Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường, Hoàng Đế Không Trêu Được
Chương 30
Lạc Thúc Thúc
2024-09-10 16:31:58
Cung nữ bên cạnh Vương mỹ nhân tên là Đinh Hương. Hôm nay nàng ta đến lấy đồ ăn cho Vương mỹ nhân, ở lại một lúc, sau đó có chút hoảng hốt rời đi. Nhưng vào thời điểm đó không có ai để ý.
Ngự Thiện phòng đích thân điều tra ra, liền biết đây quả thực là một thủ đoạn hèn hạ quen dùng trong cung.
Thượng Đức Hỉ sau khi nghe xong cũng tỏ ra khinh thường: "Nếu có bản lĩnh liền thỉnh hoàng thượng ngủ lại. Làm như vậy thì ai mới là người khiến người khác chán ghét đây?”
Hành động của Vương mỹ nhân hiển nhiên đã đắc tội sạch sẽ người của Ngự Thiện phòng. Sau đó Thượng Đức Hỉ đích thân đi một chuyến tới chỗ Thẩm Khanh, Thẩm Thanh vẫn như cũ khách khách khí khí, chỉ nói Ngự Thiện phòng làm việc thỏa đáng.
Thương Đức Hỉ đi ra liền cảm khái: “Người không được sủng ái, địa vị thấp kém, phong thái cũng không tốt."
Hiện tại khi hoàng đế để cho Tiểu Hạ Tử dặn dò xuống bên dưới để ý hơn đến bữa ăn của Thẩm Khanh, Thượng Đức Hỉ trong lòng cũng không còn khúc mắc với Thẩm Khanh. Hơn nữa trở về lúc sau liền phân phó, hôm nay đã bị giáo huấn một hồi, về sau nếu có người tiếp tực làm như vậy, sẽ thực sự gây tổn hại cho toàn bộ Ngự Thiện phòng. Vì vậy, phàm là quản sự của Ngự Thiện phòng sau này đều phải bổ sung thêm thủ tục kiểm tra kỹ lưỡng đối với thức ăn của từng vị chủ tử.
Từ giờ trở đi, Thẩm Thanh không cần phải đích thân đến lấy đồ ăn nữa, nàng có thể đơn giản để người của Ngự Thiện phòng mang tới cho mình.
Lại nói đến Vương mỹ nhân, Thẩm Khanh thức ăn được cải thiện chỉ là chuyện vừa mới bắt đầu, không có ai biết, nhưng cũng là cung nữ Đinh Hương bên cạnh Vương mỹ nhân vừa vặn gặp cung nhân hướng Chiêu Hoa cung đưa thức ăn liền phát hiện ra.
Cũng là bởi vì trong lòng Vương mỹ có khúc mắc đối đầu với Thẩm Khanh, Đinh Hương liền nói chuyện này cho chủ tử nghe.
Vương mỹ nhân vốn bị cách ứng phó qua loa của Thẩm Khanh làm khó chịu, cộng thêm sự kiện ở Ngự hoa viên, trong hai người hoàng thượng lại chọn Thẩm Khanh thị tẩm, thật giống như hung hăng đánh một bạt tay vào gương mặt nàng ta.
Hiện tại một lương nhân Thẩm Khanh, phân vị vẫn như trước không có thăng lên, thế nhưng thức ăn lại tốt như vậy?
Không phải là bởi vì nàng hầu hạ hoàng thượng nhiều hơn hai lần ư?
Vương mỹ nhân trong lòng chính là không bỏ xuống được liền sai Đinh Hương tới Ngự Thiện phòng lén lút bỏ muối vào trong thức ăn của Thẩm Khanh. Sau sự việc ấy, nàng ta thấp thỏm không yên, đóng cửa mấy ngày không ra ngoài.
Mà Ngự Thiện phòng nhìn Vương mỹ nhân không được sủng ái, bữa ăn chuẩn bị lúc này càng ngày càng tệ. Thế nào cũng phải kêu Vương mỹ nhân đưa bạc mới đưa chút đồ tốt. Không tới mấy ngày, Vương mỹ nhân liền không có thức ăn, trong tay cũng không còn bạc.
Hiện tại trong tay không có bạc, không chỉ Ngự Thiện phòng không muốn nhìn thấy nàng ta, trong cung có quá nhiều chỗ phải dùng bạc, Vương mỹ nhân càng gầy gò, nàng càng cảm thấy khó chịu.
Chán ghét Thẩm Khanh, đồng thời đối với nàng đành bó tay thì lại càng nhớ tới hôm ở Ngự hoa viên. Nếu như ngày đó hoàng thượng không phải nhìn Thẩm Khanh mà nhìn tới nàng ta,có thể hay không ngày đó thị tẩm chính là nàng ta?
Sau đó, Lý mỹ nhân cũng nói với nàng ta rằng, nếu không phải nàng ta không xinh đẹp bằng Thẩm Khanh, chỉ có thể làm nền cho Thẩm Khanh, Thẩm Khanh có thể hiện tại vẫn là bị hoàng đế vắng vẻ.
Nghĩ như vậy, trong lòng bức thiết chưa từng có, muốn được hoàng thượng sủng ái. Nhưng hoàng thượng đến hậu cung vốn cũng không nhiều, nàng ta muốn thế nào được sủng ái a, chờ hoàng thượng lật bài tử, được tới khi nào?
Vương mỹ nhân chán chường nghĩ, lúc này cung nữ bên mình nhỏ giọng nói:
"Mỹ nhân, không bằng người bái kiến Du phi nương nương đi."
"Cái gì?"
Đinh Hương nói: "Mỹ nhân ở trong Khánh Vân cung, hiện tại chủ vị của Khánh Vân cung là Như phi nương nương nhưng Như phi nương nương cũng không được sủng ái."
Như phi không được sủng không nói, kỳ thực Thuần phi cũng không tính được sủng ái, hai vị này đi theo hầu hạ Hiên Viên Linh từ lâu mới có được phi vị, đương nhiên nguyên do cũng vì có gia mẫu, nhưng không phải là bởi vì được sủng ái.
Tóm lại Hiên Viên Linh đến hậu cung số lần vốn liền không tính đặc biệt nhiều, vị Như phi này quanh năm suốt tháng cũng không thể thấy Hiên Viên Linh được mấy lần, làm cho Khánh Vân cung đều quạnh quẽ.
Nhưng Du phi Chung Dục cung lại bất đồng.
"Du phi nương nương hiện tại có thai, không thể hầu hạ hoàng thượng, bên mình chỉ sợ chính thiếu người cố sủng đâu, mỹ nhân nếu như chủ động quy phục, sau này hoàng thượng thường xuyên hướng Du phi nương nương chỗ ấy đi, chung quy ngài cũng có cơ hội thấy hoàng thượng nha."
Vương mỹ nhân động tâm. Đúng rồi, đứa nhỏ. Phương quý nhân nói Thẩm Khanh trừ phi có đứa nhỏ bằng không không thăng lên phân vị.
Nếu như nàng có đứa nhỏ, tự nhiên Thẩm Khanh cũng càng bất quá không bằng nàng ta. Nhưng muốn có đứa nhỏ, nàng phải có cơ hội được có thấy hoàng thượng. Nàng ta hiện tại là thật bức thiết muốn có cơ hội, Như phi không cho được nàng ta, nàng ta có thể đi tìm Du phi.
CHƯƠNG 31
Du phi bên ấy chính mình dưỡng thai, Vương mỹ nhân đột nhiên bái kiến, chứng tỏ có ý đồ, Du phi trên mặt liền trầm xuống.
Nàng ta không thể thị tẩm, nhưng nàng ta trừ đứa nhỏ đang mang trong bụng, vẫn còn hai đứa bé, thân phận trong hậu cung chính là thập phần tôn quý, muốn nàng phải giống những tần phi khác dùng tới một Mỹ nhân để cố sủng?
Buồn cười đến cực điểm.
Du phi đem Vương mỹ nhân trách phạt một trận, cố tình Như phi bên kia cũng biết Vương mỹ nhân đi tìm Du phi.
“Đây là tâm lớn, liền không coi trọng miếu nhỏ này của bản cung.”
Như phi ngoài mặt cười rộ lên, trong mắt xác thực một chút ý cười đều không có: “Nghĩ muốn ân sủng như vậy, thế nhưng không đến cầu bản cung, bản cung cũng có thể cấp cho nàng đâu.”
Bỏ lại chủ vị trong cung, mặt khác tìm đến nhờ cậy Du phi, một cái tát này đánh cũng thật vang.
Ở trong cung bản thân có người như vậy, Như phi trong lòng nhớ kỹ, bất quá chẳng qua cũng chỉ là một cái Mỹ nhân, Như phi ở trong cung nhiều năm như vậy, há là một chút thủ đoạn lại không có, đâu có thể để cho người như thế tới vả mặt bạch bạch?
Như phi liếc mắt nhìn Tiểu Thuận Tử bên mình: “Lúc trước ở trong phòng Bình nương lục soát ra thứ bẩn thỉu, không quá mấy ngày lại đến sinh thần của đại hoàng tử, gọi người đến bỏ vào chén rượu của Vương mỹ nhân đi.”
Tiểu thuận tử nói: "Tiểu nhân minh bạch." Dừng một chút: “Bất quá nếu như quấy rầy đến sinh thần của đại hoàng tử?”
Như phi khinh thường cười: “Một tiểu mỹ nhân còn chưa có bản lĩnh này, đến lúc đó dẫn nàng đến chỗ thị vệ tuần tra trong cung đi, bản cung cũng muốn nhìn một cái, nàng đây là ngóng trông nam nhân sủng ái.”
Bên này Thẩm Khanh cũng theo lời nói Xuân Hoa biết được sắp tới sinh thần của đại hoàng tử.
Sinh thần của đại hoàng tử ở trong cung cũng được coi là đại sự. Đại hoàng tử mặc dù không chiếm được cái danh đích tử nhưng cũng là vị trí trưởng tử, hơn nữa đại hoàng tử năm nay sáu tuổi, dẫu sao cũng là hoàng tử duy nhất vào học viện, hiện giờ cũng thực tôn quý.
Ngay cả Hiên Viên Linh làm phụ hoàng cũng là có mặt chúc mừng sinh thân của hài tử. Sinh thần của đại hoàng tử chính là làm cho trong cung náo nhiệt một trận.
Thẩm Khanh vẫn đến sớm, nàng rốt cuộc cũng không thể có phong thái như Du phi, chỉ là không nghĩ đến hôm nay Du phi cũng tới sớm.
Thẩm Khanh đã lâu không thấy Du phi, chỉ thấy nàng ta có thai, lúc này đã có điểm lộ bụng, thấy nàng ta tùy ý liếc mắt nhìn nàng, Thẩm Khanh cúi đầu quy quy củ củ hành lễ, cùng lúc trước cũng không có gì khác biệt.
Ở nơi đông người, Du phi cũng sẽ không ngốc đến mức đi gây rối.
Bên kia những người khác trong cung cũng lần lượt tới, Hiên Viên Linh vẫn còn chính sự cần xử lý, tuy muốn tới nhưng đến cùng vẫn là hoàng hậu chủ trì.
Thẩm Khanh lần đầu thấy đại hoàng tử sáu tuổi, nhìn cũng ra dáng tiểu đại nhân, liền đi theo bên cạnh mẹ đẻ Thuận tần, Thẩm Khanh nhìn tức thì cảm thấy đứa trẻ này mặt mày không giống Hiên Viên Linh, mũi cùng miệng đảo có chút giống, liền vì cái này làm nàng quan sát vài lần.
Chờ Hiên Viên Linh đến, yến tiệc liền bắt đầu.
Thẩm Khanh vẫn như cũ quy quy củ củ, tóm lại vẫn là ấn theo quy củ của tiệc sinh thần, Thẩm Khanh không có đất diễn gì, nàng thuần túy là tới xem náo nhiệt.
Chờ náo nhiệt qua đi liền khai vị, tuy thức ăn trên yến hội đều không có gì đặc sắc nhưng Thẩm Khanh buồn chán không có việc gì làm, đành ăn một chút giết thời gian.
Hiên Viên Linh vô tình đảo mắt, liền thấy Thẩm Khanh gắp cái gì ăn, nhai một lát, lại gắp thêm một đũa, lại ăn một ngụm, lại nhai một lát, sau đó ước chừng là cảm giác mình chỉ ăn một món không được ổn, lại đi nhìn người bên cạnh, đổi một cái khác ăn.
Bất quá Hiên Viên Linh liếc mắt nhìn một cái thì không có nhìn nữa, tự mình uống rượu, xung quanh tần phi tự nhiên đều phải cùng uống.
Thẩm Khanh vốn không thích uống rượu, xuyên đến thân thể này cũng không có thay đổi, bất quá đại thể cũng chỉ nhấp miệng. Cùng mọi người bất đồng là Vương mỹ nhân.
Vương mỹ nhân trong khoảng thời gian này thật đúng là buồn bực, nàng nhìn rượu kia liền một ly tiếp một ly, rất có ý tứ định mượn rượu giải sầu, ánh mắt lại nhìn lên vị trí cao cao tại thượng của Hiên Viên Linh.
Càng xem trong lòng càng là khó chịu, vừa vặn theo rượu kia xuống bụng liền nóng ran cả người.
Lần này người hạ dược cũng không nghĩ tới Vương mỹ nhân lại mượn rượu giải sầu, vốn là một ly liền có thể phát huy tác dụng, nàng lại là một hơi uống đến phân nửa.
Vương mỹ nhân mặt mày ngày càng ửng hồng, tầm mắt nhìn Hiên Viên Linh càng mãnh liệt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, nàng muốn hoàng thượng.
Si ngốc nhìn mãi đến khi yến tiệc sinh thần đều tan, liền có cung nữ cầm đèn hộ tống các chủ tử hồi cung.
Ngự Thiện phòng đích thân điều tra ra, liền biết đây quả thực là một thủ đoạn hèn hạ quen dùng trong cung.
Thượng Đức Hỉ sau khi nghe xong cũng tỏ ra khinh thường: "Nếu có bản lĩnh liền thỉnh hoàng thượng ngủ lại. Làm như vậy thì ai mới là người khiến người khác chán ghét đây?”
Hành động của Vương mỹ nhân hiển nhiên đã đắc tội sạch sẽ người của Ngự Thiện phòng. Sau đó Thượng Đức Hỉ đích thân đi một chuyến tới chỗ Thẩm Khanh, Thẩm Thanh vẫn như cũ khách khách khí khí, chỉ nói Ngự Thiện phòng làm việc thỏa đáng.
Thương Đức Hỉ đi ra liền cảm khái: “Người không được sủng ái, địa vị thấp kém, phong thái cũng không tốt."
Hiện tại khi hoàng đế để cho Tiểu Hạ Tử dặn dò xuống bên dưới để ý hơn đến bữa ăn của Thẩm Khanh, Thượng Đức Hỉ trong lòng cũng không còn khúc mắc với Thẩm Khanh. Hơn nữa trở về lúc sau liền phân phó, hôm nay đã bị giáo huấn một hồi, về sau nếu có người tiếp tực làm như vậy, sẽ thực sự gây tổn hại cho toàn bộ Ngự Thiện phòng. Vì vậy, phàm là quản sự của Ngự Thiện phòng sau này đều phải bổ sung thêm thủ tục kiểm tra kỹ lưỡng đối với thức ăn của từng vị chủ tử.
Từ giờ trở đi, Thẩm Thanh không cần phải đích thân đến lấy đồ ăn nữa, nàng có thể đơn giản để người của Ngự Thiện phòng mang tới cho mình.
Lại nói đến Vương mỹ nhân, Thẩm Khanh thức ăn được cải thiện chỉ là chuyện vừa mới bắt đầu, không có ai biết, nhưng cũng là cung nữ Đinh Hương bên cạnh Vương mỹ nhân vừa vặn gặp cung nhân hướng Chiêu Hoa cung đưa thức ăn liền phát hiện ra.
Cũng là bởi vì trong lòng Vương mỹ có khúc mắc đối đầu với Thẩm Khanh, Đinh Hương liền nói chuyện này cho chủ tử nghe.
Vương mỹ nhân vốn bị cách ứng phó qua loa của Thẩm Khanh làm khó chịu, cộng thêm sự kiện ở Ngự hoa viên, trong hai người hoàng thượng lại chọn Thẩm Khanh thị tẩm, thật giống như hung hăng đánh một bạt tay vào gương mặt nàng ta.
Hiện tại một lương nhân Thẩm Khanh, phân vị vẫn như trước không có thăng lên, thế nhưng thức ăn lại tốt như vậy?
Không phải là bởi vì nàng hầu hạ hoàng thượng nhiều hơn hai lần ư?
Vương mỹ nhân trong lòng chính là không bỏ xuống được liền sai Đinh Hương tới Ngự Thiện phòng lén lút bỏ muối vào trong thức ăn của Thẩm Khanh. Sau sự việc ấy, nàng ta thấp thỏm không yên, đóng cửa mấy ngày không ra ngoài.
Mà Ngự Thiện phòng nhìn Vương mỹ nhân không được sủng ái, bữa ăn chuẩn bị lúc này càng ngày càng tệ. Thế nào cũng phải kêu Vương mỹ nhân đưa bạc mới đưa chút đồ tốt. Không tới mấy ngày, Vương mỹ nhân liền không có thức ăn, trong tay cũng không còn bạc.
Hiện tại trong tay không có bạc, không chỉ Ngự Thiện phòng không muốn nhìn thấy nàng ta, trong cung có quá nhiều chỗ phải dùng bạc, Vương mỹ nhân càng gầy gò, nàng càng cảm thấy khó chịu.
Chán ghét Thẩm Khanh, đồng thời đối với nàng đành bó tay thì lại càng nhớ tới hôm ở Ngự hoa viên. Nếu như ngày đó hoàng thượng không phải nhìn Thẩm Khanh mà nhìn tới nàng ta,có thể hay không ngày đó thị tẩm chính là nàng ta?
Sau đó, Lý mỹ nhân cũng nói với nàng ta rằng, nếu không phải nàng ta không xinh đẹp bằng Thẩm Khanh, chỉ có thể làm nền cho Thẩm Khanh, Thẩm Khanh có thể hiện tại vẫn là bị hoàng đế vắng vẻ.
Nghĩ như vậy, trong lòng bức thiết chưa từng có, muốn được hoàng thượng sủng ái. Nhưng hoàng thượng đến hậu cung vốn cũng không nhiều, nàng ta muốn thế nào được sủng ái a, chờ hoàng thượng lật bài tử, được tới khi nào?
Vương mỹ nhân chán chường nghĩ, lúc này cung nữ bên mình nhỏ giọng nói:
"Mỹ nhân, không bằng người bái kiến Du phi nương nương đi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cái gì?"
Đinh Hương nói: "Mỹ nhân ở trong Khánh Vân cung, hiện tại chủ vị của Khánh Vân cung là Như phi nương nương nhưng Như phi nương nương cũng không được sủng ái."
Như phi không được sủng không nói, kỳ thực Thuần phi cũng không tính được sủng ái, hai vị này đi theo hầu hạ Hiên Viên Linh từ lâu mới có được phi vị, đương nhiên nguyên do cũng vì có gia mẫu, nhưng không phải là bởi vì được sủng ái.
Tóm lại Hiên Viên Linh đến hậu cung số lần vốn liền không tính đặc biệt nhiều, vị Như phi này quanh năm suốt tháng cũng không thể thấy Hiên Viên Linh được mấy lần, làm cho Khánh Vân cung đều quạnh quẽ.
Nhưng Du phi Chung Dục cung lại bất đồng.
"Du phi nương nương hiện tại có thai, không thể hầu hạ hoàng thượng, bên mình chỉ sợ chính thiếu người cố sủng đâu, mỹ nhân nếu như chủ động quy phục, sau này hoàng thượng thường xuyên hướng Du phi nương nương chỗ ấy đi, chung quy ngài cũng có cơ hội thấy hoàng thượng nha."
Vương mỹ nhân động tâm. Đúng rồi, đứa nhỏ. Phương quý nhân nói Thẩm Khanh trừ phi có đứa nhỏ bằng không không thăng lên phân vị.
Nếu như nàng có đứa nhỏ, tự nhiên Thẩm Khanh cũng càng bất quá không bằng nàng ta. Nhưng muốn có đứa nhỏ, nàng phải có cơ hội được có thấy hoàng thượng. Nàng ta hiện tại là thật bức thiết muốn có cơ hội, Như phi không cho được nàng ta, nàng ta có thể đi tìm Du phi.
CHƯƠNG 31
Du phi bên ấy chính mình dưỡng thai, Vương mỹ nhân đột nhiên bái kiến, chứng tỏ có ý đồ, Du phi trên mặt liền trầm xuống.
Nàng ta không thể thị tẩm, nhưng nàng ta trừ đứa nhỏ đang mang trong bụng, vẫn còn hai đứa bé, thân phận trong hậu cung chính là thập phần tôn quý, muốn nàng phải giống những tần phi khác dùng tới một Mỹ nhân để cố sủng?
Buồn cười đến cực điểm.
Du phi đem Vương mỹ nhân trách phạt một trận, cố tình Như phi bên kia cũng biết Vương mỹ nhân đi tìm Du phi.
“Đây là tâm lớn, liền không coi trọng miếu nhỏ này của bản cung.”
Như phi ngoài mặt cười rộ lên, trong mắt xác thực một chút ý cười đều không có: “Nghĩ muốn ân sủng như vậy, thế nhưng không đến cầu bản cung, bản cung cũng có thể cấp cho nàng đâu.”
Bỏ lại chủ vị trong cung, mặt khác tìm đến nhờ cậy Du phi, một cái tát này đánh cũng thật vang.
Ở trong cung bản thân có người như vậy, Như phi trong lòng nhớ kỹ, bất quá chẳng qua cũng chỉ là một cái Mỹ nhân, Như phi ở trong cung nhiều năm như vậy, há là một chút thủ đoạn lại không có, đâu có thể để cho người như thế tới vả mặt bạch bạch?
Như phi liếc mắt nhìn Tiểu Thuận Tử bên mình: “Lúc trước ở trong phòng Bình nương lục soát ra thứ bẩn thỉu, không quá mấy ngày lại đến sinh thần của đại hoàng tử, gọi người đến bỏ vào chén rượu của Vương mỹ nhân đi.”
Tiểu thuận tử nói: "Tiểu nhân minh bạch." Dừng một chút: “Bất quá nếu như quấy rầy đến sinh thần của đại hoàng tử?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Như phi khinh thường cười: “Một tiểu mỹ nhân còn chưa có bản lĩnh này, đến lúc đó dẫn nàng đến chỗ thị vệ tuần tra trong cung đi, bản cung cũng muốn nhìn một cái, nàng đây là ngóng trông nam nhân sủng ái.”
Bên này Thẩm Khanh cũng theo lời nói Xuân Hoa biết được sắp tới sinh thần của đại hoàng tử.
Sinh thần của đại hoàng tử ở trong cung cũng được coi là đại sự. Đại hoàng tử mặc dù không chiếm được cái danh đích tử nhưng cũng là vị trí trưởng tử, hơn nữa đại hoàng tử năm nay sáu tuổi, dẫu sao cũng là hoàng tử duy nhất vào học viện, hiện giờ cũng thực tôn quý.
Ngay cả Hiên Viên Linh làm phụ hoàng cũng là có mặt chúc mừng sinh thân của hài tử. Sinh thần của đại hoàng tử chính là làm cho trong cung náo nhiệt một trận.
Thẩm Khanh vẫn đến sớm, nàng rốt cuộc cũng không thể có phong thái như Du phi, chỉ là không nghĩ đến hôm nay Du phi cũng tới sớm.
Thẩm Khanh đã lâu không thấy Du phi, chỉ thấy nàng ta có thai, lúc này đã có điểm lộ bụng, thấy nàng ta tùy ý liếc mắt nhìn nàng, Thẩm Khanh cúi đầu quy quy củ củ hành lễ, cùng lúc trước cũng không có gì khác biệt.
Ở nơi đông người, Du phi cũng sẽ không ngốc đến mức đi gây rối.
Bên kia những người khác trong cung cũng lần lượt tới, Hiên Viên Linh vẫn còn chính sự cần xử lý, tuy muốn tới nhưng đến cùng vẫn là hoàng hậu chủ trì.
Thẩm Khanh lần đầu thấy đại hoàng tử sáu tuổi, nhìn cũng ra dáng tiểu đại nhân, liền đi theo bên cạnh mẹ đẻ Thuận tần, Thẩm Khanh nhìn tức thì cảm thấy đứa trẻ này mặt mày không giống Hiên Viên Linh, mũi cùng miệng đảo có chút giống, liền vì cái này làm nàng quan sát vài lần.
Chờ Hiên Viên Linh đến, yến tiệc liền bắt đầu.
Thẩm Khanh vẫn như cũ quy quy củ củ, tóm lại vẫn là ấn theo quy củ của tiệc sinh thần, Thẩm Khanh không có đất diễn gì, nàng thuần túy là tới xem náo nhiệt.
Chờ náo nhiệt qua đi liền khai vị, tuy thức ăn trên yến hội đều không có gì đặc sắc nhưng Thẩm Khanh buồn chán không có việc gì làm, đành ăn một chút giết thời gian.
Hiên Viên Linh vô tình đảo mắt, liền thấy Thẩm Khanh gắp cái gì ăn, nhai một lát, lại gắp thêm một đũa, lại ăn một ngụm, lại nhai một lát, sau đó ước chừng là cảm giác mình chỉ ăn một món không được ổn, lại đi nhìn người bên cạnh, đổi một cái khác ăn.
Bất quá Hiên Viên Linh liếc mắt nhìn một cái thì không có nhìn nữa, tự mình uống rượu, xung quanh tần phi tự nhiên đều phải cùng uống.
Thẩm Khanh vốn không thích uống rượu, xuyên đến thân thể này cũng không có thay đổi, bất quá đại thể cũng chỉ nhấp miệng. Cùng mọi người bất đồng là Vương mỹ nhân.
Vương mỹ nhân trong khoảng thời gian này thật đúng là buồn bực, nàng nhìn rượu kia liền một ly tiếp một ly, rất có ý tứ định mượn rượu giải sầu, ánh mắt lại nhìn lên vị trí cao cao tại thượng của Hiên Viên Linh.
Càng xem trong lòng càng là khó chịu, vừa vặn theo rượu kia xuống bụng liền nóng ran cả người.
Lần này người hạ dược cũng không nghĩ tới Vương mỹ nhân lại mượn rượu giải sầu, vốn là một ly liền có thể phát huy tác dụng, nàng lại là một hơi uống đến phân nửa.
Vương mỹ nhân mặt mày ngày càng ửng hồng, tầm mắt nhìn Hiên Viên Linh càng mãnh liệt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, nàng muốn hoàng thượng.
Si ngốc nhìn mãi đến khi yến tiệc sinh thần đều tan, liền có cung nữ cầm đèn hộ tống các chủ tử hồi cung.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro