Chương 20
2024-11-09 00:04:32
Cậu nằm bò ra bàn mệt mỏi cầm bút gõ nhẹ hai cái rồi chọc chọc vào cánh tay Hữu Giang:
Này. Hôm nay cậu làm sao thế? Hay tôi làm gì khiến cậu giận à?
Với cậu đây chỉ là thăm hỏi bình thường nhất là khi tuổi thật của cậu còn lớn hơn Hữu Giang gần 3 tuổi nên cậu giống như đang dỗ một đứa trẻ hơn. Nhưng từ góc độ của Hữu Giang có thể nhìn thấy xương quai xanh mảnh mai của cậu, khuôn mặt áp xuống bàn... Cái này có khác gì omega đang làm nũng cơ chứ? Hữu Giang đứng bật dậy lấy cánh tay che mặt vươn đôi chân dài chạy ra khỏi lớp bỏ lại Trần Mạnh Trường trên đầu đang đầy dấu ???
Vũ Thanh Hà: ....
- Cậu đi đâu đấy? Còn chưa hết tiết mà? Lỡ mà bị phát hiện thì tôi biết ăn nói với thầy cô thế nào đây? Trốn học cũng đừng có lộ liễu như thế chứ? Cái gì cũng quăng lại cho lớp trưởng mà được à???
Tiết sau là giờ thể dục, giáo viên cho bọn họ khởi động, chạy vài vòng quanh sân rồi cũng mặc kệ. Ai chơi bóng rổ, cầu lông gì thì tự đi lấy. Hữu Giang lấy cớ không khoẻ một mình ở lại trên lớp. Anh vừa lo lắng vừa bối rối thực sự không biết phải đối mặt với cậu như thế nào. Nếu cậu ấy biết được những suy nghĩ kia chắc sẽ sợ hãi bỏ chạy mất. Không biết phải làm sao, anh rút điện thoại tìm một group tình yêu trên mạng đăng bài ở chế độ ẩn danh:
"Tôi và bạn đại học của tôi cùng thuê chung trọ. Một lần vì tình huống bất đắc dĩ, cậu ấy tới kỳ phát tình tôi giúp cậu ấy đánh dấu tạm thời. Cậu ấy còn cảm ơn tôi. Lần khác gần nửa đêm rồi còn tới tìm tôi nhờ đánh dấu hộ. Tôi phải làm sao?"
Hữu Giang cẩn thận thay đổi một chút sự thật tránh để người quen vô tình nhìn ra, đọc lại một lần rồi cẩn thận nhấn nút đăng bài. Rất nhanh bài đăng này đã nhận được sự hưởng ứng.
Người bình luận 1: Còn phải hỏi nữa sao? Tôi cảm thấy omega này có lẽ là thích cậu rồi.
Người bình luận 2: Tôi cũng thấy vậy.
Người bình luận 3: Đến cắn cũng để cho cậu cắn rồi còn hỏi. Người đăng bài có phải bị đần rồi không?
Người bình luận 4: Chờ chút đã. Lần đầu tiên là cậu nhân lúc omega nhà người ta đang trong kỳ mẫn cảm mà cao thủ không bằng tranh thủ đánh dấu người ta luôn???
Người bình luận 5 : Không ai nhận ra vấn đề sao? Sao omega và alpha lại thuê chung trọ chứ??
Người bình luận xx: Rồi lần thứ hai cậu cũng thực hiện đánh dấu luôn mà không cho người ta lấy một danh phận?
Người bình luận xx: Ôi vãi :)) phản diện kể chuyện, tra A đi xin lời khuyên à?
...
Nguyễn Hữu Giang - người liên tiếp bị trêu chọc, giở trò lưu manh bỗng bị chửi thành tra A ngồi ngơ ngác. Thấy không tìm được cách nào hữu ích lại thở dài tắt màn hình điện thoại. Vẫn là tự mình giải quyết vậy. Dù sao vấn đề chủ yếu cũng là ở phía cậu. Sau này chú ý điều chỉnh cảm xúc, không được suy nghĩ lung tung. Chiều về đề phòng cứ đi tiêm một mũi thuốc ức chế là được.
Bên này Vũ Thanh Hà đang định đi mượn vài bộ cầu lông thì cũng bị Trần Mạnh Trường kéo lại. Cậu không phải người của thế giới này đối với vấn đề giới tính cực kỳ mông lung. Bạn bè alpha ngoài Hữu Giang ra thì chỉ còn lại lớp trưởng " gương mẫu " này. Alpha này lại là nữ có lẽ sẽ tinh tế hơn đám con trai kia nhiều, nhất định sẽ có thể đưa ra được lời khuyên hữu ích cho cậu. Nghĩ vậy cậu kéo cô ngồi xuống ghế đá:
Khụ. Tớ có một người bạn. Cậu ấy nhờ một người bạn đánh dấu tạm thời. Người kia không từ chối nhưng sau khi thực hiện đánh dấu lại luôn tránh né cậu ấy. Có phải người bạn của bạn tôi bị tổn thương tâm lý hay gì đó không? Đánh dấu tạm thời có gây ra tác dụng phụ gì đối với alpha không?
Vũ Thanh Hà đang ngơ ngác nghe cậu nói thì lập tức kích động:
- Tra A! Là tra A. Cậu mau nói rốt cuộc là tên nào dám đối xử như thế với cậu? Tôi lập tức đi gọi anh em đến xử lý nó.
- Là bạn của bạn tôi.
- ...
Cái kịch bản bạn của tôi này cũng quá cũ rích rồi đi. Ai nghe mà không nhận ra chứ. Nhưng dù vậy Vũ Thanh Hà vẫn giả vờ phối hợp:
- Được là bạn của bạn cậu. Theo tôi cậu cứ dùng đai đen taekwondo của mình tẩn cho hắn một trận rồi... à nhầm bảo bạn cậu tẩn tra A kia rồi đi tìm niềm vui mới. Haha.
Trần Mạnh Trường cẩn thận dò hỏi:
- Đánh dấu tạm thời có gây ra tác dụng phụ không?
- Không. Tôi học trên lớp chưa bao giờ nghe nhắc đến có tác dụng phụ.
Dù sao Vũ Thanh Hà cũng là một alpha nếu đã nói không sao thì chắc là không sao thật. Vũ Thanh Hà cũng không phải người nhiều chuyện thấy cậu không có ý định nói về chuyện cá nhân cô cũng không gặng hỏi chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở:
Anh em A1 bọn mình đông. Nếu một mình cậu đánh không lại thì cứ nói với bọn tớ... mặc dù không đánh giỏi bằng cậu nhưng số lượng chắc chắn áp đảo tên tra A kia.
Cậu cười trừ. Hình như lớp trưởng hiểu nhầm rồi. Cũng tại cậu nói chuyện quá ngắn gọn khiến cái mũ tra A, red flag cứ thế bị chụp lên đầu Hữu Giang.
Này. Hôm nay cậu làm sao thế? Hay tôi làm gì khiến cậu giận à?
Với cậu đây chỉ là thăm hỏi bình thường nhất là khi tuổi thật của cậu còn lớn hơn Hữu Giang gần 3 tuổi nên cậu giống như đang dỗ một đứa trẻ hơn. Nhưng từ góc độ của Hữu Giang có thể nhìn thấy xương quai xanh mảnh mai của cậu, khuôn mặt áp xuống bàn... Cái này có khác gì omega đang làm nũng cơ chứ? Hữu Giang đứng bật dậy lấy cánh tay che mặt vươn đôi chân dài chạy ra khỏi lớp bỏ lại Trần Mạnh Trường trên đầu đang đầy dấu ???
Vũ Thanh Hà: ....
- Cậu đi đâu đấy? Còn chưa hết tiết mà? Lỡ mà bị phát hiện thì tôi biết ăn nói với thầy cô thế nào đây? Trốn học cũng đừng có lộ liễu như thế chứ? Cái gì cũng quăng lại cho lớp trưởng mà được à???
Tiết sau là giờ thể dục, giáo viên cho bọn họ khởi động, chạy vài vòng quanh sân rồi cũng mặc kệ. Ai chơi bóng rổ, cầu lông gì thì tự đi lấy. Hữu Giang lấy cớ không khoẻ một mình ở lại trên lớp. Anh vừa lo lắng vừa bối rối thực sự không biết phải đối mặt với cậu như thế nào. Nếu cậu ấy biết được những suy nghĩ kia chắc sẽ sợ hãi bỏ chạy mất. Không biết phải làm sao, anh rút điện thoại tìm một group tình yêu trên mạng đăng bài ở chế độ ẩn danh:
"Tôi và bạn đại học của tôi cùng thuê chung trọ. Một lần vì tình huống bất đắc dĩ, cậu ấy tới kỳ phát tình tôi giúp cậu ấy đánh dấu tạm thời. Cậu ấy còn cảm ơn tôi. Lần khác gần nửa đêm rồi còn tới tìm tôi nhờ đánh dấu hộ. Tôi phải làm sao?"
Hữu Giang cẩn thận thay đổi một chút sự thật tránh để người quen vô tình nhìn ra, đọc lại một lần rồi cẩn thận nhấn nút đăng bài. Rất nhanh bài đăng này đã nhận được sự hưởng ứng.
Người bình luận 1: Còn phải hỏi nữa sao? Tôi cảm thấy omega này có lẽ là thích cậu rồi.
Người bình luận 2: Tôi cũng thấy vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người bình luận 3: Đến cắn cũng để cho cậu cắn rồi còn hỏi. Người đăng bài có phải bị đần rồi không?
Người bình luận 4: Chờ chút đã. Lần đầu tiên là cậu nhân lúc omega nhà người ta đang trong kỳ mẫn cảm mà cao thủ không bằng tranh thủ đánh dấu người ta luôn???
Người bình luận 5 : Không ai nhận ra vấn đề sao? Sao omega và alpha lại thuê chung trọ chứ??
Người bình luận xx: Rồi lần thứ hai cậu cũng thực hiện đánh dấu luôn mà không cho người ta lấy một danh phận?
Người bình luận xx: Ôi vãi :)) phản diện kể chuyện, tra A đi xin lời khuyên à?
...
Nguyễn Hữu Giang - người liên tiếp bị trêu chọc, giở trò lưu manh bỗng bị chửi thành tra A ngồi ngơ ngác. Thấy không tìm được cách nào hữu ích lại thở dài tắt màn hình điện thoại. Vẫn là tự mình giải quyết vậy. Dù sao vấn đề chủ yếu cũng là ở phía cậu. Sau này chú ý điều chỉnh cảm xúc, không được suy nghĩ lung tung. Chiều về đề phòng cứ đi tiêm một mũi thuốc ức chế là được.
Bên này Vũ Thanh Hà đang định đi mượn vài bộ cầu lông thì cũng bị Trần Mạnh Trường kéo lại. Cậu không phải người của thế giới này đối với vấn đề giới tính cực kỳ mông lung. Bạn bè alpha ngoài Hữu Giang ra thì chỉ còn lại lớp trưởng " gương mẫu " này. Alpha này lại là nữ có lẽ sẽ tinh tế hơn đám con trai kia nhiều, nhất định sẽ có thể đưa ra được lời khuyên hữu ích cho cậu. Nghĩ vậy cậu kéo cô ngồi xuống ghế đá:
Khụ. Tớ có một người bạn. Cậu ấy nhờ một người bạn đánh dấu tạm thời. Người kia không từ chối nhưng sau khi thực hiện đánh dấu lại luôn tránh né cậu ấy. Có phải người bạn của bạn tôi bị tổn thương tâm lý hay gì đó không? Đánh dấu tạm thời có gây ra tác dụng phụ gì đối với alpha không?
Vũ Thanh Hà đang ngơ ngác nghe cậu nói thì lập tức kích động:
- Tra A! Là tra A. Cậu mau nói rốt cuộc là tên nào dám đối xử như thế với cậu? Tôi lập tức đi gọi anh em đến xử lý nó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Là bạn của bạn tôi.
- ...
Cái kịch bản bạn của tôi này cũng quá cũ rích rồi đi. Ai nghe mà không nhận ra chứ. Nhưng dù vậy Vũ Thanh Hà vẫn giả vờ phối hợp:
- Được là bạn của bạn cậu. Theo tôi cậu cứ dùng đai đen taekwondo của mình tẩn cho hắn một trận rồi... à nhầm bảo bạn cậu tẩn tra A kia rồi đi tìm niềm vui mới. Haha.
Trần Mạnh Trường cẩn thận dò hỏi:
- Đánh dấu tạm thời có gây ra tác dụng phụ không?
- Không. Tôi học trên lớp chưa bao giờ nghe nhắc đến có tác dụng phụ.
Dù sao Vũ Thanh Hà cũng là một alpha nếu đã nói không sao thì chắc là không sao thật. Vũ Thanh Hà cũng không phải người nhiều chuyện thấy cậu không có ý định nói về chuyện cá nhân cô cũng không gặng hỏi chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở:
Anh em A1 bọn mình đông. Nếu một mình cậu đánh không lại thì cứ nói với bọn tớ... mặc dù không đánh giỏi bằng cậu nhưng số lượng chắc chắn áp đảo tên tra A kia.
Cậu cười trừ. Hình như lớp trưởng hiểu nhầm rồi. Cũng tại cậu nói chuyện quá ngắn gọn khiến cái mũ tra A, red flag cứ thế bị chụp lên đầu Hữu Giang.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro