Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường, Hoàng Đế Không Trêu Được
Chương 42
Lạc Thúc Thúc
2024-09-10 16:31:58
Cũng may vào lúc này, bữa tối được đem vào, Thẩm Khanh chỉ mong hắn đừng nghĩ tới chuyện thêu thùa mãi không buông, cho nên lúc ăn cơm còn có vẻ đặc biệt ân cần.
Bất quá thời tiết dần dần nóng lên, Thẩm Khanh vừa ăn lại bị muỗi đốt, còn là đốt trên mặt, cũng không biết là do Thẩm Khanh da mặt phấn nộn hay là do con muỗi này có độc, chỉ mới đốt một cái liền đỏ lên một mảng, mắt nhìn còn có chút muốn sưng lên.
Thẩm Khanh vừa muốn gãi, Xuân Hoa lập tức nói: "Lương nhân đừng dùng sức, dễ bị thương."
Tuy nhiên Hiên Viên Linh còn bên cạnh nên Xuân Hoa cũng không thể nhắc nhở quá mức. Trong cung, nữ tử kiêng kị nhất chính là bị hoàng thượng trông thấy bộ dạng nhếch nhác, thế nào liền trùng hợp bị muỗi đốt thành như vậy?
Đỏ một mảnh như vậy cũng không đến nỗi là cực kỳ nhếch nhác nhưng tối nay vốn nên thị tẩm, lúc này hoàng thượng sẽ không phải là muốn đi chứ?
Thẩm Khanh cau mày khó chịu.
Hiên Viên Linh nhìn thấy, liền nói với Triệu Hải: "Đi tìm thái y."
Thẩm Khanh muốn cản cũng cản không kịp, Triệu Hải quay đầu liền đi ra ngoài, Thẩm Khanh trong lòng thầm nghĩ, bị muỗi đốt một ngụm liền gọi thái y đến xem?
Hiên Viên Linh lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của nàng, trong lòng không nghĩ như vậy, Thẩm Khanh nhất định là để ý khuôn mặt này, rốt cuộc nữ nhân hậu cung nơi nào không để ý đến gương mặt, chỉ là phân vị của nàng không tiện mở miệng thỉnh thái y, tuy chỉ bị muỗi đốt, nhưng bị thương ở trên gương mặt cũng là vấn đề không nhỏ.
Chỉ chốc lát sau thái y đã tới, xem xét trên mặt Thẩm Khanh rồi tới bắt mạch, sau đó nói: "Hồi hoàng thượng, thể chất của Thẩm lương nhân có lẽ cùng người thường có chút bất đồng, da thịt so với người bình thường dễ dàng thu hút muỗi không nói, bị muỗi đốt còn có thể đỏ một mảnh và sưng tấy, phải bôi cao để tiêu sưng giảm ngứa, sau này chú ý một chút liền không việc gì."
Ý tứ không phải nói sau này này bị muỗi đốt liền thành như vậy? Mắt nhìn hạ chí đến gần, thời tiết ngày càng nóng, muỗi tự nhiên càng ngày càng nhiều, bị muỗi đốt chính là khó tránh khỏi.
"Có thể có phương pháp khác?”
Thái y nói: "Thần có thể chuẩn bị túi thơm, đeo trên người liền ổn thỏa.”
"Ân." Hiên Viên Linh hài lòng.
Thẩm Khanh hơi mỉm cười, chỉ là lúc này đến cùng còn ngứa, liền xử lý mặt trước, kết quả bôi thuốc hoàn hảo, lại đâu biết cao này là một màu đen xì, đồ lên liền tối một mảnh, nửa gương mặt nhỏ nhắn của nàng đều đen. Thẩm Khanh tự mình xem xét, liếc mắt lúng túng nhìn Hiên Viên Linh, nàng như này thì không thể thị tẩm nha.
Cái nhìn này đầy vẻ đáng thương, Hiên Viên Linh gọi nàng: "Qua đây."
Thẩm Khanh đi đến trước mặt Hiên Viên Linh còn cẩn thận từng li từng tí, trong lòng cảm thấy hiện tại nàng như vậy, Hiên Viên Linh cho dù là cầm thú cũng ăn không trôi đi?
Hiên Viên Linh chỉ nhìn qua mặt nàng, thậm chí còn trấn an một câu: "Không có chuyện gì, đắp thuốc mỡ liền ổn."
Thẩm Khanh chớp hai mắt, sau đó gật gật đầu.
Nàng vốn tưởng rằng Hiên Viên Linh nhìn thấy nàng như vậy liền rời đi, kết quả hắn nhìn cũng nhìn, cư nhiên chưa đi, nên tắm rửa liền đi tắm rửa, bởi vì hôm nay tới sớm, Hiên Viên Linh còn tìm thư pháp xem một chút.
Thẩm Khanh nhìn hắn thật không có ý định yêu tinh đánh nhau, trong lòng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, từ khi nhận thức đến nay, chẳng lẽ tối nay là đêm đầu tiên cái gì đều không làm, muốn đắp chăn thuần túy nói chuyện phiếm?
Hiên Viên Linh nhìn thư pháp một lát, liền để Thẩm Khanh hầu hạ đổi áo ngủ sau đó lên giường nằm, Thẩm Khanh còn chưa kịp thích ứng, thật sự không định làm gì? Nàng nhìn Hiên Viên Linh vài lần, sau đó vụng trộm cười.
Bất quá thời tiết dần dần nóng lên, Thẩm Khanh vừa ăn lại bị muỗi đốt, còn là đốt trên mặt, cũng không biết là do Thẩm Khanh da mặt phấn nộn hay là do con muỗi này có độc, chỉ mới đốt một cái liền đỏ lên một mảng, mắt nhìn còn có chút muốn sưng lên.
Thẩm Khanh vừa muốn gãi, Xuân Hoa lập tức nói: "Lương nhân đừng dùng sức, dễ bị thương."
Tuy nhiên Hiên Viên Linh còn bên cạnh nên Xuân Hoa cũng không thể nhắc nhở quá mức. Trong cung, nữ tử kiêng kị nhất chính là bị hoàng thượng trông thấy bộ dạng nhếch nhác, thế nào liền trùng hợp bị muỗi đốt thành như vậy?
Đỏ một mảnh như vậy cũng không đến nỗi là cực kỳ nhếch nhác nhưng tối nay vốn nên thị tẩm, lúc này hoàng thượng sẽ không phải là muốn đi chứ?
Thẩm Khanh cau mày khó chịu.
Hiên Viên Linh nhìn thấy, liền nói với Triệu Hải: "Đi tìm thái y."
Thẩm Khanh muốn cản cũng cản không kịp, Triệu Hải quay đầu liền đi ra ngoài, Thẩm Khanh trong lòng thầm nghĩ, bị muỗi đốt một ngụm liền gọi thái y đến xem?
Hiên Viên Linh lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của nàng, trong lòng không nghĩ như vậy, Thẩm Khanh nhất định là để ý khuôn mặt này, rốt cuộc nữ nhân hậu cung nơi nào không để ý đến gương mặt, chỉ là phân vị của nàng không tiện mở miệng thỉnh thái y, tuy chỉ bị muỗi đốt, nhưng bị thương ở trên gương mặt cũng là vấn đề không nhỏ.
Chỉ chốc lát sau thái y đã tới, xem xét trên mặt Thẩm Khanh rồi tới bắt mạch, sau đó nói: "Hồi hoàng thượng, thể chất của Thẩm lương nhân có lẽ cùng người thường có chút bất đồng, da thịt so với người bình thường dễ dàng thu hút muỗi không nói, bị muỗi đốt còn có thể đỏ một mảnh và sưng tấy, phải bôi cao để tiêu sưng giảm ngứa, sau này chú ý một chút liền không việc gì."
Ý tứ không phải nói sau này này bị muỗi đốt liền thành như vậy? Mắt nhìn hạ chí đến gần, thời tiết ngày càng nóng, muỗi tự nhiên càng ngày càng nhiều, bị muỗi đốt chính là khó tránh khỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Có thể có phương pháp khác?”
Thái y nói: "Thần có thể chuẩn bị túi thơm, đeo trên người liền ổn thỏa.”
"Ân." Hiên Viên Linh hài lòng.
Thẩm Khanh hơi mỉm cười, chỉ là lúc này đến cùng còn ngứa, liền xử lý mặt trước, kết quả bôi thuốc hoàn hảo, lại đâu biết cao này là một màu đen xì, đồ lên liền tối một mảnh, nửa gương mặt nhỏ nhắn của nàng đều đen. Thẩm Khanh tự mình xem xét, liếc mắt lúng túng nhìn Hiên Viên Linh, nàng như này thì không thể thị tẩm nha.
Cái nhìn này đầy vẻ đáng thương, Hiên Viên Linh gọi nàng: "Qua đây."
Thẩm Khanh đi đến trước mặt Hiên Viên Linh còn cẩn thận từng li từng tí, trong lòng cảm thấy hiện tại nàng như vậy, Hiên Viên Linh cho dù là cầm thú cũng ăn không trôi đi?
Hiên Viên Linh chỉ nhìn qua mặt nàng, thậm chí còn trấn an một câu: "Không có chuyện gì, đắp thuốc mỡ liền ổn."
Thẩm Khanh chớp hai mắt, sau đó gật gật đầu.
Nàng vốn tưởng rằng Hiên Viên Linh nhìn thấy nàng như vậy liền rời đi, kết quả hắn nhìn cũng nhìn, cư nhiên chưa đi, nên tắm rửa liền đi tắm rửa, bởi vì hôm nay tới sớm, Hiên Viên Linh còn tìm thư pháp xem một chút.
Thẩm Khanh nhìn hắn thật không có ý định yêu tinh đánh nhau, trong lòng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, từ khi nhận thức đến nay, chẳng lẽ tối nay là đêm đầu tiên cái gì đều không làm, muốn đắp chăn thuần túy nói chuyện phiếm?
Hiên Viên Linh nhìn thư pháp một lát, liền để Thẩm Khanh hầu hạ đổi áo ngủ sau đó lên giường nằm, Thẩm Khanh còn chưa kịp thích ứng, thật sự không định làm gì? Nàng nhìn Hiên Viên Linh vài lần, sau đó vụng trộm cười.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro