Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường, Hoàng Đế Không Trêu Được
Chương 44
Lạc Thúc Thúc
2024-09-10 16:31:58
Hiên Viên Linh ra khỏi Chiêu Hoa cung tâm tình cũng không tệ, thế nhưng còn giữ được trong cả ngày hôm đó.
Thời điểm Vương Đức bưng lục đầu bài tới, Hiên Viên Linh nhìn một vòng bài tử, còn chưa chọn được, bên ngoài lại thông truyền: "Thái hậu nương nương giá đáo."
Hiên Viên Linh cũng đem tay hạ xuống.
Vương Đức cùng Triệu Hải hai người ở bên trong đều cảm thấy chỉ sợ không có chuyện gì tốt, tới vào canh giờ này, thái hậu nương nương ý tứ nhưng thực rõ ràng.
Thái hậu vừa vào cửa liền vẫy tay cho người đi xuống.
Hiên Viên Linh nghiêm túc hướng về phía thái hậu hành lễ, mẹ con hai người liền là trên dưới quy củ.
Thái hậu cũng không ngăn cản hắn, chỉ nói: "Ai gia hôm nay qua đây là nghe nói Du phi mấy ngày trước đem tân nhân mới tiến cung Phương quý nhân phạt quỳ, chuyện này hoàng đế biết không?"
"Trẫm mấy ngày nay bận rộn việc triều chính, chưa từng nghe nói qua."
Hiên Viên Linh nói một câu này, thái hậu cũng không thể nói tiếp lời định nói, cau mày: "Ngươi sủng ra người như vậy, ỷ vào trước mắt trong bụng còn mang đứa nhỏ, Du phi quả thật là coi trời bằng vung, thật không để người khác vào mắt, cứ như thế chỉ sợ muốn trèo đến trên đầu hoàng hậu, quy củ cũng loạn thành một đoàn."
"Du phi tính khí đúng là có chút ngang ngược, trẫm sẽ răn dạy nàng ấy." Hiên Viên Linh cũng không phản bác lại lời của thái hậu.
Thái hậu liền một bụng cũng không nói được: "Đã biết liền tốt, ai gia vẫn là câu nói kia, trung cung như cũ không có đích tử, trấn không được nữ nhân hậu cung, hoàng đế trong lòng cũng là hiểu rõ.”
"Trẫm minh bạch."
Mẹ con hai người nói đến đây cũng không còn gì để nói, thái hậu sau liền rời đi.
Sau khi thái hậu rời đi, sắc mặt của Hiên Viên Linh triệt để trầm xuống, mà bên ngoài sắc mặt của thái hậu cũng không tốt hơn bao nhiêu.
"Hoàng đế quả thật càng ngày không để ai gia vào mắt, ngươi nghe một chút hắn thế nhưng lấy lệ đáp lời ai gia, cũng không nói một tiếng sẽ đi tới trung cung của hoàng hậu."
Ma ma bên mình không dám tiếp lời, lời này thật sự tiếp không được. Nói đến cũng làm lạ, hoàng thượng chính là đứa con thân sinh của thái hậu, cũng là thái hậu nương nương chính mình nuôi dưỡng, mẫu tử hai người quan hệ như thế nào lại lãnh đạm như vậy?
Hiên Viên Linh gọi người tới, trên mặt treo nụ cười nhạt, rối loạn quy củ, trong lòng hiểu rõ, những lời này hắn đã nghe từ nhỏ.
Hắn cũng thỏa nguyện bà ấy, ngồi lên vị trí hoàng đế, bà ấy còn định nhúng tay vào loại chuyện này.
Vì để cho hoàng hậu có được đích tử?
Đích tử kia liền chảy dòng máu của gia mẫu ư?
Đến cùng hắn ngoại trừ là con trai của bà, vẫn là cái gì?
Ngược lại lại nghĩ đến Du phi.
Thái hậu tới tìm hắn, mười lần thì có đến bảy lần đều là nói Du phi ngang ngược thành tính, lúc trước hắn cũng tùy nàng, Du phi cũng là hắn nghiêm túc sủng ái, trong bụng cũng không chịu thua kém, sinh được long phượng thai, hắn cũng vui vẻ, bây giờ còn mang đứa nhỏ. Lúc trước chuyện của Vương mỹ nhân cùng nàng có liên quan, bây giờ lại náo ra sự tình của Phương quý nhân còn bị thái hậu lấy đến làm cớ. Xem ra hắn thật sự quá nuông chiều nàng, hiện tại hắn cảm thấy cũng không hài lòng với Du phi. Du phi vẫn là không hiểu chuyện.
"Trẫm coi Du phi dưỡng thai không chuyên tâm, ngươi sai người đi nói với nàng, sau này vẫn nên ngốc ở Chung Dục cung cẩn thận dưỡng thai."
Một câu nói này, Du phi ở trong cung liền tức muốn lật trời, bản thân Du phi không nghĩ đến nàng ta còn mang đứa nhỏ, không phải chỉ là phạt quỳ một cái Quý nhân thôi sao? Thế nào liền cấm túc?
Cũng không hẳn là như vậy, mặc dù bên ngoài là nói cấm túc nhưng Triệu Hải cho người truyền lời chỉ bảo nàng ta hảo hảo ngốc ở trong cung, đây là nhìn tới mặt mũi của nàng ta, nhưng Du phi vừa nghe chỉ để ý tới hoàng đế khí nàng, ý tứ là nói muốn cấm túc nàng ta.
Cung nhân vừa tới truyền lời, Du phi liền đem chén trà quăng đổ.
Bên cạnh, Văn Thu sợ nàng động thai khí: "Nương nương không thể tức giận, cẩn thận tiểu hoàng tử trong bụng."
Du phi trong lòng nghẹn đến hoảng: "Thường ngày bản cung lẽ nào không có phạt phi tần trong cung? Kể cả không nể mặt hoàng hậu, hoàng thượng cũng không nói cái gì, bây giờ, bây giờ hắn lại vì một cái Quý nhân đem bản cung cấm túc? Bản cung còn đang mang đứa nhỏ đâu?"
Mấy ngày nay nàng ta cũng không làm ra chuyện gì khác thường, có cũng chỉ là lần đó phạt quỳ Phương quý nhân, trong lòng Du phi tự nhiên đem chuyện Hiên Viên Linh kêu nàng ta an phận cùng sự tình phạt quỳ Phương quý nhân liên hệ với nhau.
Nói tới lại ủy khuất.
Du phi một đường thượng vị đến ngày hôm nay có thể nói xuôi gió xuôi nước, chưa từng bị ủy khuất như vậy.
"Nhất định là tiểu tiện nhân kia ở trước mặt hoàng thượng nói xấu bản cung." Du phi trong mắt thoáng tỏ ra hận ý: "Bây giờ trong bụng bản cung vẫn còn có đứa nhỏ, mệnh tiện của nàng ta tất nhiên thua kém thân thể của bản cung, đợi bản cung sinh hạ đứa nhỏ này, hừ, ngày sau vẫn còn dài."
Văn Thu thở phào nhẹ nhõm: "Nương nương nghĩ thế là được rồi, bây giờ quan trọng vẫn là thân thể của nương nương, Phương quý nhân không thể sánh bằng tiểu hoàng tử, nương nương ở trong hậu cung chính là thân phận đặc biệt tôn quý, ai có thể được như nương nương có phúc được ba đứa nhỏ bàng thân?"
Trong lòng Du phi bởi vì lần này bị cấm túc, nghe Văn Thu nói đến đứa nhỏ, chặn lại nói: "Gọi người đem nhị hoàng tử cùng tam công chúa tới."
Nàng ta trước mắt chỉ có nhìn thấy hai đứa nhỏ mới an tâm.
Thời điểm Vương Đức bưng lục đầu bài tới, Hiên Viên Linh nhìn một vòng bài tử, còn chưa chọn được, bên ngoài lại thông truyền: "Thái hậu nương nương giá đáo."
Hiên Viên Linh cũng đem tay hạ xuống.
Vương Đức cùng Triệu Hải hai người ở bên trong đều cảm thấy chỉ sợ không có chuyện gì tốt, tới vào canh giờ này, thái hậu nương nương ý tứ nhưng thực rõ ràng.
Thái hậu vừa vào cửa liền vẫy tay cho người đi xuống.
Hiên Viên Linh nghiêm túc hướng về phía thái hậu hành lễ, mẹ con hai người liền là trên dưới quy củ.
Thái hậu cũng không ngăn cản hắn, chỉ nói: "Ai gia hôm nay qua đây là nghe nói Du phi mấy ngày trước đem tân nhân mới tiến cung Phương quý nhân phạt quỳ, chuyện này hoàng đế biết không?"
"Trẫm mấy ngày nay bận rộn việc triều chính, chưa từng nghe nói qua."
Hiên Viên Linh nói một câu này, thái hậu cũng không thể nói tiếp lời định nói, cau mày: "Ngươi sủng ra người như vậy, ỷ vào trước mắt trong bụng còn mang đứa nhỏ, Du phi quả thật là coi trời bằng vung, thật không để người khác vào mắt, cứ như thế chỉ sợ muốn trèo đến trên đầu hoàng hậu, quy củ cũng loạn thành một đoàn."
"Du phi tính khí đúng là có chút ngang ngược, trẫm sẽ răn dạy nàng ấy." Hiên Viên Linh cũng không phản bác lại lời của thái hậu.
Thái hậu liền một bụng cũng không nói được: "Đã biết liền tốt, ai gia vẫn là câu nói kia, trung cung như cũ không có đích tử, trấn không được nữ nhân hậu cung, hoàng đế trong lòng cũng là hiểu rõ.”
"Trẫm minh bạch."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mẹ con hai người nói đến đây cũng không còn gì để nói, thái hậu sau liền rời đi.
Sau khi thái hậu rời đi, sắc mặt của Hiên Viên Linh triệt để trầm xuống, mà bên ngoài sắc mặt của thái hậu cũng không tốt hơn bao nhiêu.
"Hoàng đế quả thật càng ngày không để ai gia vào mắt, ngươi nghe một chút hắn thế nhưng lấy lệ đáp lời ai gia, cũng không nói một tiếng sẽ đi tới trung cung của hoàng hậu."
Ma ma bên mình không dám tiếp lời, lời này thật sự tiếp không được. Nói đến cũng làm lạ, hoàng thượng chính là đứa con thân sinh của thái hậu, cũng là thái hậu nương nương chính mình nuôi dưỡng, mẫu tử hai người quan hệ như thế nào lại lãnh đạm như vậy?
Hiên Viên Linh gọi người tới, trên mặt treo nụ cười nhạt, rối loạn quy củ, trong lòng hiểu rõ, những lời này hắn đã nghe từ nhỏ.
Hắn cũng thỏa nguyện bà ấy, ngồi lên vị trí hoàng đế, bà ấy còn định nhúng tay vào loại chuyện này.
Vì để cho hoàng hậu có được đích tử?
Đích tử kia liền chảy dòng máu của gia mẫu ư?
Đến cùng hắn ngoại trừ là con trai của bà, vẫn là cái gì?
Ngược lại lại nghĩ đến Du phi.
Thái hậu tới tìm hắn, mười lần thì có đến bảy lần đều là nói Du phi ngang ngược thành tính, lúc trước hắn cũng tùy nàng, Du phi cũng là hắn nghiêm túc sủng ái, trong bụng cũng không chịu thua kém, sinh được long phượng thai, hắn cũng vui vẻ, bây giờ còn mang đứa nhỏ. Lúc trước chuyện của Vương mỹ nhân cùng nàng có liên quan, bây giờ lại náo ra sự tình của Phương quý nhân còn bị thái hậu lấy đến làm cớ. Xem ra hắn thật sự quá nuông chiều nàng, hiện tại hắn cảm thấy cũng không hài lòng với Du phi. Du phi vẫn là không hiểu chuyện.
"Trẫm coi Du phi dưỡng thai không chuyên tâm, ngươi sai người đi nói với nàng, sau này vẫn nên ngốc ở Chung Dục cung cẩn thận dưỡng thai."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một câu nói này, Du phi ở trong cung liền tức muốn lật trời, bản thân Du phi không nghĩ đến nàng ta còn mang đứa nhỏ, không phải chỉ là phạt quỳ một cái Quý nhân thôi sao? Thế nào liền cấm túc?
Cũng không hẳn là như vậy, mặc dù bên ngoài là nói cấm túc nhưng Triệu Hải cho người truyền lời chỉ bảo nàng ta hảo hảo ngốc ở trong cung, đây là nhìn tới mặt mũi của nàng ta, nhưng Du phi vừa nghe chỉ để ý tới hoàng đế khí nàng, ý tứ là nói muốn cấm túc nàng ta.
Cung nhân vừa tới truyền lời, Du phi liền đem chén trà quăng đổ.
Bên cạnh, Văn Thu sợ nàng động thai khí: "Nương nương không thể tức giận, cẩn thận tiểu hoàng tử trong bụng."
Du phi trong lòng nghẹn đến hoảng: "Thường ngày bản cung lẽ nào không có phạt phi tần trong cung? Kể cả không nể mặt hoàng hậu, hoàng thượng cũng không nói cái gì, bây giờ, bây giờ hắn lại vì một cái Quý nhân đem bản cung cấm túc? Bản cung còn đang mang đứa nhỏ đâu?"
Mấy ngày nay nàng ta cũng không làm ra chuyện gì khác thường, có cũng chỉ là lần đó phạt quỳ Phương quý nhân, trong lòng Du phi tự nhiên đem chuyện Hiên Viên Linh kêu nàng ta an phận cùng sự tình phạt quỳ Phương quý nhân liên hệ với nhau.
Nói tới lại ủy khuất.
Du phi một đường thượng vị đến ngày hôm nay có thể nói xuôi gió xuôi nước, chưa từng bị ủy khuất như vậy.
"Nhất định là tiểu tiện nhân kia ở trước mặt hoàng thượng nói xấu bản cung." Du phi trong mắt thoáng tỏ ra hận ý: "Bây giờ trong bụng bản cung vẫn còn có đứa nhỏ, mệnh tiện của nàng ta tất nhiên thua kém thân thể của bản cung, đợi bản cung sinh hạ đứa nhỏ này, hừ, ngày sau vẫn còn dài."
Văn Thu thở phào nhẹ nhõm: "Nương nương nghĩ thế là được rồi, bây giờ quan trọng vẫn là thân thể của nương nương, Phương quý nhân không thể sánh bằng tiểu hoàng tử, nương nương ở trong hậu cung chính là thân phận đặc biệt tôn quý, ai có thể được như nương nương có phúc được ba đứa nhỏ bàng thân?"
Trong lòng Du phi bởi vì lần này bị cấm túc, nghe Văn Thu nói đến đứa nhỏ, chặn lại nói: "Gọi người đem nhị hoàng tử cùng tam công chúa tới."
Nàng ta trước mắt chỉ có nhìn thấy hai đứa nhỏ mới an tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro