Sáu Bảo Bảo May Mắn, Trùng Sinh Mẫu Thân Bùng Nổ Đứng Lên!
Nữ Nhân Vương Y...
Tô Tiểu Thần
2024-09-14 05:41:27
Gọi ra xưng hô "đệ muội" này, trong lòng Tiêu Hạnh Hoa cảm thấy ghê tởm.
" Ta biết rồi, tỷ tỷ. Đều là lỗi của ta trước đây không hiểu chuyện, sau này ta sẽ bù đắp cho hắn."
Vẻ ác ý trong mắt Vương Yến thoáng qua, nhưng không tránh khỏi ánh mắt của Tiêu Hạnh Hoa.
Tiêu Hạnh Hoa trước khi đi, ở trước mặt mọi người khuyên giải an ủi đệ đệ.
" Lúc trước, ngươi còn coi mẫu tử Xảo Linh hai nàng là bảo bối nâng niu trong lòng bàn tay, vậy mà mới chỉ trong vài ngày, ngươi đã coi người ta là cỏ rác. Đặt ai ở vị trí đó mà không nghi ngờ đệ cho được. Đệ thành thật nói cho ta biết, có phải đệ đã có người tình ở bên ngoài rồi không? "
Tiêu Bằng Phi trong lòng cả kinh, không nghĩ tới hắn vẫn là bị Vương Yến hoài nghi.
Hắn cười cười, vẫn giữ vẻ mặt không thay đổi.
" Tỷ, sao tỷ lại nói vậy? Đệ đệ của tỷ, có phải là loại người thích thay lòng đổi dạ đâu? "
Việc hắn gấp gáp phủ nhận lại khiến cho Vương Yến càng cảm thấy nghi ngờ hơn, lúc này thật giả lẫn lộn, khó mà phân biệt rõ ràng.
Đệ đệ còn có chuyện của mình phải làm, Tiêu Hạnh Hoa cũng không thể để cho hắn mỗi ngày chạy đến hỗ trợ mình, thừa dịp lúc này liền thương lượng nói:
" Bằng Phi, ngày mai đệ đi lên trấn giúp ta hỏi thăm một chút có căn nhà nào đang muốn cho thuê hay không. Trong viện tốt nhất nên có giếng, ta lấy nước cũng thuận tiện hơn một chút. "
" Tỷ là định thuê nhà hay cửa hàng? "
" Cửa hàng sát đường ta đều đã xem qua. Không có cái nào cho thuê. Ta chỉ muốn thuê một căn nhà để ở. Ban ngày có thể gần gũi với bọn nhỏ hơn, và vẫn có thể bày hàng trên phố. Như vậy vừa sẽ thuận tiện chiếu cố hài tử và cũng không cần đệ mỗi ngày đi theo ta chạy tới chạy lui mệt nhọc. "
Tiêu Bằng Phi suy nghĩ một chút.
" Trong trấn không thể so với huyện. Phòng ở trên trấn cơ bản đều đã có người ở, đệ cũng không có nghe nói qua có nhà đang cho thuê. "
Tiêu Hạnh Hoa đương nhiên biết việc này, " Vậy chúng ta vừa bày sạp vừa hỏi thăm đi. "
" Thực ra có một căn nhà của một người thường xuyên bỏ trống, trong sân còn có một cái giếng nước nữa, " Tiêu Bằng Phi đột nhiên nghĩ ra, " Ngày mai đệ sẽ đi xem thử có tìm được người đó không, đệ giúp tỷ hỏi một chút. "
Tiêu Hạnh Hoa không ngờ đệ đệ còn có mối quan hệ như vậy.
" Đệ biết người đó sao? "
" Ta biết rồi, tỷ tỷ. Đều là lỗi của ta trước đây không hiểu chuyện, sau này ta sẽ bù đắp cho hắn."
Vẻ ác ý trong mắt Vương Yến thoáng qua, nhưng không tránh khỏi ánh mắt của Tiêu Hạnh Hoa.
Tiêu Hạnh Hoa trước khi đi, ở trước mặt mọi người khuyên giải an ủi đệ đệ.
" Lúc trước, ngươi còn coi mẫu tử Xảo Linh hai nàng là bảo bối nâng niu trong lòng bàn tay, vậy mà mới chỉ trong vài ngày, ngươi đã coi người ta là cỏ rác. Đặt ai ở vị trí đó mà không nghi ngờ đệ cho được. Đệ thành thật nói cho ta biết, có phải đệ đã có người tình ở bên ngoài rồi không? "
Tiêu Bằng Phi trong lòng cả kinh, không nghĩ tới hắn vẫn là bị Vương Yến hoài nghi.
Hắn cười cười, vẫn giữ vẻ mặt không thay đổi.
" Tỷ, sao tỷ lại nói vậy? Đệ đệ của tỷ, có phải là loại người thích thay lòng đổi dạ đâu? "
Việc hắn gấp gáp phủ nhận lại khiến cho Vương Yến càng cảm thấy nghi ngờ hơn, lúc này thật giả lẫn lộn, khó mà phân biệt rõ ràng.
Đệ đệ còn có chuyện của mình phải làm, Tiêu Hạnh Hoa cũng không thể để cho hắn mỗi ngày chạy đến hỗ trợ mình, thừa dịp lúc này liền thương lượng nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Bằng Phi, ngày mai đệ đi lên trấn giúp ta hỏi thăm một chút có căn nhà nào đang muốn cho thuê hay không. Trong viện tốt nhất nên có giếng, ta lấy nước cũng thuận tiện hơn một chút. "
" Tỷ là định thuê nhà hay cửa hàng? "
" Cửa hàng sát đường ta đều đã xem qua. Không có cái nào cho thuê. Ta chỉ muốn thuê một căn nhà để ở. Ban ngày có thể gần gũi với bọn nhỏ hơn, và vẫn có thể bày hàng trên phố. Như vậy vừa sẽ thuận tiện chiếu cố hài tử và cũng không cần đệ mỗi ngày đi theo ta chạy tới chạy lui mệt nhọc. "
Tiêu Bằng Phi suy nghĩ một chút.
" Trong trấn không thể so với huyện. Phòng ở trên trấn cơ bản đều đã có người ở, đệ cũng không có nghe nói qua có nhà đang cho thuê. "
Tiêu Hạnh Hoa đương nhiên biết việc này, " Vậy chúng ta vừa bày sạp vừa hỏi thăm đi. "
" Thực ra có một căn nhà của một người thường xuyên bỏ trống, trong sân còn có một cái giếng nước nữa, " Tiêu Bằng Phi đột nhiên nghĩ ra, " Ngày mai đệ sẽ đi xem thử có tìm được người đó không, đệ giúp tỷ hỏi một chút. "
Tiêu Hạnh Hoa không ngờ đệ đệ còn có mối quan hệ như vậy.
" Đệ biết người đó sao? "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro