Quang Âm Chi Ngoại

Thái sơn áp noã...

Nhĩ Căn

2024-11-14 22:32:10

Sáu cánh tay hỏng mất ba cái, máu thịt be bét, hai chân của hắn cũng không thể thừa nhận, ầm vang nổ tung.

Ba cánh tay còn sót lại, thời khắc này cũng uốn lượn, cuối cùng không thể chống cự, nổ thành huyết vụ màu lam, ầm ầm khuếch tán.

Mà bàn tay màu đen của Hứa Thanh, giờ phút này mang theo khí thế bẻ gãy nghiền nát, hung hăng vỗ xuống, trực tiếp rơi vào trên mặt đất, nghiền ép hết thảy!

Trận pháp vỡ vụn, tan thành tro bụi.

Mặt đất xuất hiện một chưởng ấn thật sâu, đồng thời thân thể tu sĩ Hải Thi Tộc sáu mắt kia đã triệt để vỡ nát, duy chỉ có một đoàn hỏa diễm màu xanh, vô cùng ảm đạm, tựa như tùy thời sẽ dập tắt, điên cuồng bỏ chạy về phía xa.

Tốc độ cực kỳ nhanh chóng, ở trong mắt tu sĩ chưa mở ra Mệnh Hỏa đã là cực hạn, thậm chí không cách nào thấy rõ, nhưng ở trong mắt Hứa Thanh lại khá chậm.

Thân thể của hắn tiến về phía trước một bước.

Một bước này rơi xuống, nước biển bốn phía phanh phanh nổ tung, hóa thành dòng nước xiết điên cuồng cuốn ngược.

Tốc độ của hắn cực nhanh, trong chớp mắt phá mở hết thảy trở ngại, xuất hiện ở trước mặt tu sĩ Hải Thi Tộc sáu mắt đang kinh hãi kia, tay phải nâng lên tùy ý vồ một cái.

Không nhìn Mệnh Hỏa của đối phương, trực tiếp xuyên thấu, như bắt gà con, rút ra linh hồn trong đó.

Mặc cho đối phương giãy giụa như thế nào cũng vu sự vô bổ, cuối cùng tu sĩ Hải Thi Tộc ở trong tiếng kêu thê lương thảm thiết, hỏa diễm màu đen từ trên thân thể Hứa Thanh bao trùm đến, bao phủ lấy hắn.

Trực tiếp luyện hồn!

Cho đến giờ phút này, tu sĩ Hải Thi Tộc đã chết đi kia cũng không thể lý giải, vì sao đệ tử Thất Huyết Đồng rõ ràng mạnh như vậy, thế sao lúc trước còn nhiều lần không để cho hắn truyền tống tới đây.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dù sao hắn là chưa từng thấy người mở ra Mệnh Hỏa đến trình độ như Hứa Thanh, nên ở trong nhận thức của hắn, Hứa Thanh không thể nào là tu sĩ vừa mở ra Mệnh Hỏa được.

Ba tức sau, Hứa Thanh buông tay, linh hồn của tu sĩ Hải Thi Tộc kia đã bị luyện hóa vào trong cơ thể hắn, như củi mới đốt cháy.

Làm xong hết thảy, Hứa Thanh quay đầu nhìn về phía thư sinh áo đen đang chậm rãi bỏ chạy ở cách đó không xa, nhìn thân ảnh đối phương bỏ chạy, thậm chí Hứa Thanh còn có thời gian đi suy tư sự khác nhau giữa tu sĩ có Mệnh Hỏa và không có Mệnh Hỏa.

- Chênh lệch đúng là quá lớn.

Hứa Thanh cảm khái, một bước đi về phía thư sinh áo đen.

Dưới tốc độ của Huyền Diệu Thái, thư sinh áo đen căn bản thấy không rõ, theo nước biển nổ tung lần nữa, Hứa Thanh đã xuất hiện ở trước mặt hắn.

Động tác của thư sinh áo đen còn không kịp biến hóa, biểu lộ hoảng sợ gần như vừa lên, Hứa Thanh đã giơ tay, hỏa diễm màu đen huyễn hóa dao găm, vạch qua cổ thư sinh áo đen một cái.

Đầu lâu và thi thể chia thành hai bộ phận, bị hỏa diễm màu đen nối cùng một chỗ.

Theo hỏa diễm lan tràn, bọn nó lại hóa thành hai bộ phận lần nữa, đồng thời bị đốt cháy, cho đến trở thành tro bụi tiêu tán, Hứa Thanh mới quay đầu nhìn về phía thanh niên của Tam Phong trước đó đào tẩu.

Thân ảnh đối phương sớm nhìn không thấy, hiển nhiên đã trốn đi rất xa, cũng không có khả năng biết biến hóa ở nơi đây.

Hứa Thanh nghĩ nghĩ, cuối cùng từ bỏ truy kích.

Sau khi đối phương đào tẩu còn có thể thả ra một loại thuật pháp quỷ dị, mặc dù mục đích là vì để hắn dễ dàng bỏ chạy và tự bảo vệ mình, nhưng cuối cùng cũng xem như giúp Hứa Thanh một tay.

Sau khi Hứa Thanh thu hồi chiến lợi phẩm, lại kiểm tra bốn phía, xác định nơi đây không còn dấu vết, lúc này thân thể mới đi xa, trong chốc lát đã biến mất.

Ở dưới Huyền Diệu Thái, Hứa Thanh phi nhanh ở dưới đáy biển, tâm tình của hắn khuấy động, có một loại cảm giác khó diễn tả bằng lời, loại mạnh mẽ đến từ bản thân kia, để Hứa Thanh cảm thấy rất an toàn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tốc độ của hắn cực nhanh, tu sĩ Trúc Cơ bình thường căn bản nhìn không thấy, nước biển cách trở là ảnh hưởng duy nhất, đồng thời theo hắn quan sát, cảm giác như núi lửa bộc phát ở trong cơ thể kia, để chính hắn cũng kinh hãi.

- Không biết so sánh với Đội trưởng, hiện tại lực lượng của ta như thế nào...

Hứa Thanh thì thào, cảm thụ Mệnh Hỏa trên Mệnh Đăng của mình bốc lên, để hắn khắc sâu ý thức được Huyền Diệu Thái kinh khủng.

- Hết thảy năng lực đều giống như thuế biến!

Hứa Thanh nâng tay phải vung lên, lập tức một biển lửa bàng bạc màu đen ầm vang tán ra, nháy mắt đã hủy diệt một truyền tống trận của Hải Thi Tộc.

Sau đó nắm đấm cách không nhấn về phía mặt đất một cái, lập tức đại địa oanh minh, từng khe hở đột nhiên tuôn ra, tạo thành một cái hố sâu to lớn.

Tiếp lấy hắn đưa tay bấm niệm pháp quyết, nước biển bốn phía lăn lộn, ở dưới ý niệm của hắn điều khiển, dũng mãnh lao về phía hố sâu, sau khi lấp đầy liền tạo thành một vòng xoáy, ầm ầm chuyển động ra xung quanh, lực sát thương của nó cực kỳ kinh người, Trúc Cơ bình thường chỉ cần đụng phải, thì thân thể nhất định sẽ tan vỡ, hình thần câu diệt.

- Pháp thuật, nhục thân, tất cả đều mạnh mẽ như vậy!

Tinh thần của Hứa Thanh phấn chấn, chợt hắn dừng lại ở một nơi vắng vẻ, theo nước biển xung quanh truyền đến từng tiếng nổ chậm chạp, Hứa Thanh cúi đầu nhìn Cái Bóng của mình, lại phất lấy ra Thiết Thiêm màu đen (*que sắt), lướt nhìn qua cả hai bọn nó.

Cái Bóng run rẩy, lão tổ Kim Cương Tông ở trên Thiết Thiêm màu đen cũng run rẩy mãnh liệt, trên thực tế trước đó, sau khi Hứa Thanh mở ra Huyền Diệu Thái, trong nháy mắt bọn chúng đều an tĩnh lại.

Bởi vì Hứa Thanh ở dưới trạng thái này, để bọn nó cảm thấy hắn quá kinh khủng, lại càng không cần phải nói sau khi Hứa Thanh mở ra trạng thái này, lại còn kinh khủng hơn tu sĩ mở ra một đoàn Mệnh Hỏa, đánh chết tu sĩ mở ra một đoàn Mệnh Hỏa dễ dàng như giết con gà, làm bọn hắn sợ đến không dám thốt ra một tiếng.

- Thời kỳ khảo hạch sắp đến rồi.

Hứa Thanh chậm rãi mở miệng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Âm Chi Ngoại

Số ký tự: 0