Săn Mồi

Cán Dao Cắm Huy...

2024-11-01 00:04:16

Editor: L’espoir

*

Trước kia mỗi ngày làm xong nhiệm vụ trở về, đám lính đánh thuê mang theo mùi máu tươi toàn thân luôn phải trùm đầu chui vào trong động phụ nữ, vung tiền sung sướng một phen, có người thích chơi đa dạng, có người thích chơi threesome chen chúc nhau, nâng cao dương vật ngất ngưởng như con lừa, liều mạng cắm vào một huyệt.

“Nơi mà có thể sinh ra đứa nhỏ thì có lớn đến đâu cũng có thể ăn được. Huyệt nhỏ thì cần phải đút nhiều hơn, chơi cho lỏng là được rồi.”

Trong thời gian ngắn ngủi nửa phút, trong đầu Vu Ngật xẹt qua vô số ý nghĩ, động tác xoa đầu gối Thẩm Chi cũng dần dần chậm lại, tay di chuyển về phía sau, nâng lấy khuỷu chân của người nọ bế lên.

“Đau, vậy chúng ta thay đổi tư thế.”

Thẩm Chi còn đang sững sờ, hạ thân đột nhiên nhẹ bẫng, cả người cô bị bế lên, đưa lưng về phía Vu Ngật, dùng tư thế đi tắm trước đó, dùng dương vật cắm thẳng lên— đâm vào càng sâu, bướm cũng sắp không khép lại được.

Tư thế đụ ôm khiến dương vật tấn công khắp nơi nghiền ép đến mỗi một điểm nhạy cảm trong hành lang, làm đến khi chân Thẩm Chi hơi co giật, mỗi cú đẩy vào huyệt đều khiến nước dâm văng tung tóe khắp nơi, gần như ngập cả sàn nhà.

“Như vậy? Có thích không?”

Thẩm Chi bị chơi đến mức gần như điên cuồng, đuôi tóc mất khống chế lắc ra độ cong quật cường: “Không thích! Không thích!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thân thể của cô lại đi ngược lại ý chí của chủ nhân, chảy ra từng dòng nước dâm, giống như một kẻ phản bội đầu hàng, tham ăn dương vật.

Vu Ngật bị động tác bất thình lình, bạo liệt của cô gái làm cho giật mình, cứ thế mà bị siết chặt buộc phải xuất tinh.

“Cũng hay lắm, em.”

Người đàn ông lấy từ trong túi quần quân đội ra con găm quân đội như hình với bóng kia, ánh sáng lạnh hướng xuống phía dưới, cán dao hướng lên trên—

Ngay khi rút dương vật ra, cán dao lập tức thay thế cắm vào huyệt.

Cứng rắn chống lại mềm mại, cán dao lại nhiều góc cạnh hơn so với dương vật hình trụ, đâm vào thứ tinh dịch đặc sệt vừa mới bắn vào, moi ra ngoài từng chút từng chút một, mỗi lần chạm phải dịch thể đặc quánh màu trắng, hắn lại tàn nhẫn đâm trở vào, đẩy vào chỗ sâu hơn. Thọc rút bắt chước tần suất giao hợp, cán dao lộ ra mài vào âm vật.

Người đàn ông chơi đùa vui vẻ, Thẩm Chi dường như nghe thấy tiếng nước khuấy đảo trong bụng.

“Không thích? Vậy còn chảy nhiều nước thế làm gì? Dìm hết con dao của ông đây.”

Thành tử cung bị đánh vào mềm nhũn một mảnh, âm đạo xoắn chặt co rút từng trận làm cho động tác đâm rút cán dao của Vu Ngật càng thêm khó khăn.

Hắn không nói một lời, ánh mắt đỏ đến mức dị thường, lực trên tay lớn đến mức gần như muốn bóp nát cán dao, tần suất ra vào càng lúc càng nhanh, cho đến khi nước dâm trộn lẫn với tinh dịch nhanh chóng tuôn ra ngoài, phun lên người Vu Ngật trơn nhẵn một khoảng.

Một cảm xúc gọi là ghen tuông nhanh chóng lan rộng trong lòng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cái cảm xúc này không phải xa lạ, chỉ một tiếng trước, khi Thẩm Chi đang ngồi ở trong một căn phòng không thuộc về mình gặm bánh ngọt, từng xuất hiện một lần.

Giống như hành vi tè để đánh dấu chó con, trong thế giới động vật, trong xã hội loài người sẽ xuất hiện bản năng ‘nhận lãnh’.

Một tư thế ‘bắt buộc phải có’, che dấu hiệu, khoanh tròn vào lãnh thổ, đồng thời sẽ nhe răng nanh móng vuốt như một lời cảnh báo khi có kẻ khác xâm chiếm.

Trước khi Thẩm Chi xuất hiện, Vu Ngật chỉ có duy nhất một cảm giác trong lúc đang chiến đấu với thú hoang— muốn sống sót.

Sau đó, bị thu hút bởi con chim mà mạo hiểm lẻn vào hang sói.

Nếu hắn không ra tay, cô sẽ có kết quả ra sao?

Tiếng hát tuyệt vời trong cổ họng bị tắt ngấm, lông chim bị nhổ sạch dính máu tươi, bị bầy sói phân chia thức ăn, cuối cùng thỏa mãn liếm răng nanh dính đầy thịt chim?

Tóc đen mắt đen, làn da vàng.

Nghe hiểu được tiếng Trung Quốc.

Nuôi nhốt cô ở lại bên cạnh, hắn không cần phải đeo mặt nạ suốt ngày, không cần chỉ là ‘con dao sắc bén nhất’ trong tay người khác nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Săn Mồi

Số ký tự: 0