Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường, Hoàng Đế Không Trêu Được
Chương 45
Lạc Thúc Thúc
2024-09-10 16:31:58
Ngày hôm sau là mười lăm, dựa theo quy củ, Hiên Viên Linh phải tới Phượng Nghi cung của hoàng hậu. Đây đã là quy củ, hoàng đế phải cấp thể diện cùng tôn trọng đối với hoàng hậu, Hiên Viên Linh hiển nhiên là đi. Hoàng hậu bên kia đã phái người đến thỉnh, tự nhiên là muốn Hoàng Thượng qua đó dùng thiện.
Cố tình ở trên triều, sổ con được dâng lên khiến cho Hiên Viên Linh nổi trận lôi đình.
Cách đây vài ngày, vùng Tây Bắc gặp phải hạn hán do thời tiết thay đổi đột ngột. Hiên Viên Linh cũng bận rộn một thời gian, cuối cùng chuẩn bị ổn thỏa, việc cứu trợ thiên tai cũng được tiến hành gấp rút. Kết quả lại nghe được trong tiền triều thế nhưng có người cắt xén lương thực.
Người dưới quyền tham ô hàng năm đều có, không ít người đều đã thất thế, nhưng liên tiếp vẫn không thay đổi, đích thực khiến người chán ghét. Càng vào thời điểm nước sôi lửa bỏng, những lũ sâu mọt kia càng ham phát tài hơn là để ý tới nạn quốc, hoàn toàn không quan tâm sống chết của người dân ở bên ngoài. Hiên Viên Linh một chút cũng không muốn nhân nhượng với loại người như thế, vừa dứt liền để hai bộ bắt đầu điều tra.
Hiển nhiên dọa không được những người đó, lần trước giết gà dọa khỉ không ai sợ, hiện tại thay vì giết gà dọa khỉ liền làm đến cùng. Sau khi bãi triều, sắc mặt Hiên Viên Linh vẫn không khá lên bao nhiêu.
Triệu hải nghe xong đều cảm thấy không ổn, Hoàng hậu nương nương tin tức như thế nào không linh thông, tâm tình hoàng thượng không tốt, lúc này chỉ sợ đối với ai cũng không có sắc mặt tốt.
Hoàng hậu đến thỉnh, Hiên Viên Linh tâm tình dù kém cũng nên cho nàng mặt mũi, dù sao hôm nay là ngày mười lăm, vẫn là nên đi. Thế nhưng lúc này trong lòng Hiên Viên Linh xác thực phiền chán, nhất thời không tìm được địa phương xả giận, lại nghẹn khí tới trung cung của hoàng hậu.
Hoàng hậu nhìn thấy Hiên Viên Linh đến tất nhiên vui mừng, nàng lúc này còn không biết chuyện xảy ra trong triều, mỉm cười chờ Hiên Viên Linh tiến vào: "Thần thiếp tự mình chuẩn bị canh cho hoàng thượng, người nếm thử."
Lần trước bởi vì sự tình của Vương mỹ nhân, Hiên Viên Linh đã hơn nửa tháng không bước vào hậu cung. Hắn không đi những địa phương khác, hiển nhiên Phượng Nghi cung của hoàng hậu không có việc gì liền cũng không tới. Hiện tại qua đây, hoàng hậu xác thực vui vẻ.
Không nói tới thị tẩm, chuẩn bị mọi thứ cũng là dụng tâm.
Hoàng hậu ân cần, Hiên Viên Linh không đến mức không cho nàng mặt mũi, ngồi xuống liền bắt đầu dùng bữa, kết quả nhìn qua một bàn đồ ăn được bày biện, hắn xem lại mất hứng.
Ngự Thiện phòng luôn là chiều theo lòng người, nhưng nơi này của hoàng hậu một bàn đồ ăn đều cố tình không có món nào ấn theo sở thích của hắn mà là làm theo bữa ăn của hoàng đế. Hoàng đế dùng thiện tất nhiên có quy củ riêng biệt, vài món mặn đều là theo truyền thống, thậm chí một vài thức ăn là không được dùng.
Một bàn đồ ăn này của hoàng hậu, ngươi nói nàng sai, cũng không đến mức nhưng nhìn tới thật sự là mất hết hứng thú.
Hoàng hậu đoan trang nhã nhặn, bộ dạng cũng không tính là kém. Hậu cung quản lý cũng gọn gàng ngăn nắp, là một hoàng hậu đủ tư cách, nhưng thật sự một chút ý tứ cũng không có.
Nàng dù sao cũng không có làm sai, Hiên Viên Linh tùy ý dùng thiện sau lại nhìn thư án, cũng kêu hoàng hậu nghỉ ngơi, chỉ chốc lát đã đi ngủ, càng không có gì để tán ngẫu, liền cứ như thế ngủ.
Hoàng hậu trái lại muốn nói gì đó, nhưng bọn họ hai người trước giờ luôn tương kính như tân, vì thế cũng không có gì để nói, liền im lặng dùng bữa.
Một đêm này đối với hoàng hậu, trong lòng chính là một trận giày vò, thậm chí so với thường ngày hoàng đế không đến còn muốn giày vò hơn.
Ngày hôm sau, hoàng hậu dậy sớm hầu hạ Hiên Viên Linh mặc triều phục, tiễn hắn ra khỏi cửa cung.
Thẳng đến khi người đã đi xa, trên gương mặt hoàng hậu mới thoáng hiện nét mệt mỏi, rốt cuộc là không nhịn được nữa.
Kim Chi nhìn hoàng hậu như vậy cũng đau lòng: "Nương nương vì sao không cùng hoàng thượng trò chuyện nhiều một chút, cũng tốt hơn là….."
"Ngươi nhìn không ra hoàng thượng không muốn cùng bản cung nói chuyện ư?" Hoàng hậu hô hấp đều cảm thấy nặng nề.
"Bản cung phải tuân theo quy củ, bản cung là hoàng hậu, không phải tần phi, phải đoan trang không thể mị hoặc hoàng thượng, những thứ kia là việc làm của tần phi, bản cung không thể làm, ngươi hiểu không?"
Quan hệ hai người bọn họ đều là quy quy củ củ, có thể tốt chỗ nào a.
Hiên Viên Linh ra khỏi trung cung của hoàng hậu, sắc mặt cũng là không được tốt.
Cố tình ở trên triều, sổ con được dâng lên khiến cho Hiên Viên Linh nổi trận lôi đình.
Cách đây vài ngày, vùng Tây Bắc gặp phải hạn hán do thời tiết thay đổi đột ngột. Hiên Viên Linh cũng bận rộn một thời gian, cuối cùng chuẩn bị ổn thỏa, việc cứu trợ thiên tai cũng được tiến hành gấp rút. Kết quả lại nghe được trong tiền triều thế nhưng có người cắt xén lương thực.
Người dưới quyền tham ô hàng năm đều có, không ít người đều đã thất thế, nhưng liên tiếp vẫn không thay đổi, đích thực khiến người chán ghét. Càng vào thời điểm nước sôi lửa bỏng, những lũ sâu mọt kia càng ham phát tài hơn là để ý tới nạn quốc, hoàn toàn không quan tâm sống chết của người dân ở bên ngoài. Hiên Viên Linh một chút cũng không muốn nhân nhượng với loại người như thế, vừa dứt liền để hai bộ bắt đầu điều tra.
Hiển nhiên dọa không được những người đó, lần trước giết gà dọa khỉ không ai sợ, hiện tại thay vì giết gà dọa khỉ liền làm đến cùng. Sau khi bãi triều, sắc mặt Hiên Viên Linh vẫn không khá lên bao nhiêu.
Triệu hải nghe xong đều cảm thấy không ổn, Hoàng hậu nương nương tin tức như thế nào không linh thông, tâm tình hoàng thượng không tốt, lúc này chỉ sợ đối với ai cũng không có sắc mặt tốt.
Hoàng hậu đến thỉnh, Hiên Viên Linh tâm tình dù kém cũng nên cho nàng mặt mũi, dù sao hôm nay là ngày mười lăm, vẫn là nên đi. Thế nhưng lúc này trong lòng Hiên Viên Linh xác thực phiền chán, nhất thời không tìm được địa phương xả giận, lại nghẹn khí tới trung cung của hoàng hậu.
Hoàng hậu nhìn thấy Hiên Viên Linh đến tất nhiên vui mừng, nàng lúc này còn không biết chuyện xảy ra trong triều, mỉm cười chờ Hiên Viên Linh tiến vào: "Thần thiếp tự mình chuẩn bị canh cho hoàng thượng, người nếm thử."
Lần trước bởi vì sự tình của Vương mỹ nhân, Hiên Viên Linh đã hơn nửa tháng không bước vào hậu cung. Hắn không đi những địa phương khác, hiển nhiên Phượng Nghi cung của hoàng hậu không có việc gì liền cũng không tới. Hiện tại qua đây, hoàng hậu xác thực vui vẻ.
Không nói tới thị tẩm, chuẩn bị mọi thứ cũng là dụng tâm.
Hoàng hậu ân cần, Hiên Viên Linh không đến mức không cho nàng mặt mũi, ngồi xuống liền bắt đầu dùng bữa, kết quả nhìn qua một bàn đồ ăn được bày biện, hắn xem lại mất hứng.
Ngự Thiện phòng luôn là chiều theo lòng người, nhưng nơi này của hoàng hậu một bàn đồ ăn đều cố tình không có món nào ấn theo sở thích của hắn mà là làm theo bữa ăn của hoàng đế. Hoàng đế dùng thiện tất nhiên có quy củ riêng biệt, vài món mặn đều là theo truyền thống, thậm chí một vài thức ăn là không được dùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một bàn đồ ăn này của hoàng hậu, ngươi nói nàng sai, cũng không đến mức nhưng nhìn tới thật sự là mất hết hứng thú.
Hoàng hậu đoan trang nhã nhặn, bộ dạng cũng không tính là kém. Hậu cung quản lý cũng gọn gàng ngăn nắp, là một hoàng hậu đủ tư cách, nhưng thật sự một chút ý tứ cũng không có.
Nàng dù sao cũng không có làm sai, Hiên Viên Linh tùy ý dùng thiện sau lại nhìn thư án, cũng kêu hoàng hậu nghỉ ngơi, chỉ chốc lát đã đi ngủ, càng không có gì để tán ngẫu, liền cứ như thế ngủ.
Hoàng hậu trái lại muốn nói gì đó, nhưng bọn họ hai người trước giờ luôn tương kính như tân, vì thế cũng không có gì để nói, liền im lặng dùng bữa.
Một đêm này đối với hoàng hậu, trong lòng chính là một trận giày vò, thậm chí so với thường ngày hoàng đế không đến còn muốn giày vò hơn.
Ngày hôm sau, hoàng hậu dậy sớm hầu hạ Hiên Viên Linh mặc triều phục, tiễn hắn ra khỏi cửa cung.
Thẳng đến khi người đã đi xa, trên gương mặt hoàng hậu mới thoáng hiện nét mệt mỏi, rốt cuộc là không nhịn được nữa.
Kim Chi nhìn hoàng hậu như vậy cũng đau lòng: "Nương nương vì sao không cùng hoàng thượng trò chuyện nhiều một chút, cũng tốt hơn là….."
"Ngươi nhìn không ra hoàng thượng không muốn cùng bản cung nói chuyện ư?" Hoàng hậu hô hấp đều cảm thấy nặng nề.
"Bản cung phải tuân theo quy củ, bản cung là hoàng hậu, không phải tần phi, phải đoan trang không thể mị hoặc hoàng thượng, những thứ kia là việc làm của tần phi, bản cung không thể làm, ngươi hiểu không?"
Quan hệ hai người bọn họ đều là quy quy củ củ, có thể tốt chỗ nào a.
Hiên Viên Linh ra khỏi trung cung của hoàng hậu, sắc mặt cũng là không được tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro