Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường, Hoàng Đế Không Trêu Được
Chương 48
Lạc Thúc Thúc
2024-09-10 16:31:58
Thẩm Khanh cảm nhận được, ít nhất tạm thời không đem khí tức tát đến trên người nàng.
Lúc này hiển nhiên trong lòng nam nhân là sinh khí cho nên mới tới đây tìm thú vui, nếu không phải đã đem người kéo trở về, chỉ sợ là muốn ở trên giường đem nàng lăn lộn thê thảm.
Liền không thể khinh suất, nếu lần này nàng không đem người hống về, thời điểm về sau tâm trạng của hắn lại không tốt, xác suất nàng trở thành công cụ phát tiết cũng thật cao.
Nếu như lần nào cũng mặc hắn như vậy, tâm tình Hiên Viên Linh không tốt lại tới tìm nàng phát tiết, chính là có muốn nàng sống hay không?
Thẩm Khanh không thể để chuyện như vậy phát sinh, cũng sẽ không cho chính mình lưu lạc đến hoàn cảnh đó.
Thẩm Khanh tự cứu thành công, lúc sau liền thuận lợi hơn nhiều, nên dùng bữa tối liền dùng bữa tối, nên làm nũng liền vẫn làm nũng, tới trên giường, Hiên Viên Linh khó có được ôn tồn một phen.
Trong lòng Thẩm Khanh lấy làm lạ, lần này nàng không xin tha thứ, Hiên Viên Linh thế nhưng không có phóng túng như trước, thậm chí còn băn khoăn tới cảm nhận của nàng. Thẩm Khanh chính là thụ sủng nhược kinh.
Đại móng heo này thay đổi tính tình?
Kỳ thực Hiên Viên Linh nhìn nàng động lòng người, lại bởi vì trò đùa dai của Thẩm Khanh lúc nãy mà bừng tỉnh, cảm thấy Thẩm Khanh cũng chỉ là một tiểu cô nương mà thôi.
Nghĩ tới hôm nay nổi giận đùng đùng đến đây, bị nàng vỗ về tốt liền muốn ôn tồn với nàng, tự nhiên dịu dàng hơn trước.
Tuy là ôn tồn, nhưng không gây nhàm chán mà trái lại có điểm thú vị, Hiên Viên Linh chính mình có thể nghiệm mới, cảm giác cũng không sai, về sau thậm chí còn đem người ôm một lúc lâu.
Hắn chưa bao giờ có cảm giác như vậy, nhìn lại, liền ở đôi môi của nàng khẽ hôn, cảm giác kia đặc biệt làm người khoan khoái.
Đáy lòng có chút mịt mờ không vui giờ khắc này cũng tan biến không còn một mảnh.
Có thể ôn tồn như này quả thực nằm ngoài dự liệu của Thẩm Khanh.
Thẩm Khanh cũng là hiếu kỳ Hiên Viên Linh trước khi đến Chiêu Hoa cung đã trải qua cái gì.
Nhắc tới cũng mệt tâm, lẽ ra Thẩm Khanh cầm kịch bản nguyên tác trong tay, nên phải nắm rất rõ tính cách của nam chính, nhưng trong nguyên tác viết nam chính đích thực thập phần thần bí, lại là một công cụ hình người tiêu chuẩn, ở góc nhìn của nữ chính Chử Linh Lung, toàn văn hoàng đế đều tỏ ra khó chịu đối với các cung phi. Hôm nay xảy ra chuyện, hắn đem người ra chém đầu, ngày mai xảy ra chuyện hắn liền tùy tiện xử trí. Giai đoạn trước cùng nữ chính có tình cảm, về sau lại là đột ngột qua đời, nữ chính cảm thấy hoàng đế chẳng qua là nhìn nàng ta mới mẻ cho nên trong lòng mới trêu đùa một chút.
Cho nên toàn văn, hoàng đế người này đều cho người khác cảm giác một loại đa mưu túc trí, là một công cụ hình người tiêu chuẩn, hơn nữa còn khắc lên mình hai chữ, rất tra.
Nhưng khi đối mặt với một công cụ hình người là hắn, nàng cũng không có hào quang của nhân vật chính, Thẩm Khanh hiển nhiên phải toàn tâm toàn lực cùng hắn chung sống, cho nên Thẩm Khanh nếu như muốn nắm rõ tính cách của hắn, chỉ có thể chậm rãi mò.
Chờ tới ngày hôm sau tiễn Hiên Viên Linh ra khỏi cung, Thẩm Khanh liền gọi Xuân Hoa đi hỏi thăm tình hình, Hiên Viên Linh đến cùng vì sao tâm tình kém đến nhớ vậy?
Lần này là kéo tâm tình trở về, cũng không phải lần nào cũng có thể, nếu biết được nguyên nhân tâm tình của Hiên Viên Linh lại kém, sau này trong lòng nàng tự nhiên ước lượng.
Xuân Hoa tất nhiên không thể tận lực hỏi thăm, chỉ làm bộ vô ý hỏi, lén cùng cung nữ thái giám thường xuyên trò chuyện hỏi thăm, tránh người chú ý, nói rằng hoàng thượng bộ dạng dọa người hôm qua đến Chiêu Hoa cung.
Càng không cần phải nói, hiện giờ Thẩm lương nhân ở tại Chiêu Hoa cung còn xem như là được sủng ái, Xuân Hoa muốn hỏi thăm, người phía dưới cũng thông minh, sẵn sàng bán cho nàng ta một cái nhân tình.
Lúc này hiển nhiên trong lòng nam nhân là sinh khí cho nên mới tới đây tìm thú vui, nếu không phải đã đem người kéo trở về, chỉ sợ là muốn ở trên giường đem nàng lăn lộn thê thảm.
Liền không thể khinh suất, nếu lần này nàng không đem người hống về, thời điểm về sau tâm trạng của hắn lại không tốt, xác suất nàng trở thành công cụ phát tiết cũng thật cao.
Nếu như lần nào cũng mặc hắn như vậy, tâm tình Hiên Viên Linh không tốt lại tới tìm nàng phát tiết, chính là có muốn nàng sống hay không?
Thẩm Khanh không thể để chuyện như vậy phát sinh, cũng sẽ không cho chính mình lưu lạc đến hoàn cảnh đó.
Thẩm Khanh tự cứu thành công, lúc sau liền thuận lợi hơn nhiều, nên dùng bữa tối liền dùng bữa tối, nên làm nũng liền vẫn làm nũng, tới trên giường, Hiên Viên Linh khó có được ôn tồn một phen.
Trong lòng Thẩm Khanh lấy làm lạ, lần này nàng không xin tha thứ, Hiên Viên Linh thế nhưng không có phóng túng như trước, thậm chí còn băn khoăn tới cảm nhận của nàng. Thẩm Khanh chính là thụ sủng nhược kinh.
Đại móng heo này thay đổi tính tình?
Kỳ thực Hiên Viên Linh nhìn nàng động lòng người, lại bởi vì trò đùa dai của Thẩm Khanh lúc nãy mà bừng tỉnh, cảm thấy Thẩm Khanh cũng chỉ là một tiểu cô nương mà thôi.
Nghĩ tới hôm nay nổi giận đùng đùng đến đây, bị nàng vỗ về tốt liền muốn ôn tồn với nàng, tự nhiên dịu dàng hơn trước.
Tuy là ôn tồn, nhưng không gây nhàm chán mà trái lại có điểm thú vị, Hiên Viên Linh chính mình có thể nghiệm mới, cảm giác cũng không sai, về sau thậm chí còn đem người ôm một lúc lâu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn chưa bao giờ có cảm giác như vậy, nhìn lại, liền ở đôi môi của nàng khẽ hôn, cảm giác kia đặc biệt làm người khoan khoái.
Đáy lòng có chút mịt mờ không vui giờ khắc này cũng tan biến không còn một mảnh.
Có thể ôn tồn như này quả thực nằm ngoài dự liệu của Thẩm Khanh.
Thẩm Khanh cũng là hiếu kỳ Hiên Viên Linh trước khi đến Chiêu Hoa cung đã trải qua cái gì.
Nhắc tới cũng mệt tâm, lẽ ra Thẩm Khanh cầm kịch bản nguyên tác trong tay, nên phải nắm rất rõ tính cách của nam chính, nhưng trong nguyên tác viết nam chính đích thực thập phần thần bí, lại là một công cụ hình người tiêu chuẩn, ở góc nhìn của nữ chính Chử Linh Lung, toàn văn hoàng đế đều tỏ ra khó chịu đối với các cung phi. Hôm nay xảy ra chuyện, hắn đem người ra chém đầu, ngày mai xảy ra chuyện hắn liền tùy tiện xử trí. Giai đoạn trước cùng nữ chính có tình cảm, về sau lại là đột ngột qua đời, nữ chính cảm thấy hoàng đế chẳng qua là nhìn nàng ta mới mẻ cho nên trong lòng mới trêu đùa một chút.
Cho nên toàn văn, hoàng đế người này đều cho người khác cảm giác một loại đa mưu túc trí, là một công cụ hình người tiêu chuẩn, hơn nữa còn khắc lên mình hai chữ, rất tra.
Nhưng khi đối mặt với một công cụ hình người là hắn, nàng cũng không có hào quang của nhân vật chính, Thẩm Khanh hiển nhiên phải toàn tâm toàn lực cùng hắn chung sống, cho nên Thẩm Khanh nếu như muốn nắm rõ tính cách của hắn, chỉ có thể chậm rãi mò.
Chờ tới ngày hôm sau tiễn Hiên Viên Linh ra khỏi cung, Thẩm Khanh liền gọi Xuân Hoa đi hỏi thăm tình hình, Hiên Viên Linh đến cùng vì sao tâm tình kém đến nhớ vậy?
Lần này là kéo tâm tình trở về, cũng không phải lần nào cũng có thể, nếu biết được nguyên nhân tâm tình của Hiên Viên Linh lại kém, sau này trong lòng nàng tự nhiên ước lượng.
Xuân Hoa tất nhiên không thể tận lực hỏi thăm, chỉ làm bộ vô ý hỏi, lén cùng cung nữ thái giám thường xuyên trò chuyện hỏi thăm, tránh người chú ý, nói rằng hoàng thượng bộ dạng dọa người hôm qua đến Chiêu Hoa cung.
Càng không cần phải nói, hiện giờ Thẩm lương nhân ở tại Chiêu Hoa cung còn xem như là được sủng ái, Xuân Hoa muốn hỏi thăm, người phía dưới cũng thông minh, sẵn sàng bán cho nàng ta một cái nhân tình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro