng khó mà chống đỡ được, huyết nhục đứt đoạn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro